Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 261

Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu thị tức giận đến mức suýt chút nữa thể nổi: "Còn do ông, một đứa con trai mà cũng quản ! Ngay cả một ông già như ông mà nó cũng đánh! Nếu nhà lão đại xảy chuyện, bà đây sẽ liều mạng với bọn họ!"

 

Ông Ôn nữa: Ông cũng lo lắng cho lão đại!

 

Không chuyện gì đấy chứ?

 

Chu thị nghĩ đến cái gì với bà t.ử : "Bà đến phòng khám ở trấn tìm lão nhị, bảo lão nhị tìm hiểu thử xem tin tức gì của nhà lão đại ! Nhớ nó cầm theo một ít t.h.u.ố.c trị thương về, đau c.h.ế.t bà đây!"

 

Bà t.ử lên tiếng, lên trấn.

 

Chu thị tiếp tục giường, nhỏ giọng trù ẻo cả nhà Ôn Noãn một từ đầu đến chân.

 

Buổi chiều khi Ôn Gia Quý đóng cửa về.

 

mà ông cũng lấy t.h.u.ố.c trị thương của cửa hàng, là t.h.u.ố.c trị thương do Noãn nhi tự điều chế, hiệu quả , lên kệ hàng mua sạch!

 

Noãn nhi để một lọ dự phòng cho bọn họ.

 

Ông cũng một nhà Tứ cảm thấy ghê tởm, nhưng mà cũng thể mặc kệ cha của !

 

Vậy chẳng còn chút nhân tính nào ?

 

Cho nên ông tự chi tiền mua một lọ t.h.u.ố.c trị thương ở bên ngoài, dẫn theo vợ và con gái về vấn an hai ông bà.

 

Chu thị thấy lão nhị về, nước mắt lập tức rơi xuống: "Lão nhị, con của ! Cuối cùng con cũng về ! Mẹ sắp cả cái nhà đê tiện c.h.ế.t tiệt hại c.h.ế.t!"

 

"Mẹ, bản t.ử vẫn còn treo ngoài cửa kìa! Mẹ đừng bậy!" Có một bao giờ cũng đổ hết sai lên đầu khác như thế , Ôn Gia Quý cũng bất đắc dĩ!

 

Chu thị: "..."

 

Rốt cuộc cũng dám nữa, cũng từ đến nay Ôn Gia Quý và cả nhà lão tứ khá thiết!

 

Rõ ràng là do bà sinh , thiết với ?

 

Nếu lão đại việc, bà còn trông cậy lão nhị...

 

Nghĩ đến đây thì giọng điệu của Chu thị hòa hoãn một chút: "Con đến nhà lão tứ hỏi thử xem đại ca của con vẫn về?"

 

"Vâng." Ôn Gia Phú cũng từ chối.

 

Ông bảo Đàm thị và hai đứa con gái cùng.

 

Chu thị liếc mắt Đàm thị một cái: "Vợ của lão nhị ở đây hầu bệnh !"

 

Đàm thị cũng còn cách nào đành thấp giọng đồng ý: "Vâng."

 

Ôn Gia Phú gì đó, một đôi mắt tam giác của Chu thị sang : "Sao? Mẹ bệnh thể xuống giường, giữ vợ con ở chăm sóc một chút cũng ."

 

Ôn Gia Phú dám: "Không , , Chiêu Đệ nàng mới thai, mấy việc nặng nhọc đừng..."

 

Tính tình của ông, từ đến nay thích vợ của , ông lo rằng ông sẽ dùng sức lăn lộn vợ .

 

Ông Ôn xong thì lập tức : "Trong nhà bà tử, cần các con hầu hạ, cứ dưỡng t.h.a.i , sinh cho lão nhị một đứa con trai kháu khỉnh! Các con mau đến nhà lão tứ !"

 

Chu thị vô cùng bực : "Được , , một hai nâng niu cái t.h.a.i ! Đi theo một bà già như thì c.h.ế.t mất, các cút !"

 

Ôn Gia Quý dẫn theo vợ và con rời .

 

Chu thị thấy Đàm thị chạy lấy thật, , tức giận đến mức mắng một hồi.

 

Một nhà Ôn Gia Quý đến nhà Ôn Noãn.

 

Nhà Ôn Noãn.

 

Vừa một nhà ăn xong cơm chiều.

 

Ôn Linh ngọt ngào chào hỏi: "Chào bà, tứ thúc, tứ thẩm, tam tỷ, tứ tỷ, Noãn nhi."

 

Lần lượt gọi tên trong nhà.

 

Ôn Thiển cũng chào hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-261.html.]

Ôn Nhu thấy Ôn Thiến thì cao hứng, lôi kéo tay Ôn Thiến: "Nhị tỷ, Linh nhi, hai đây, bọn kinh thành mua cho hai vài món đồ."

 

Ôn Hinh và Ôn Nhiên cũng lên, cùng .

 

Ôn Hinh: " thế, mua nhiều, hai cứ chọn."

 

Ôn Nhiên phấn khởi : "Có vài món do chọn, trông !"

 

Ôn Linh liếc mắt Ôn Noãn một cái, thấy nàng động đậy, ngược ở chỗ đó, trưởng bối chuyện, Ôn Linh chần chờ một lúc, mới theo nhóm Ôn Nhu trong.

 

Sau khi Ôn Gia Quý và Đàm thị xuống, Ôn Gia Thụy phấn khởi : "Đang định ngày mai lên trấn thăm cả nhà , Nhị ca nhị tẩu ăn cơm ?"

 

Ôn Gia Quý cũng Chu thị gọi về, miễn cho ảnh hưởng đến bầu khí: "Ăn , các về, khi đóng cửa hàng thì đến đây thăm. Lần kinh thuận lợi ?"

 

Ôn Gia Thụy liền kể chuyện tổ chức yến thiên thu tại kinh thành cho Ôn Gia Quý .

 

Sau khi Ôn Gia Quý bọn họ phong lên Thế Xương bá và quận chúa thì khiếp sợ vô cùng, ông kích động vỗ vỗ Ôn Gia Thụy: "Giỏi! Giỏi!"

 

Ôn Gia Quý Ôn Noãn: "Noãn nhi lắm! Khổ tận cam lai! Khổ sở đời lúc nhỏ cháu chịu hết , chắc chắn sẽ hạnh phúc!"

 

Ôn Noãn : "Nhị bá, công việc kinh doanh của cửa hàng thế nào ?"

 

"Bây giờ công việc kinh doanh của cửa hàng ! Mỗi ngày đến cửa bốc t.h.u.ố.c xếp hàng dài, nhiều cảnh nghèo khổ bảo t.h.u.ố.c mua ở cửa hàng chúng , dùng hiệu quả, t.h.u.ố.c ở mấy hiệu t.h.u.ố.c khác mất mấy ngày mới tác dụng, ở cửa hàng chúng chỉ cần hai ngày thì khỏe ! Giá cả như , mỗi bọn họ đến khám bệnh thể bớt một nửa tiền thuốc."

 

Ôn Noãn mỉm , đó là vì mỗi loại d.ư.ợ.c liệu đều trộn một phần ba d.ư.ợ.c liệu dưỡng sinh.

 

"Noãn nhi, t.h.u.ố.c mỡ cháu , t.h.u.ố.c viên và rượu thuốc, lên kệ là bán sạch, hơn nữa nhiều dự định mua, cháu nhiều một chút, cửa hàng hết hàng ."

 

"Vâng, mấy ngày nữa cháu đưa thêm một ít giải độc sang, đó là loại t.h.u.ố.c chuyên trị độc các loại rắn."

 

"Thế thì quá, gần đây lên núi, rắn cắn, đến mua thuốc. Mấy ngày nữa đến huyện lân cận nhập hàng, định nhập thêm d.ư.ợ.c liệu giải độc và giải nhiệt. Đây là sổ sách. Noãn nhi cháu xem thử..."

 

Trong phòng Ôn Nhu.

 

Ôn Linh liếc mắt đ.á.n.h giá bốn phía, trong lòng bỗng dưng hâm mộ.

 

Khi ăn nhà mới, bởi vì đủ chỗ, gia cụ nhà Ôn Noãn vẫn đầy đủ, phòng chỉ một chiếc giường, bởi vì phòng lớn, ngoại trừ sự trống trải thì thật sự chẳng cái gì.

 

Bây giờ tất cả nội thất sắp xếp xong, bàn sách, kệ sách, tủ quần áo, bàn trang điểm, ghế quý phi, giường, cần cái gì cũng .

 

Trên cửa sổ, đầu tủ, bàn sách còn trưng một ít cây xanh hoa tươi, nên khi quanh cả phòng trông vẻ tao nhã thoải mái, ấm áp đậm phong cách của thiếu nữ.

 

Rõ ràng trong phòng bất cứ một vật trang trí nào đắt tiền, nhưng mà khiến cho cảm nhận một sự xa hoa khiêm tốn.

 

Một căn phòng như thế đúng thật khiến tha thiết ước mơ!

 

Trước nàng ở nhà bà ngoại cũng bao giờ thấy căn phòng nào bố trí đầy đủ như thế.

 

Ôn Nhu lấy từ trong ngăn tủ một hộp trang sức tinh mỹ, bên trong là trâm hoa và mấy món trang sức nhỏ mua từ trong kinh thành về: "Nhị tỷ, Linh nhi, đây là mấy món đồ mua ở trong kinh thành, hai xem thử thích món nào, cứ chọn."

 

Ôn Thiến chọn: "Lần Noãn nhi tặng nhiều trâm hoa, cần mua cho bọn tỷ nữa."

 

"Mấy cái đều là loại mới, đang thịnh hành nên mới mua, tỷ chọn vài cái . Tỷ còn mua cho mỗi một cái váy."

 

Ôn Nhu đến chỗ tủ quần áo.

 

Ôn Nhu mở tủ quần áo , Ôn Linh thấy nàng một tủ quần áo lớn, bên trong treo đủ loại quần áo với màu sắc khác , mỗi một bộ đều , hơn nữa loại vải dùng để may là hàng chất lượng.

 

Nàng khỏi trừng lớn mắt.

 

"Tam tỷ, tỷ nhiều quần áo thật!"

 

"Ừ, tỷ thích quần áo, cho nên nhiều bộ!" Ôn Nhu thích thêu thùa, quần áo, mấy bộ quần áo là do nàng và Ôn Noãn thiết kế, đó nàng may .

 

Khoảng thời gian tới nàng định mở một cửa hàng quần áo.

 

Bây giờ chỉ chờ tú nương bồi dưỡng , mới thể sản xuất lượng lớn.

 

mà những lời Ôn Nhu , rốt cuộc vẫn mở cửa hàng.

 

Tặng cá cho bằng dạy kỹ năng câu cá, Ôn Noãn cố ý dạy ba tỷ Ôn Nhu mỗi một nghề, để khi các nàng thành cũng thể tự nuôi sống bản , nâng cao giá trị của bản trong mắt nhà chồng.

 

 

Loading...