Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 285
Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Hậu Ôn Noãn chảy mồ hôi đầy đầu, gương mặt nhỏ đỏ bừng thì lạnh lùng .
"Vâng!" Thái giám vội vàng sắp xếp.
Thái giám rời thì Thái Hậu đến.
Dưới ánh mặt trời, Thái Hậu mặc một bộ phượng bào màu vàng kim, nét mặt tỏa sáng, ung dung hoa quý, vô cùng xinh !
Ngay cả hoa tươi ở Ngự Hoa Viên cũng sánh bằng.
Sắc mặt Hoàng Hậu chút khó coi hành lễ với Thái Hậu: "Thái Hậu Cát Tường!"
Ôn Noãn cũng nhân cơ hội xoay vén áo thi lễ với Thái Hậu: "Thái Hậu phúc khang, Bát công chúa cát tường."
Thái Hậu cũng Hoàng Hậu một cái, dịu dàng với Ôn Noãn ướt dầm dề: "Ai gia còn tưởng là ngươi cung , ngươi đ.á.n.h rơi đồ ở Khang Ninh cung. Bát công chúa, con dẫn Tuệ An quận chúa trở về lấy ."
"Vâng!" Bát công chúa vội vàng chạy đỡ Ôn Noãn rời .
Hoàng Hậu thấy Ôn Noãn bát công chúa đỡ rời .
Bà cũng thuận thế lên.
Bộ xương già của bà còn uốn gối hành lễ, thật sự là chịu nỗi!
Hơn nữa bà cảm thấy chân của chút ngứa và đau, giống như con sâu gì đó c.ắ.n một chút.
Bà cúi đầu thoáng qua, nhưng phát hiện gì cả.
Lúc Thái Hậu mới dời ánh mắt Hoàng Hậu: "To gan! Hoàng Hậu! Ai gia miễn lễ ?"
Hoàng Hậu: "..."
Gương mặt của Hoàng Hậu đỏ lên, bất đắc dĩ vén áo thi lễ: "Thần dám!"
Bà thầm mắng ở trong lòng, rốt cuộc là ai mật báo?!
Xem bà g.i.ế.c c.h.ế.t đó !
Rõ ràng bà đuổi tất cả trong Ngự Hoa Viên , còn sai canh giữ ở khắp nơi mà.
Lúc bầu trời một con diều hâu bay ngang qua.
"Bẹt! Bẹt!"
Một đống phân chim rơi chiếc quạt giấy đỉnh đầu Hoàng Hậu.
Mọi : "..."
Cung nữ thoáng qua, vội vàng lấy quạt .
Ánh nắng mặt trời lập tức chiếu rõ ràng nếp nhăn lớp phấn dày cộm của Hoàng Hậu!
Gương mặt của Hoàng Hậu lập tức đen thui: "Mẫu hậu!"
"Hửm?" Thái Hậu lên tiếng, giọng ngọt ngào tươi .
Đâu giống phụ nhân ba mươi mấy tuổi!
"Mẫu hậu quên miễn lễ!" Hoàng Hậu cảm thấy chân cùa ngứa đau, nhịn mà lên tiếng nhắc nhở.
Lúc Hoàng Hậu sai dọn ghế dựa đến.
Thái Hậu đáp bà , chỉ một chỗ bóng cây: "Để ở đây !"
Thái giám thoáng qua Hoàng Hậu, thoáng qua Thái Hậu, dám , vội đặt ghế dựa ở bóng cây cách đó xa.
Thái Hậu trẻ tuổi hơn Hoàng Hậu nhiều, thể sống lâu bao nhiêu năm!
Thái Hậu qua, xuống, đó với cung nữ vẫy quạt ở phía Hoàng Hậu: "Lại đây quạt cho ai gia một chút, nóng c.h.ế.t ai gia !"
Hoàng Hậu: "..."
Hai cung nữ thoáng qua Hoàng Hậu, chần chờ một chút, đó yên lặng qua.
Hoàng Hậu: "..."
Lúc Thái Hậu mới với Hoàng Hậu: "Hoàng Hậu, ngươi mẫu nghi một quốc, mặc dù tuổi lớn, nhưng mấy thứ lễ nghi cũng thể hoang phế! Nếu sẽ mất mặt hoàng gia! Gần đây một phòng của Hoàng Hậu ngươi đủ hoàng gia mất mặt ! Ai gia cũng mặt mũi gặp khác! Vừa ai gia thấy ngươi hành lễ mà cơ thể rung rung, khí chất của mẫu nghi một nước đều mất hết! Hôm nay lúc ai gia rảnh rỗi nên chỉ dạy ngươi một chút !"
Giọng điệu , đáng c.h.ế.t, cao cao tại thượng gợi đòn!
Giống hiệt nào đó lúc !
Hoàng Hậu: "..."
——
Sau khi Ôn Noãn bát công chúa kéo rời khởi Ngự Hoa Viên, bát công chúa gương mặt đỏ ửng của Ôn Noãn, nhịn mà lo lắng : "Noãn Noãn, cô chứ? Có thể cảm nắng ? Chúng mau trở về uống chén chè đậu xanh ướp lạnh giải nhiệt ."
Ôn Noãn lau mồ hôi trán, : "Không việc gì, đây chỉ là việc nhỏ!"
"Làn da phơi đỏ ! Đi, bôi chút t.h.u.ố.c mỡ cho cô. Hoàng Hậu thật quá đáng! Rõ ràng dạy dỗ tôn tử, kiểm điểm mà còn nhân cơ hội trả thù! là tính đổi, lòng hẹp hòi, bụng hẹp hòi, uổng vì quốc mẫu..."
Bát công chúa lẩm bẩm lầm bầm một đường!
Tiểu Hắc ở bầu trời bay xuống, đậu một cây cách đó xa, đội mắt ứng vốn dĩ sắc bén, nay tràn đầy lo lắng gương mặt đỏ bừng của Ôn Noãn.
Ôn Noãn thoáng qua xung quanh, thấy nào, nàng với Tiểu Hắc: "Tiểu Hắc, ngươi bắt con sâu lông ném lên bà già ".
Tiểu Hắc thì nghiêng đầu qua một bên, đó gật đầu, lập tức liền bay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-285.html.]
Đang lúc giữa trưa.
Hoàng Hậu Thái Hậu dạy quy củ một canh giờ ở Ngự Hoa Viên!
Thái Hậu bóng cây ở Ngự Hoa Viên ăn cơm trưa, còn ngủ trưa nửa canh giờ.
Sau khi thức dậy, Thái Hậu dáng vẻ sắp ngất xỉu đến nơi của Hoàng Hậu, phấn mặt trôi hết, dáng vẻ vô cùng chật vật, lúc bà mới vẫy tay: "Được , hôm nay đến đây thôi! Bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày Hoàng Hậu ngươi đến Khang Ninh cung thỉnh an, ai gia xem ngươi học quy củ như thế nào!"
"..."
Hoàng Hậu trực tiếp hôn mê bất tỉnh!
Cũng là vì tức giận vì phơi nắng!
Cung nữ và thái giám sợ tới mức vội vàng nâng bà lên, đưa bà về Khôn Ninh Cung.
Lúc Tiểu Hắc bay ngang bầu trời, một con sâu màu đen, lông xù xù rơi đỉnh đầu của Hoàng Hậu, một đường bò xuống .
-
Vào chiều tối, Nạp Lan Cẩn Niên về đến Cẩn Vương phủ.
Hắn đang chuẩn tắm rửa một chút, đổi một bộ quần áo sang phủ cách vách.
Tiểu Hắc xổm chiếc bàn nào đó từ sớm, một cuốn sách trang bìa màu đen.
Nó thấy Nạp Lan Cẩn Niên trở về, lập tức vươn móng vuốt vỗ cuốn sách bìa da đen .
Nạp Lan Cẩn Niên qua, vén áo xuống: "Ngươi cái gì?"
Ngón tay thon dài trắng nõn mở cuối sách .
Một lúc lâu , ánh mắt của Nạp Lan Cẩn Niên trở nên lạnh lẽo.
Hắn trực tiếp lên, ngoài, động tác lưu loát trèo qua một bức tường.
-
Nạp Lan Cẩn Niên sân của Ôn Noãn, Ôn Noãn đang trồng d.ư.ợ.c liệu trong sân của nàng, đây là dự định trồng một ít d.ư.ợ.c liệu quý hiếm dự phòng ở kinh thành.
Nạp Lan Cẩn Niên lập tức nắm lấy cổ tay của nàng, kéo nàng hướng mặt về phía , đó nắm lấy hai vai của nàng, cong eo cẩn thận bưng gương mặt của nàng.
Hơn nửa năm, làn da của Ôn Noãn sớm còn tái nhợt như lúc mới xuyên qua thời đây, hiện tại làn da vô cùng mịn màng, trắng hồng, mềm mại đến mức như thể nhỏ nước .
Làm ... Nhịn c.ắ.n một ngụm.
Ôn Noãn: "Làm ?"
"Có phơi nắng thương ?" Ngón tay của Nạp Lan Cẩn Niên khẽ rung lên, buông nàng .
Hắn nàng mây tía, cho dù phơi nắng thương thì cũng đảo mắt là thể trị hết.
"Sao thể phơi nắng thương?! Chỉ phơi đỏ, bát công chúa bôi t.h.u.ố.c giúp , một lát sẽ việc gì! Hơn nữa thường xuyên xuống ruộng, cũng từng phơi nắng!"
Chuyện to tát gì , lo lắng như gì?
"À".
Bát công chúa bôi t.h.u.ố.c !
Ôn Noãn: "..."
Giọng điệu tiếc nuối là chuyện như thế nào?
-
Ngày hôm .
Bát công chúa vui mừng chạy tới tìm Ôn Noãn: "Noãn Noãn, cô ? Ngày hôm qua Hoàng Hậu phơi nắng ở Ngự Hoa Viên đến hôn mê! Sau khi tỉnh cả nổi mẩm đỏ, ngứa chịu , còn cào rách mặt! Thái y là gặp sâu lông ở Ngự Hoa Viên, trúng độc sâu.
Buổi sáng hôm nay tỉnh , Hoàng Hậu phát hiện chân nổi lên bọt nước, thái y đó là kiến của Ngự Hoa Viên cắn. Thật là quả báo tới ngay lập tức!"
Ôn Noãn mỉm , bọt nước lăn lộn bà một thời gian thì sẽ khỏi hẳn!
"Hôm nay Thập Thất hoàng thúc đưa một chồng sổ sách cho hoàng tổ mẫu, cô là cái gì ?"
Đôi chân mày thanh tú của Ôn Noãn nhướn lên: "Cái gì?"
"Là sổ sách Hoàng Hậu chưởng quản hậu cung kiếm lời tiền riêng!"
"Hoàng tổ mẫu đưa cho cho phụ hoàng, đó phụ hoàng tức giận đến mức suýt chút nữa phế hậu! Nhiều năm như , mấy chục vạn lượng đó! Ông thu phượng ấn của Hoàng Hậu, giao cho Lý quý phi chưởng quản. Hơn nữa còn bảo Hoàng Hậu bù lỗ thủng ! Một văn cũng thiếu!"
"Đại hoàng tôn chuyện ngu ngốc xa như , chắc Quách gia khó chịu lắm đây? Quách Minh Diễm ồn ào đòi từ hôn, bằng lòng ngân lượng Hoàng Hậu ?"
Ôn Noãn nhướng mày: Mấy chục vạn lượng? Đây cũng một nhỏ, Hoàng Hậu tiêu ?
Ôn Noãn chợt lóe lẻn suy nghĩ , nhưng cũng quản quá nhiều.
Nàng hỏi điều khó hiểu trong lòng: "Ngày hôm qua tại cô và Thái Hậu Hoàng Hậu khó dễ ở Ngự Hoa Viên?"
Lẽ Hoàng Hậu sẽ phái canh giữ ở ngoài cửa Khang Ninh cung mới đúng.
"Tiểu Hắc đó!"
Ôn Noãn , cũng nghĩ nhiều vì bát công chúa Tiểu Hắc "".
Dù nàng vẫn luôn dùng từ mới mẻ!