Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 294

Cập nhật lúc: 2025-11-20 03:34:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Vâng! Lão nô bảo bà chuẩn ."

 

Bát công chúa xong phấn khởi : "Tốt quá!"

 

Nạp Lan Cẩn Niên hề về phủ nhà , cũng theo bước phủ nhà Ôn Noãn, thấy cuộc đối thoại thì nhíu mày : "Cô mệt ?"

 

Ôn Noãn lắc lắc đầu: "Không mệt. ăn nhiều một chút, tranh thủ đêm nay ngủ ngon."

 

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

 

Cho nên ngày lành hết !

 

Ngẫm cuộc sống thật gian nan!

 

Không khi nào nha đầu mới lớn?

 

Tính tính, nhanh nhất cũng thêm ba năm nữa! Hơn một ngàn ngày đêm!

 

"Noãn Noãn, Hinh Hinh, đêm nay ba tỷ chúng ngủ chung ?"

 

Ôn Noãn sảng khoái đáp: "Được thôi! Không nhiều nên eo mỏi ? Đêm nay xoa bóp cho cô, ngày mai sẽ thấy eo đau lưng đau nữa!"

 

"Được! Noãn Noãn, cô đối xử với quá!" Bát công chúa kéo cánh tay Ôn Noãn trong phòng.

 

Nạp Lan Cẩn Niên thoáng qua Bát công chúa, một sự xúc động dùng một chân đá nàng về kinh thành!

 

Ngày đó nên kêu dừng!

 

-

 

Rất nhanh đến kỳ thi mùa thu, hai tháng nay tối nào Ôn Thuần và Ôn Hậu cũng về phủ thần thợ, mà ở trong viện của Lâm lão.

 

Mỗi đêm Lâm lão đều sẽ dạy "học bù" cho hai .

 

Lâm lão cho hai tham gia thi thử cuộc thi năm nay để lấy kinh nghiệm, chừng năm thi thể đầu.

 

Đến nỗi Ôn Lạc, bởi vì hai ca ca ai về nhà, một về gì thú vị, nên cũng ở trong viện của Lâm lão.

 

Dương phu nhân sắp xếp cho ở tạm trong căn nhà ba gian.

 

Ngày nào cũng đổi cách nấu để nấu cho ba những món ăn ngon.

 

Vì để quấy rầy đến quá trình học tập của ba , bà còn dặn dò hầu lúc đường, chuyện, việc nhẹ nhàng, đừng ồn bọn họ.

 

Một ngày khi mới học xong, ba đoán chắc Ôn Noãn và Ôn Hinh về từ kinh thành, nên xin Lâm lão nghỉ một buổi, tối nay về phủ một chuyến.

 

Lâm lão giao bài tập cho ba , bảo bọn họ sáng mai nộp , cho bọn họ về.

 

Ôn Lạc là việc học nhẹ nhàng nhất trong ba , bài tập hằng ngày của chính là luyện chữ.

 

Dùng một tay những nét chữ khí khái, cần luyện tập quanh năm suốt tháng.

 

Ngày nào ba cũng luyện chữ, chẳng qua Ôn Thuần và Ôn Hậu chỉ cần luyện một bài, Ôn Lạc cần luyện ba bài.

 

Gần đây chữ của Ôn Lạc tiến bộ nhiều, cầm tờ giấy chữ mà luyện, định mang về cho Ôn Noãn xem.

 

Khi Ôn Lạc khỏi học viện, cẩn thận đụng trúng, tập giấy trong tay rơi xuống đất, rơi rụng khắp nơi.

 

"Xin ." Người nọ nhanh chóng xin , xổm xuống nhặt lên giúp .

 

"Không !" Ôn Lạc cũng xoay nhặt.

 

Ôn Thuần và Ôn Hậu xổm xuống nhặt giùm.

 

Người nọ thoáng qua chữ của Ôn Lạc, tán dương một câu: "Chữ thật! mà loại giấy đang dùng hàng , mua vài tập giấy hàng về luyện chữ , chắc chắc chữ sẽ càng hơn!"

 

Ôn Lạc : "Không , chỉ là luyện chữ mà thôi, cần dùng loại giấy quá ."

 

Số giấy là do nhà xưởng , mấy vị thúc bá trong thôn đang luyện cách giấy nên dày mỏng đồng đều, đúng thật là loại .

 

trong lúc luyện sản xuất tạo nhiều giấy hỏng như thế, để đó lãng phí cũng , Ôn Gia Thụy đem một phần trong đó đến phủ thành, để cho ba dùng luyện chữ hằng ngày.

 

Ba Ôn Thuần còn tặng một phần cho mấy t.ử nghèo cùng trường.

 

Số giấy tuy rằng dày mỏng đều , còn vài tờ rách, nhưng mà trắng tinh, chất lượng cũng tệ.

 

Cho nên ba chọn một vài tờ giấy hảo vô khuyết đưa cho mấy t.ử nghèo cùng trường dùng để luyện chữ.

 

Trương Thiếu Hành nghĩ đến lời đồn trong nhà ba nghèo, quà tặng bái sư cũng là rau xanh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-294.html.]

Hắn cũng gì nữa.

 

Hắn nghĩ, rốt cuộc lúc nãy do bản quá lỗ mãng, ngày mai mua vài tập giấy đến tặng cho coi như xin .

 

Trương Thiếu Hành nhanh chóng nhặt mấy tờ giấy ở mặt đất lên, đưa cho Ôn Lạc: "Lúc nãy thật xin !"

 

"Không , cảm ơn." Ôn Lạc cảm ơn, đó liền rời .

 

Sau khi ba rời khỏi học viện.

 

Ôn Lương và hai bạn cùng trường cũng rời khỏi học viện.

 

Nhìn thấy hết cảnh tượng lúc nãy.

 

Phương Văn Hoa: "Loại giấy kém như thế, học viện thật sự chẳng mấy ai dùng! Còn rách nữa chứ!"

 

Hạ T.ử Mặc: "Nghèo đến mức giấy cũng chẳng mua nổi, chuyên mua sách cũ, dứt khoát đừng học nữa!"

 

Ba Ôn Thuần bởi vì chuyện tặng rau xanh mà trở nên danh tiếng tại học viện.

 

Bình thường ba bọn họ tan học là về nhà, xe ngựa đưa đón, bình thường tan học chỗ của Lâm sơn trưởng, dựa sự giúp đỡ của trường!

 

Sơn trưởng là !

 

Nhiều tặng một sọt rau xanh cho phu tử, quần áo mặc lúc nào cũng là trang phục của học viện, càng cảm thấy nhà bọn họ chắc chắn nghèo.

 

Nghĩ đến Phương phu t.ử mỗi nhận rau xanh thì biểu cảm đều cực kỳ vui vẻ, đúng là khó xử cho Phương phu tử!

 

Hạ T.ử Mặc đè nén sự ghen tị trong lòng hỏi: "Ôn Lượng, và ba tặng rau xanh cùng họ Ôn, các quan hệ gì ? Nhà bọn họ nghèo tới mức chỉ thể tặng rau xanh thật ?"

 

"Chỉ ở cùng một thôn, nhưng mà ít khi về thôn, ngày nào cũng học, quá nhiều nên cũng gặp mặt quá nhiều".

 

Người nghèo đúng là thật keo kiệt, ngay cả loại giấy cũng nỡ chi bạc mua.

 

Ôn Lượng tự cho là thanh cao, lòng tự trọng cực cao, ở trong học viện chẳng bao giờ quan tâm ngó ngàng gì đến ba Ôn Thuần, bình thường giả vờ quen .

 

Tuy rằng Quách Thiến Ni bảo giao lưu chuyện với ba Ôn Thuần nhiều một chút, nhưng mà thể hạ thấp cái .

 

Rõ ràng kém hơn nhiều đột nhiên cái gì cũng hơn !

 

Hắn chịu nổi!

 

Đời thể nịnh bợ bọn họ!

 

Hơn nữa, hai ngày ở kinh thành thư gửi về, Ôn Uyển trở thành của đại hoàng tôn, còn đang mang cốt nhục của đại hoàng tôn, đại hoàng phi yêu thương Ôn Uyển như con gái ruột!

 

Sau sẽ trở thành của từng hoàng tôn, càng cần bắt chuyện với bọn họ!

 

Từ đây về Quách Thiến Ni cũng còn nhắc nhớ tạo mối quan hệ với ba Ôn Thuần nữa.

 

Gần đây cả nhà cha vợ đối xử với cũng càng thêm khách khí!

 

"Ngày thấy Phương phu t.ử lớp bên cạnh đề cử Ôn Thuần và Ôn Hậu, báo danh cho bọn họ tham gia kỳ thi mùa thu."

 

Ôn Lượng xong, nhấp nhấp miệng, mới học hơn nửa năm tham gia khoa cử?

 

Không sợ đả kích đến mức thương tích đầy ?

 

Phương Văn Hoa: "Chắc hẳn phu t.ử cho bọn họ tham gia thi thử để học hỏi thêm."

 

Hạ T.ử Mặc lắc lắc đầu: "Học hỏi thêm, cũng quá sớm ! Chắc hẳn mượn cuộc thi để đả kích bọn họ, để bọn họ thức thời mà thôi học!"

 

Ôn Lượng nhấp miệng: "Ai , chừng là Văn Khúc Tinh chuyển thế! Phu t.ử cảm thấy bọn họ thể thi đậu tú tài thì !"

 

Ba , bước khỏi học viện.

 

Xe ngựa chờ sẵn ở ngoài cửa, Quách Thiến Ni vén mành xe ngựa lên thấy Ôn Lượng, : "Tướng công!"

 

Xinh động lòng !

 

Quách Thiến Ni vẻ ngoài xinh , là con gái của phu t.ử trong học viện, tri thư hiểu lễ, tiểu thư khuê các, Phương Văn Hoa và Hạ T.ử Mặc Ôn Lượng đầy hâm mộ.

 

Không chỉ hai hâm mộ.

 

Rất nhiều học sinh trong học viện cũng hâm mộ, cưới một cô gái nhan sắc như ngọc, hồng tụ thêm hương là một chuyện hạnh phúc cỡ nào chứ.

 

Ôn Lượng thích cảm giác , với bạn cùng trường: "Nương t.ử của đến đón , cáo từ!"

 

Sau khi Ôn Lượng lên xe, Quách Thiến Ni : "Tướng công, đại ở kinh thành gửi về cho một vài tư liệu, chắc hẳn tác dụng cho khoa cử của ."

 

 

Loading...