Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 313

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:34:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn khắp nơi.

Lá thư của cũng đưa đến kinh thành.

Ninh Vương phủ, Ninh Vương uống rượu thơ với Tam hoàng tử.

Cả hai đều thích chuyện tình lãng mạn.

Tính tình hợp , thường xuyên ở bên thơ hoặc chơi cờ vẽ tranh.

Lúc , Ninh Vương ngà ngà men say, tâm phúc đưa tới cho ông một bức thư: "Vương gia, thư của Cẩn Vương."

Ninh Vương tuy rằng hơn bốn mươi tuổi, nhưng gương mặt qua vẫn tuấn tú tao nhã như cũ, mơ hồ thể phong thái năm đó.

Lúc gương mặt đỏ hồng vì men say mặt, ông kinh ngạc :

"Thập Thất thư cho bổn vương ?"

Thật là đầu tiên nha!

Ông nhận lấy mở , thư xong thể hiểu .

Điên ! Tại sửa năm sinh của ?

Tam hoàng t.ử thoáng qua, thấy biểu cảm của ông thì tò mò hỏi: "Cẩn Vương thúc gặp việc gì khó ?"

Ninh Vương cất thư , nhét trong lòng ngực: "Không , lẽ là đầu óc nước !"

Tam hoàng tử: "..."

Hai tiếp tục uống rượu, Tam hoàng t.ử nhàn nhạt uống.

Ninh Vương ngửa đầu uống hết chén đến chén khác.

Rất nhanh liền say.

Ông dài lên bàn lẩm bẩm một câu: "Vớ vẩn, năm sinh là thứ thể sửa ? Tiên hoàng chính là di chiếu, tương lai truyền..."

Nói tới đây, ông đột nhiên dừng , đó khò khè ngủ say.

Tam hoàng t.ử nắm chặt chén rượu Bích Ngọc trong tay, còn bình tĩnh như ngày thường.

Tiên hoàng di chiếu, tương lai truyền...

Cái gì chứ?

Ninh Vương đột nhiên bật dậy ngay ngắn: "Không , bổn vương sửa ! Nếu như đổi, cũng Thập Thất sẽ xử lý như thế nào!"

Ninh Vương loạng choạng chạy đến tông mẫu, lấy ngọc điệp hoàng gia, tìm ngày tháng năm sinh của nào đó sửa hai bút.

"Thập Thất hoàng năm nay tuổi mụ là hai mươi mốt, sinh cuối năm, tròn mười chín tuổi, sửa lùi hai tuổi, Thái Hậu ... Nên sửa lớn hơn hai tuổi ?! , thêm hai tuổi lên đầu Thái Hậu, thế là vặn!"

-

Một tháng tiếp theo, Nạp Lan Cẩn Niên gần như hết huyện Nam Ninh cùng với Ôn Noãn.

Mỗi ngọn núi, mỗi thị trấn, mỗi thôn trang.

Có đôi khi kịp trở huyện thành, liền xin ở nhờ trong nhà nông hộ.

Ôn Noãn thấy đất đai ở một thôn trang cằn cỗi và sản lượng cao, ngoại trừ sản lượng đậu nành cao hơn một chút.

Chỉ riêng tiền bán đậu nành kiếm cũng chỉ thể bảo đảm bọn họ c.h.ế.t đói, đó liền .

Ôn Noãn liền dạy dân trong thôn trang cách đậu phụ và các sản phẩm từ đậu nành khác như: đậu phụ khô, tào phớ, đậu phụ trúc, mầm đậu nành, vv.

Để cho bọn họ mang trong thành bán, sai đẩy mạnh tiêu thụ ở các tửu lầu, vv.

Chẳng hạn như đậu phụ trúc thể bảo quản lâu, cũng thể đẩy mạnh tiêu thụ trong những tửu lầu ở huyện thành khác.

Gặp một thôn trồng nhiều khoai lang đỏ, bởi vì những thôn đa phần là bờ cát, thích hợp cho việc trồng khoai lang đỏ, khoai trồng ngọt.

Chỉ là khoai lang đỏ mấy năm nay du nhập, bọn họ cách , năng suất thấp.

Ôn Noãn dạy bọn họ cách nâng cao sản lượng.

Sau đó dạy bọn họ bột khoai lang đỏ, hơn nữa cho bọn họ khi xong thì sai đến quận chúa phủ một tiếng, sẽ tới thu mua bột khoai lang đỏ mà bọn họ .

Gặp thôn trồng nhiều cây sắn, liền dạy bọn họ cách khử độc sắn và bánh phồng tôm.

Tương tự, nàng sẽ sai tới thu mua bánh phồng tôm, bọn họ cũng thể bán cho những tửu lầu khác.

Làm đem nho rừng bán cho trang viên. ...

Sự kiên trì nghiêm túc và hiểu nhiều của Ôn Noãn khiến cho đám Lôi Đình, Vạn Quân và Lâm Đình Hiên kính nể!

Chẳng qua đối với Ôn Noãn mà , những thứ đều là đồ vật kiếp lướt video, tìm chuyên gia hỏi một chút, bản tự động thủ cũng thể học !

Căn bản việc gì khó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-313.html.]

nếu cho bá tánh trong huyện Nam Ninh giàu lên trong vòng một tháng là việc khả năng.

Ôn Noãn xa nhà một tháng, thời tiết càng ngày càng lạnh, đoàn liền dẹp đường hồi phủ.

Ngày hôm nay, đoàn Ôn Noãn rời huyện Nam Ninh.

Tô Minh Tân thở dài nhẹ nhõm một , ông tự đưa nhóm hoàng quốc thích khỏi thành.

Nhóm tôn đại Phật cuối cùng cũng .

Cũng bọn họ chơi gì ở cái vùng núi sâu lâu như .

Bên ngoài cửa thành hôm nay nhiều , trong tay mỗi bọn họ đều cầm một rổ đồ vật, cầm một rổ đậu hủ, cầm một rổ miến, ôm một túi bánh phồng tôm, bắt một con gà, ôm một rổ trứng gà, ...

Gần như đều là cả nhà xuất động, một nhà lớn nhỏ, già trẻ lớn bé tất cả đều cầm theo đồ vật chờ ở bên ngoài cửa thành.

Khi Nạp Lan Cẩn Niên cưỡi ngựa xuất hiện đầu tiên ở bên ngoài cửa thành.

Trong đám hô to một tiếng: "Tới ! Tới ! Quận chúa khỏi thành!"

Sau đó, hai hàng ở hai bên cửa thành giống như một tổ ong nhào tới.

"Quận chúa, Thập Thất gia, đây là đậu phụ trúc mà ngày hôm qua vợ mới phơi xong, các ngươi mang về nhà nếm thử."

"Quận chúa, đây là gà mái đẻ trứng, chính là gà mái nuôi theo cách dạy, đẻ trứng lớn nhiều hơn ! Quận chúa, mang ăn ở đường, đều nấu chín!"

"Quận chúa, vịt nuôi theo phương pháp dạy, một tháng béo gần ba cân! Quận chúa mang về nếm thử!"

"Quận chúa, đây là gà mái già chồng nuôi, bà đưa cho bồi bổ thể. Bà bồi bổ thì tương lai mới thể sinh cho Thập Thất gia một nhóc béo mập ".

"Quận chúa, đây là đậu phộng nấu! Người mang một túi trở về ăn ".

Hàng trăm hàng ngàn bá tánh lao lên, dâng cao vật phẩm trong tay, đều đưa cho Ôn Noãn.

Bát công chúa đều trợn tròn mắt: "Noãn Noãn, một tháng qua rốt cuộc cô cái gì ?"

Khi tới vạn dân "Nghênh đón", lúc vạn dân mang lễ đến đưa tiễn.

Tuy rằng đều là vạn dân xuất động, nhưng ý nghĩa giống !

Khác quá lớn!

Ôn Noãn vén mành lên, nàng vẫy tay với : "Cảm ơn đồ vật của , chỉ là xe ngựa nhỏ quá chứa nhiều đồ như , các mang về nhà ! Lần tới, nhà các ăn!"

Mọi xong hoan hô: "Được, , quận chúa tới nhà của đấy nhé!"

"Quận chúa, khi nào đến, nhớ tới nhà của nhé!"

"Quận chúa, nhà của ở gần thành nhất, nhớ tới nhà của ! Lúc nào chúng cũng hoan nghênh!"

"Tốt, , , nhường đường một chút ! Nếu , thì đêm nay sẽ ăn ngủ đầu đường!" Ôn Noãn giỡn với .

Mọi xong lời đều tự giác nhanh chóng nhường một con đường.

Tâm tính của thôn dân chất phác, nếu ngươi với họ thì họ sẽ ghi nhớ trong lòng và báo đáp trong khả năng của .

Nạp Lan Cẩn Niên với Lôi Đình ở bên cạnh: "Cầm lấy con gà mái ."

Lôi Đình thoáng qua đám , nhiều trong tay đều ôm gà mái nha!

Chủ t.ử con nào?

Hắn về phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Chủ tử, đang con gà mái già nào ?"

Ánh mắt lạnh như băng của Nạp Lan Cẩn Niên dừng ở : "Ngươi xem?"

Giọng bình tĩnh, nhưng sát ý mạnh.

Lôi Đình: "..."

Hắn... Sao thể nha!

Vạn Quân lúc xuống ngựa, tới mặt một phụ nhân: "Thím, quận chúa nhà từ nhỏ thể ốm yếu, Thập Thất gia con gà mái già lúc thể dùng để bồi bể thể".

Vị thím thấy quận chúa chỉ thu nhà gà mái già của nhà thì vui vẻ, bà đưa gà mái già cho Vạn Quân: " , đúng, gà mái già dùng bồi bổ thể là nhất! Quận chúa về nhất định sẽ ba năm ôm hai, sớm sinh quý tử!"

Vạn Quân nhét một cái túi tiền cho bà : "Mong như lời của thím! Quận chúa nhất định sẽ sinh quý tử."

Ôn Noãn xe ngựa: "..."

Ba năm ôm hai, sớm sinh quý t.ử là cái quỷ gì?!

Phụ nhân vội từ chối: "Không cần, cần tiền."

Vạn Quân như thấy, ôm gà mái lên ngựa.

 

 

Loading...