Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 300

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:34:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Chu thị còn cầu bà cô đem bà đưa đến kinh thành, bà thật sự sống nổi ở Ôn gia thôn nữa!

 

Hoàng Thượng vì một nhà Vương thị mà hạ chỉ xử phạt Chu thị.

 

Điều chứng minh một nhà lão tứ nhiều yêu thích mặt hoàng thượng?

 

Lúc cả nhà Ôn Gia Thụy thật sự khiến Ôn Bảo Trân sợ hãi .

 

cũng sợ!

 

Chẳng sợ nhà Ôn Noãn thích bà !

 

Vương thị cũng ý kiến với bà !

 

Bà cô thấy xe ngựa nhà Ôn Noãn, lập tức bảo xa phu đầu.

 

Hai ngày tới Ôn gia thôn đưa lễ tết, cũng định đưa cho nhà Ôn Noãn, nhưng mà ngày đó đến cửa nhà Ôn Noãn bà cũng thể .

 

Hôm nay là bà cố ý sửa sang của hồi môn mà năm đó Vương thị cho bà , hơn nữa còn thêm dày hơn mấy thành, định chính thức tới cửa hỏi thăm nhận với Vương thị.

 

Không nghĩ tới nửa đường gặp .

 

-

 

Lối phố Ngự Kim.

 

Tốc độ xe ngựa của mấy Ôn Noãn đang chậm .

 

Ôn Bảo Trân vội vàng xuống xe ngựa, ngăn ở xe ngựa nhà bọn họ.

 

với với xe ngựa: "Tẩu tử, là Bảo Trân! Ngày đó về thôn đưa quà tặng trong ngày lễ cho nhà tẩu, hạ nhân nhà tẩu đều ở nhà. Đến hôm nay đưa một , ngờ lúc gặp ở cửa thành!"

 

"Lễ thì cần, chúng cũng thiếu. Tránh ! Nếu đừng trách khách khí!" Ôn Noãn lạnh lùng .

 

"Sao Noãn nhi điều buồn thế! Ta chính là bà cô ruột thịt của cháu mà, ha ha..."

 

"Đừng! cũng dám nhận!"

 

Ôn Bảo Trân mỉa một tiếng lớn tiếng với xe ngựa: "Tẩu tử, Gia Mỹ đính hôn? Muội chuẩn thêm trang cho Gia Mỹ, một chút là năm đó tẩu chuẩn của hồi môn cho . Hiện tại đều đang đặt ở trong xe ngựa!"

 

Vốn dĩ Ôn Noãn trả lời bà , định cứ thế dùng một chân mà đá bay bà .

 

mà của hồi môn của bà nội ?

 

Của hồi môn của Vương thị, theo lẽ thường thì thu hồi .

 

Tuy rằng năm đó Vương thị cam tâm tình nguyện cho Ôn Bảo Trân, nhưng mà lòng lang sói, lấy oán trả ơn!

 

Hiện tại bà chủ động đưa cho, vì cần?!

 

Lúc Vương thị cũng lên tiếng: "Đưa của hồi môn đến phủ !"

 

Vì thế Ôn Bảo Trân như ý nguyện mang theo Tống Ngọc Đình, Tống Cẩm Tú cùng phố Ngự Kim.

 

Đường phố quyền quý thường phép !

 

Một đường qua, cửa nhà nào cũng đều hai con sư t.ử đá, cửa đỏ cao lớn, khí thế uy nghiêm!

 

Toàn bộ con phố sạch sẽ và yên tĩnh.

 

Đây chính là nhà cũ của vài thế gia gốc rễ lâu đời trong kinh thành.

 

Vốn dĩ các nàng cho rằng tòa nhà của mấy Ôn Gia Thụy ở con phố , chỉ thể là một viện nhỏ ở một góc xó xỉnh nào đó.

 

Trăm triệu nghĩ tới kéo dài qua nửa con phố!

 

So với những phủ khác lớn hơn hai tới ba !

 

Thật là... Trời ạ!

 

Ôn Bảo Trân hối hận c.h.ế.t!

 

Năm đó tại giúp cả nhà Vương thị !

 

Sau khi xe ngựa phủ, Tống Ngọc Đình vội vã chờ nổi nhảy xuống xe ngựa.

 

Nàng đ.á.n.h giá bốn phía, lập tức sự phú quý của nơi hấp dẫn!

 

Nàng nghĩ đến khi tiến , binh lính cũng cung kính hành lễ.

 

Rất cái phủ phú quý !

 

Thật uy phong!

 

Sau khi Ôn Gia Thụy xuống xe ngựa, đầu đỡ Ngô thị: "Cẩn thận một chút."

 

Trên mặt Ôn Gia Thụy còn vết sẹo nên trông tuấn tú tao nhã, ngọc thụ lâm phong.

 

Tống Ngọc Đình cứ thế trợn tròn mắt .

 

Ôn Noãn xuống xe ngựa với Ôn Bảo Trân: "Của hồi môn ?"

 

Ôn Bảo Trân , vẻ tươi chút lấy lòng: "Đang ở trong xe ngựa!"

 

Nói xong bà với xa phu: "Tống Phúc, dọn những quà tặng đó trong phòng!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-300.html.]

 

Ôn Noãn: "Không cần! Cứ đặt ở nơi !"

 

Ôn Noãn thoáng qua Phùng An: "Phùng An, ngươi hỗ trợ dọn, dọn xong thì đưa Ôn phu nhân ngoài!"

 

"Vâng!" Phùng An lập tức trả lời.

 

Ôn Noãn với mấy Vương thị: "Bà nội, cha, , ! Có con ở chỗ !"

 

Ôn Bảo Trân: "..."

 

Đây là đến phủ cũng cho bà ?

 

Ngày hôm là Tết Trung Thu, Ôn Noãn lập tức tới huyện Nam Ninh.

 

Hai ngày Nạp Lan Cẩn Niên việc, nơi nào.

 

Đến Trung Thu cũng thấy cùng Phong Niệm Trần.

 

Chỉ đến khi tới huyện Nam Ninh sẽ gặp.

 

Cũng bảo Lâm Đình Hiên đ.á.n.h xe ngựa đưa Ôn Noãn .

 

Bát công chúa cùng Ôn Nhiên cũng theo.

 

Bởi vì Phong Niệm Trần định đưa Ôn Nhiên lên núi lớn hái thuốc, thuận tiện để Ôn Nhiên một chút về thảo d.ư.ợ.c hoang dại.

 

Ôn Nhiên tri thức lí luận mạnh, nhưng mà nhiều tên của thảo d.ư.ợ.c quý hiếm cùng dáng vẻ trưởng thành của nó nàng vẫn .

 

Nam Ninh huyện ở đầu phía nam phủ Giang Hoài, nơi đó là một huyện nhiều núi lớn.

 

Vùng núi chân chính.

 

Đường xá từ huyện Ninh Viễn đến huyện Nam Ninh tính xa, roi thúc ngựa đến một ngày là đến, cho nên đường cũng xây dựng trạm dịch.

 

mà bởi vì Nam Ninh huyện khá nhiều núi, càng theo phương hướng về huyện Nam Ninh thì thể thấy càng nhiều núi!

 

Núi cao lớn, cao ngất trong mây!

 

Đường núi dễ , Lâm Đình Hiên lo lắng Ôn Noãn say xe, nên xe ngựa nhanh, đó đến buổi chiều một trận mưa to, bọn họ tránh mưa hết nửa canh giờ.

 

Hơn nữa khi trời mưa, con đường trở nên lầy lội, vì thế đường càng chậm.

 

Khi đến chạng vạng, bọn họ mới chỉ một nửa lộ trình, đến một cái trấn nhỏ.

 

"Ôn cô nương, trời sắp tối , đường dễ , đêm nay chúng đành dừng chân ở trấn chứ?"

 

"Được!" Ôn Noãn cũng đường núi lầy lội cơn mưa to cho giận!

 

Thật sự tu sửa con đường mà!

 

Lâm Đình Hiên tìm một gian khách điếm ở trấn mấy .

 

Phía bọn họ một nam một nữ đang theo, Ôn Noãn nhận mà nàng thấy ở trong cung ngày đó, là bạch y cô nương của Thần Y Cốc.

 

Giả Tĩnh Như cũng nhận Ôn Noãn cùng Bát công chúa, kinh ngạc.

 

Lâm Đình Hiên tiến lên hỏi : "Chưởng quầy, cho bốn gian thượng phòng."

 

"Không bốn gian thượng phòng, chỉ một gian!"

 

Đây là một trấn nhỏ của vùng núi, khách điếm của trấn chỉ một nhà, vì nhiều phòng lắm.

 

Hiện tại đúng dịp ngày hôm là Tết Trung Thu, huyện Nam Ninh nhiều ở bên ngoài mưu sinh về nhà đoàn tụ, ngày thứ hai ngoài mưu sinh.

 

Buổi chiều mưa to, trì hoãn tiến độ lên đường của .

 

Rất nhiều cũng là lúc đặt chân đến trấn .

 

Cho nên dường như khách điếm chật kín , chỉ còn một gian thượng phòng.

 

Lý Chí Hạo chưởng quầy khách điếm chỉ còn một gian thượng phòng, nhanh chóng lấy thẻ bài của Thần Y Cốc: "Chưởng quầy, t.ử Thần Y Cốc, một gian thượng phòng!"

 

Chưởng quầy của Thần Y Cốc, mặt lập tức hiện lên một tia cung kính, lập tức cung kính : "Được, một gian thượng phòng, lập tức đăng ký."

 

Lý Chí Hạo với Giả Tĩnh Như: "Sư , phòng cho ở."

 

Bát công chúa thấy thì khó chịu : "Chưởng quầy, rõ ràng là chúng khách điếm hỏi phòng cho khách mà, tại ông đem phòng cho ?"

 

Nếu mà bọn họ thuê một gian thượng phòng, thì cũng thể tạm chấp nhận một đêm!

 

Lâm Đình Hiên ngủ ở xe ngựa là , hiện tại thời tiết cũng lạnh.

 

Chưởng quầy khách điếm nhận : "Thật xin vị cô nương , chủ nhân chúng từng nhận ân huệ của Thần Y Cốc, rằng cứ là Thần Y Cốc thì đều thể ưu tiên ở, hơn nữa cần trả bạc! Khách điếm chúng vĩnh viễn cung cấp miễn phí chỗ dừng chân cho của Thần Y Cốc!"

 

Bát công chúa về phía Lý Chí Hạo: "Sao ngươi thể hổ như ! Rõ ràng là chúng khách điếm ! Trấn cũng chỉ một gian khách điếm , ngươi đoạt thì chúng ở nơi nào?"

 

"Các cô ở nơi nào, thì liên quan gì tới ?"

 

"..."

 

Bát công chúa bùng nổ tức giận!

 

Người nào?

 

Quả thật chính là kẻ xa!

 

 

Loading...