Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 319
Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:35:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Động tác của Ôn Gia Thụy dừng một chút, ông qua, vô thức mà nhíu mày: "Cha."
Ông Ôn thở gấp chạy đến mặt ông : "Lão tứ, gần đây thể cha chút khỏe, con thể mỗi ngày tặng cho cha một phần rau dưỡng sinh để cha ăn ? Nghe rau dưỡng sinh ăn thể khiến cơ thể khỏe mạnh".
Ôn Gia Thụy còn , Ôn Noãn vén màn xe ngựa với vẻ mặt quan tâm, : "Thân thể ông nội thoải mái ? Cha dìu ông lên xe ngựa , chúng đưa ông đến y quán xem!"
Ông Ôn xong lời cũng căng thẳng: "Cũng vấn đề gì lớn, chỉ là ăn uống , chỉ cần ăn chút rau dưỡng sinh là ! Cần gì đến đại phu."
Ôn Noãn mỉm : "Dạ, nhưng cháu còn rau dưỡng sinh ạ! Đều khách đặt ! Cha, đưa ông nội đến đại phu ! Đại phu chuyên chữa các loại ăn uống dược!"
Ông Ôn vội xua tay: "Không cần, cần! Ông chỉ là ăn uống ngon miệng, nên ăn chút rau dưỡng sinh, cháu cho ông chút rau dưỡng sinh là !"
Ôn Gia Thụy: "Rau dưỡng sinh còn, con đưa cha đến đại phu!"
Ông Ôn: "Hai đứa giữ chút nào ? Thuần nhi và Hậu nhi học tập vất vả như , cũng chuẩn hai phần rau dưỡng sinh cho hai đứa nhỏ ?"
Nụ của Ôn Noãn càng thêm tươi: "Cái tất nhiên là . mà, ông nội chẳng lẽ ông định ăn rau dưỡng sinh của hai ca ca cháu, để bọn họ thể thi hương ạ? Chẳng ông luôn xem trọng con cháu thể thi đậu, rạng rỡ tổ tông ?"
"Chẳng lẽ ông cảm thấy chỉ Ôn Lượng thi đậu mới thể rạng rỡ tổ tông, còn đại ca và nhị ca của cháu thì thi đậu cũng rạng rỡ ạ?"
Ông Ôn: "... Ông ý ."
"Hay là, ông nội ăn uống mà là lấy một phần rau dưỡng sinh để cho Ôn Lượng ăn? Ông nội, cha con cháu lòng đưa ông y quán, thế mà ông giẫm lên?"
Ông Ôn: "..."
"Ông nội, ông cảm thấy xứng với sự hiếu thảo của nhà cháu ?"
"..."
Ông Ôn Ôn Noãn hỏi đến khó xử, hổ vô cùng.
Sau một lúc lâu ông : "Sao thể, ông nội thể lấy rau dưỡng sinh của Thuần nhi, chậm trễ tương lai của bon họ, nếu rau dưỡng sinh ông nội về , ha ha."
Ông Ôn còn đang bỏ của chạy lấy .
Ôn Noãn gọi ông: "Ông nội, ông hãy với đại phòng tự sinh tự diệt , đừng đ.á.n.h chủ ý đến nhà của cháu gì nữa, nếu cháu sẽ để họ ở mặt thôn dân cũng như mặt bộ học sinh ở thư viện Lộc Sơn quỳ xuống thỉnh an quận chúa!"
Ông Ôn: "..."
Khiến cho Lượng nhi quỳ mặt thỉnh an bọn họ?
Nghĩ đến hình ảnh đó, ông Ôn cảm thấy lạnh run.
Người thể c.h.ế.t nhưng thể nhục, nếu nhục như thì Lượng nhi thể ngẩng đầu ?
"Chuyện liên quan đến Lượng nhi, thật sự liên quan đến chuyện của Lượng nhi!" Ông Ôn liên tục đảm bảo.
Ôn Noãn lạnh: "Vậy thì ! , tiểu cô sắp xuất giá, ông nội cũng nên chuẩn của hồi môn cho tiểu cô , dùng tửu lâu Phú Quý ở trấn và tiệm mì của bà nội !"
Ông Ôn trừng lớn mắt: "Tửu lâu là của nhà đại bá, Lượng nhi cần nhiều bạc để thi cử cũng đều dựa tửu lâu mới ."
Ôn Noãn nở nụ : "Ông nội, ông thật sự cảm thấy tửu lâu là đại bá dùng một khoản tiền của phi nghĩa mà ? Ông cháu mời Cẩn vương cho điều tra tiền của phi nghĩa của đại bá từ mà ?"
Ông Ôn: "..."
Ôn Noãn ông, nàng đầu về phía Ôn Gia Thụy bình tĩnh : "Cha, lên xe ngựa."
Ôn Gia Thụy cũng gì, trực tiếp leo lên xe ngựa.
Xe ngựa nghênh ngang mà , để ông Ôn với vẻ mặt dại cùng cả lạnh run.
Thay đổi!
Cả nhà lão tứ đổi hết
Cùng một gốc sinh , cần gì tranh giành như thế chứ.
Ôn Noãn trong xe ngựa, ngón tay mềm mại tinh tế của nàng nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, chút đăm chiêu.
Ôn Gia Thụy nghĩ đến chuyện Ôn Noãn ông Ôn lấy tửu lâu của hồi môn cho Ôn Ga Mĩ, ông nhịn : "Noãn nhi, con cảm thấy ông nội của con sẽ đưa cửa tiệm cùng tửu lâu cho tiểu cô của con của hồi môn ?"
Ôn Noãn lấy tinh thần, nở nụ , khẳng định : "Chắc chắn."
Ôn Noãn híp mắt dựa xe ngựa, giống như một con báo đang núp trong bụi cỏ ngủ đông chờ con mồi đến cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-319.html.]
Đến lúc , mối quan hệ của hai nhà vứt .
Đại phòng thể hưng thịnh như , xem Ôn Uyển sủng ái.
Được chiều chuộng càng nhiều chỉ sợ ngã sẽ vô cùng thảm.
Ôn Lượng đúng là tài sách, nhưng mà tính tình thất thường, dễ nổi nóng nên căn bản khó thể tĩnh tâm sách.
Hơn nữa còn thành quá sớm, nàng thấy cũng chuyện phòng the quá nhiều, lẽ cũng quá chăm chỉ sách.
Ban đầu nàng vốn nghĩ thể đậu tú tài ở vị trí cuối.
hạng ba mươi ba, cũng thấp.
Điều bình thường.
Đại ca và nhị ca của nàng là Lâm lão dạy dỗ hết lòng nên mới thi hạng nhất và hạng hai.
Ôn Noãn cảm thấy Hoàng hậu và Đại hoàng phi gần đây động tĩnh gì, chỉ sợ bày bố thiên la địa võng, thuận tiện cũng thu luôn cả nàng.
Để xem Ôn Lượng thể bao xa!
Ôn Gia Thụy lắc đầu: "Điều thể, Chu thị sẽ đồng ý."
Ôn Noãn kinh ngạc buột miệng : "Con mặc kệ bà đồng ý !"
Nàng suy xét tới vấn đề .
Ôn Gia Thụy: "..."
-
Ông Ôn trở về chuyện dùng tiệm mì và tửu lâu của hồi môn cho Ôn Gia Mĩ.
Ông cũng là Ôn Noãn ép buộc.
Ông vẫn còn cần khuôn mặt già !
Chu thị nổi trận lôi đình: "Ông điên ?! Tửu lầu là của con trai mua, còn tiệm mì là lúc bỏ bạc để mua của đồ tiện nhân Vương thị! Dựa cái gì mà đem của hồi môn cho nó! Đó là đồ của !"
Ông Ôn xong lời cũng tức giận: "Cái gì mà đồ của bà? Khi bà gả đến Ôn gia nhà , ngay cả một văn hồi môn cũng !"
"..."
Chu thị lời của ông Ôn cho nghẹn họng, đó trực tiếp bệt xuống đất mắng:
" c.h.ế.t đây! đến đây hầu hạ ông nhiều năm như , sinh trai gái đủ cho ông, buôn bán tiệm mì để phát triển gia sản, kết quả thì ."
Chu thị nhiều, ông Ôn cũng chút chột .
Nếu do Chu thị cách buôn bán, thì thật sự hôm nay sẽ tửu lầu, cũng phần gia sản lớn như .
Sau khi nhạc phụ đại nhân qua đời, việc buôn bán của tiệm mì thua kém nhiều, một ngày cũng kiếm mấy chục văn.
Vẫn là khi Chu thị đến tiệm mì giúp đỡ, khi đó việc buôn bán của tiệm mì mới hơn, thật sự là hơn nhiều. Tuy ông quản lý sổ sách nhưng ông lẽ kiếm ít.
Cũng ít như sổ sách ghi.
Số tiền bất chính của lão đại lẽ cũng từ đó mà .
Ông nghĩ tiền dù cũng là của Chu thị kiếm , hơn nữa Quế Chi cũng con nên nhắm mắt mắt mở cho qua.
Cho nên ông Ôn luôn chút chột .
"Tiệm mì vốn là của hồi môn của Quế Chi, nhưng bởi vì Noãn nhi đổ bệnh bà mới bán. Noãn nhi cũng là cháu gái của , năm đó nên lấy bạc để cho con bé chữa bệnh! Hiện tại xem như tiệm mì bán, bạc năm đó để mua tiệm mì coi như là cho Noãn nhi chữa bệnh! Tiệm mì vẫn là của Quế Chi."
Ông cũng luôn hối hận năm đó vì cho Noãn nhi chữa bệnh thật ?
Như hôm nay một thất bại một vinh quang, nhưng hai vẫn kề cạnh , vẫn thể giúp đỡ thật !
Hy vọng lúc bù đắp một phần, cũng mong là quá muộn!