Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:34:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nạp Lan Cẩn Niên kẹp chặt bụng ngựa, ngựa liền chạy về phía , ở phía cũng đuổi theo.

Mọi nhanh chóng quỳ xuống đồng thanh hô to: "Cung tiễn quận chúa! Quận chúa lên đường bình an!"

"Cung tiễn quận chúa! Quận chúa lên đường bình an!"

Cung tiễn quận chúa, quận chúa lên đường bình an, một tiếng một tiếng, một chữ một chữ, kéo dài quanh quẩn ở dãy núi, dư âm còn văng vẳng bên tai.

Cho đến khi xe ngựa biến mất ở trong tầm mắt của , bọn họ lúc mới lên.

Mọi đều vây quanh phụ nhân .

"Sao quận chúa chỉ nhận lấy gà mái già của nhà bà ?"

Phụ nhân đắc ý : "Gà mái già nhà đẻ trứng, quận chúa thể ốm yếu, bồi bổ thật nhiều thì tương lai mới thể sinh dưỡng !"

cũng gà mái già xong cũng lập tức : "Nhà cũng gà mái già! Nuôi ba năm! Hàng năm đẻ nhiều trứng! Vậy sẽ đưa đến phủ quận chúa, để ở quận chúa phủ đưa cho quận chúa!"

"Gà mái già nhà cũng đẻ trứng! Sống một năm đẻ mấy trăm quả trứng gà! Đẻ mấy oa gà con -"

"Muốn gà mái già đẻ trứng bồi bổ thể ? Nhà cũng một con đẻ trứng!"

"Gà trống nhà cũng bổ, nó, mấy con gà mái hạ trứng nhà đều thể ấp trứng! Gà con cũng cường tráng! Phải đưa cho Thập Thất gia bồi bổ mới !"

"Không , mua thêm mấy con gà mái về nuôi mới , về đưa cho quận chúa bồi bổ thể".

Mọi giống như tổ ong vỡ tổ thành mua gà mái đẻ trứng, sức chiến đấu mạnh mẽ giống như gà trống.

Tô Minh Tân và những quan viên khác cùng bá tánh trong thành rõ nguyên do.

Tại những bá tánh giống nỡ xa Tuệ An quận chúa ?

Vạn dân lấy lễ đưa tiễn, nhiệt tình mời.

Ông cẩn thận huyện lệnh hai năm ở huyện Nam Ninh, nghĩ cách bá tánh huyện Nam Ninh một cuộc sống hơn từng đối xử thế .

Tô Minh Tân ngăn cản một nhà đổ xô thành cướp mua gà con tìm hiểu: "Xin hỏi một chút, tại đều tặng đồ cho Tuệ An quận chúa ?"

Lão phụ nhân: "Bởi vì Tuệ An quận chúa nha! Tạo phúc cho bá tánh! Ông là ai? Đừng cản trở mua gà con!"

Tô Minh Tân: "..."

Huyện Nam Ninh còn bá tánh quen ông ư?!

"Mẹ, ngài là huyện lệnh đại nhân!"

"Ồ, ngài chính là huyện lệnh đại nhân !" Nói xong nhanh lôi kéo cả nhà thành mua gà.

"Quá ! Hại đều hiểu lầm quận chúa!" Lão phụ nhân tránh ở phía , nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.

Tô Minh Tân: "..."

Sao Tuệ An quận chúa tạo phúc cho bá tánh?

Tô Minh Tân sai tùy tùng bên cạnh tìm hiểu, còn ông vội vàng trở nha môn.

Một canh giờ tùy tùng trở về bẩm báo: "Đại nhân, Tuệ An quận chúa mấy ngày nay ngoài sớm, nhưng du ngoạn ở khắp nơi, nàng..."

Tùy tùng từng tin tức mà tìm hiểu từ những thành mua gà mái.

Khó trách năm nay ở chợ phiên thiếu nhiều bán nho rừng như !

Khó trách gần đây trong thành nhiều thôn dân bán đủ loại đậu hủ, tửu lầu cũng vài món đồ ăn mới, bởi vì đều là thứ mới lạ nên việc kinh doanh .

Khó trách gần đây nhiều bá tánh bán đủ loại thức ăn mới lạ...

Việc ăn bùng nổ.

Ông từng thấy qua chợ ở huyện thành náo nhiệt như .

Trên khuôn mặt những bá tánh ăn mặc quần áo đầy lỗ vá đều lộ nụ ông từng gặp qua.

Tạo phúc cho bá tánh, bốn chữ thì dễ dàng, cũng khó, nhưng trăm cay ngàn đắng!

Ông nhiều năm như cũng !

Tuệ An quận chúa chỉ tới một tháng khiến cho bá tánh hy vọng!

Tô Minh Tân chút hoài nghi nhân sinh.

Tô Minh Tân nghĩ đến hai ngày một phong thơ gửi cho kết nghĩa là Lâm ngự sử ở kinh thành, bảo ông buộc tội Tuệ An quận chúa ở mặt Thánh Thượng.

Này... Vu tội quận chúa, vu tội hoàng quốc thích sẽ tội gì?

Tô Minh Tân đỡ lấy tùy tùng bên cạnh, chân chút mềm .

Ngày hôm đoàn trở huyện Ninh Viễn.

con đường trở về, một đường thể thấy bóng dáng vùi đầu cực khổ việc chăm chỉ trong đất.

Lúa nước ở huyện Ninh Viễn trưởng thành sớm hơn vài ngày so với huyện Nam Ninh, lúc thu hoạch xong, đang đổ xô gieo trồng lúa mì vụ đông.

Mặt trời chiều ngã về tây, kéo dài bóng dáng đang bận rộn ngoài ruộng.

Chưa đến ba năm nữa, bảy phần bá tánh ở Nạp Lan quốc sẽ còn đói bụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-314.html.]

Ba phần còn là những bá tánh vô cùng nghèo khổ, nghèo đến mức trong nhà một mảnh ruộng cho dù là ruộng cằn cỗi.

Khóe miệng của Nạp Lan Cẩn Niên khẽ nhếch lên, thoáng qua nha đầu "" dựa vai ngủ : Đây đều là công lao của tiểu nữ hài của !

Khi xe ngựa gần đến nơi, Ôn Noãn liền tỉnh.

"Tới ?" Ôn Noãn lười biếng duỗi .

Thói quen thành tự nhiên, Ôn Noãn thói quen ở xe ngựa tựa vai ngủ, cũng cảm thấy hổ.

"Ừ, đến đầu thôn ."

Khi xe ngựa qua nhà cũ, Ôn Noãn thấy tiếng truyền .

Loại tình huống là đại phòng trở thôn mới .

Ôn Noãn vén mành xe lên thoáng qua.

Quả nhiên thấy gương mặt đắc ý của Ôn Ngọc.

Nàng suy nghĩ một chút kỳ thi mùa thu lập tức tới , khó trách bọn họ bỏ trở .

Cửa sân đóng, Ôn Ngọc cũng thấy xe ngựa của Ôn Noãn qua.

Nàng mím miệng: Thật sự hy vọng cả nhà tai tinh thể nhiều công lao hơn!

Hiện tại tỷ tỷ đang m.a.n.g t.h.a.i tằng trưởng tôn của Hoàng Thượng, là Hoàng Thượng đời tiếp theo của Nạp Lan quốc!

Cho dù nhà họ bao nhiêu công lao, thì họ cũng chỉ đang giúp dì cháu nàng mà thôi, a -

Tương lai nàng chính là tiểu dì của Hoàng Thượng.

Xe ngựa qua, Ôn Noãn cũng hề quan tâm đến nhà .

Không thì c.h.ế.t!

Rất nhanh đến đuôi thôn.

Lúc cuối thôn còn hoang vu như một năm , một mảnh đất hoang xây lên tường cao, bên trong cũng xây sửa vài tòa nhà.

Có lẽ năm thể xong.

Hiện tại cuối thôn cũng trở thành nơi phồn hoa nhất trong thôn, con đường đá xanh lát suốt từ cuối thôn đến đầu thôn.

Xe ngựa sân nhà.

Ôn Nhu thấy bọn họ trở về, khỏi : "Cuối cùng cũng chịu về ! Đi chơi vui đến quên cả trời đất!"

Ôn Noãn : "Cha và bà nội ?"

"Hôm nay hạt thóc phơi khô, bọn họ đều sân phơi lúa cân sản lượng năm nay. Hạt thóc năm nay lớn lên cũng thật ."

Ôn Noãn xong liền : "Muội cũng xem."

"Cân sản lượng? cũng xem!"

Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn đến sân phơi lúa.

Bát công chúa cũng tự giác theo phía .

Hai còn đến gần thấy một tiếng hét to!

"1328 cân! Sảng lượng một mẫu là 1328 cân!"

Người thôn đều sôi trào: "Trời ạ! 1328 cân! Lúa nước năm nhà chỉ 328 cân! Hiện tại nhiều hơn cả một ngàn cân!"

"Ha ha, từ đây về cần lo lắng c.h.ế.t đói, là no c.h.ế.t! Năm nay nhà cũng thu 1190 cân! Ha ha"

"Nằm mơ cũng thể tưởng sẽ ngày cần lo lắng đói bụng! Mẫu sản ngàn cân, cuộc sống cuối cùng cũng hi vọng! Có hi vọng"

Thôn dân cất tiếng to, đến chảy nước mắt.

quỳ mặt đất ôm một bao tải hạt thóc vui vẻ mà .

vui sướng bế bọn nhỏ trong nhà lên xoay vòng vòng.

ngẩng đầu lên trung, đèn nén nước mắt trở .

trộm lau nước mắt, nhưng nước mắt càng chảy càng nhiều.

Bát công chúa cảnh cho cực kỳ cảm động, hai mắt cũng đỏ lên.

"Nguyện vọng của dân chúng thật đơn giản, bọn họ chỉ cần thể ăn cơm no mà thôi."

Mà nàng từ nhỏ sống trong nhung lụa giàu , từng lo lắng đói bụng, mỗi ngày ở trong cung nhàm chán, chỉ cung chơi.

Bát công chúa cảm thấy là công chúa, vạn dân tôn kính, nhưng từng điều gì cho bá tánh, một vị công chúa vô dụng.

, nàng nên gì bây giờ?

Ôn Noãn nàng đang nghĩ gì, chỉ là gật đầu phụ hoạ: " !"

Nguyện vọng của dân chúng thật sự đơn giản, chỉ cần ngói che đầu và thể ăn no mặc ấm mà thôi!

 

 

Loading...