Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 256
Cập nhật lúc: 2025-11-19 14:01:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từng mũi tên cắt qua bầu trời đêm, nháy mắt ngã xuống hơn mười hắc y nhân!
"Không ! Có mai phục!" Có kêu to một tiếng!
Đám ám vệ nhanh chóng bò lên lao xuống.
Một mảnh đao quang kiếm ảnh.
"Cứ ở cây đừng xuống." Nạp Lan Cẩn Niên dặn dò một câu, nhảy xuống, đồng thời ám khí đen nhánh như mực trong tay cũng bay ngoài.
Nháy mắt năm tên hắc y nhân ngã xuống!
Ban đêm đen tối gió lớn, chân núi truyền đến từng trận âm thanh đ.á.n.h .
Ôn Noãn xuống từ cao, cầm cung tiễn, lấy mũi tên lập tức b.ắ.n một cái!
Mũi tên bay thì tiếp tục b.ắ.n một cái!
Đột nhiên nàng thấy một vài tiếng vang kỳ quái từ trong đám cỏ phát .
Nàng cúi đầu, thấy nhiều con vật độc đang bò từ trong bụi cỏ.
Đôi mắt Ôn Noãn mở lớn nhảy xuống.
――
Đoàn trưởng Sát thủ đoàn thấy Ôn Noãn nhảy xuống, thầm mắng một câu nhiều chuyện!
Hắn đang qua bảo vệ nàng, đó thì thấy hình nàng chợt lóe, thể quỷ dị nhanh chóng né tránh một nhát kiếm của hắc y nhân, ngay đó nàng lấy rắn độc bắt ở trong tay, một tay ném mặt đối phương, tiếp theo một chân đá bay nọ .
Sau đó dường như việc gì, khom lưng bắt lấy một con rắn, bình tĩnh nhét rắn một cái túi.
Đoàn trưởng Sát thủ đoàn: "..."
Đoàn trưởng Chinh thăm đoàn giúp chắn một nhát kiếm của hắc y nhân, nổi giận : "Ngươi ngẩn gì thế!"
"Không!" Đoàn trưởng Sát thủ đoàn nhanh chóng hồn, lợi kiếm trong tay vung lên. ...
Nửa canh giờ trôi qua, tất cả những đầu độc đều ngã xuống.
Mọi đều trúng độc thương, vài còn thương nặng.
Mọi đều tìm Ôn Noãn.
Sau đó thì thấy một thể đang khom lưng cong cong.
Một tay nàng cầm một cái túi, một cái tay khác tung một chưởng về phía mặt đất!
Một con rắn độc cứ như nàng bắt .
Nàng thẳng thể, thuận tay nhét rắn trong túi.
Khóe miệng đều co rút.
Sau đó ánh mắt dừng ở cái túi nặng trĩu , túi nhanh chứa đầy.
Rắn bên trong ngừng giãy giụa, phía đông túi phình một cái, phía tây túi phình một cái, thấy mà da đầu tê dại!
Người nào dám tới?
Đây thật là nữ hài t.ử ?
Quá kinh khủng!
Bọn họ huấn luyện ở núi nhiều năm, cũng thấy nhiều rắn, cũng sợ, nhưng cũng đến mức giống nàng, dùng tay bắt như !
Nạp Lan Cẩn Niên nhéo giữa mày, với Tiêu Điện: "Xử lý bột rắn đường một chút."
Nếu cứ để như sẽ !
Nạp Lan Cẩn Niên đến bên cạnh Ôn Noãn, túi trong tay nàng, nhịn khóe miệng co rút: "Cô bắt nhiều rắn như gì?"
Ôn Noãn: "Huynh cảm thấy canh rắn ăn ngon ?"
Mọi : "..."
"Rượu rắn uống cũng !"
"..."
"Độc rắn dùng cũng !"
"..."
Biến thái!
Đương nhiên Ôn Noãn bắt nhiều rắn như , cũng chỉ là ăn thịt rắn.
Nàng là thu thập các loại huyết thanh rắn độc đặt ở hiệu thuốc.
Khi nông dân khai hoang, lên núi săn, đốn củi, thường xuyên rắn độc c.ắ.n trúng độc mà c.h.ế.t.
Có huyết thanh giải độc thì sẽ thuận tiện hơn.
Nạp Lan Cẩn Niên véo véo giữa mày, nhận lấy túi trong tay nàng: "Đừng bắt nữa, muộn , trở về ngủ thôi."
Vào lúc cơ thể cần cao lớn, nếu ngủ , thì cơ thể sẽ cao .
Hắn huýt sáo một tiếng, trong bóng đêm, một con ngựa từ xa chạy tới.
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn lên ngựa, đưa túi rắn cho Tiêu Điện: "Bắt thêm nhiều một chút".
Tiêu Điện: "..."
Không , chút sợ rắn!
Chủ tử!
mà, Nạp Lan Cẩn Niên mang theo Ôn Noãn cứ thế rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-256.html.]
Những chuyện còn để cho những ám vệ đó xử lý.
Da đầu Tiêu Điện tê dại cầm túi rắn, cảm nhận những thứ lúc nhúc trong túi, tưởng tượng đến dáng vẻ của bọn chúng bên trong...
Ôi trời, thể nghĩ nữa!
Nghĩ thì cả cũng dám của động.
Rốt cuộc thì tại Tuệ An quận chúa thể bình tĩnh như ?
Khi Nạp Lan Cẩn Niên mang theo Ôn Noãn trở doanh địa, nơi trải qua một trận g.i.ế.c chóc kịch liệt.
Dưới đất tràn đầy t.h.i t.h.ể và m.á.u tanh.
Có bên địch, bên .
Cổ Thần thấy mang theo Ôn Noãn trở về, thấy những khác, nhịn hỏi: "Chủ tử, đều giải quyết xong ? Cần phái chi viện ?"
"Không cần." Nạp Lan Cẩn Niên buông xuống lời xong thì lập tức lôi kéo Ôn Noãn đến núi rửa tay.
Sau khi hai rời , Dương Siêu mới nhỏ giọng với Lôi Đình cùng Vạn Quân đang xử lý thi thể: "Nhìn ! Khi hành động bao giờ chủ t.ử bỏ mà chạy ? Mang theo một đàn bà chính là phiền phức như đấy! Ta khuyên các ngươi nhanh chóng tìm chủ t.ử theo Tuệ An quận chúa !"
Những khác tuy rằng gì, nhưng đều cảm thấy đúng.
Nữ nhân thật phiền phức!
Lôi Đình: "Chúng ở đây đ.á.n.h xong, khi bên cũng xong việc."
Cứ cho là chủ t.ử đưa Tuệ An quận chúa trở về thì cũng gì đáng trách! Tuệ An quận chúa qua còn nhỏ như , thấy những trường hợp g.i.ế.c chóc đó sẽ sợ hãi cũng là chuyện bình thường.
Vạn Quân: "Nói giống như ngươi từng cùng chủ t.ử nhiệm vụ ."
Miệng Vạn Quân mím một cái: Ngươi tư cách ?
Dương Siêu: "..."
Không tấm lòng !
Hắn cũng khuyên nữa.
-
Sau núi.
Nước chảy từ núi xuống, lạnh lẽo.
Nạp Lan Cẩn Niên bắt lấy tay nhỏ của Ôn Noãn, rửa từng ngón tay thon dài của nàng, lấy khăn ướt nhúng nước lau mặt nàng sạch sẽ.
Chăm sóc nàng như chăm sóc một hài tử.
Xong , Nạp Lan Cẩn Niên đưa Ôn Noãn tới một phòng: "Ngủ !"
Gian phòng đơn giản, nhưng tất cả gia cụ đều là loại .
Hiển nhiên đây là phòng .
" ngủ phòng của , ngủ nơi nào?"
" còn việc cần xử lý, ngoan ngoãn ngủ , ngày mai đưa cô trở về."
"Được." Ôn Noãn xong cũng hỏi cái gì.
Nạp Lan Cẩn Niên ở ngoài cửa, thấy bên trong truyền đến tiếng hít thở đều đều, mới tránh .
Sáng sớm, t.h.i t.h.ể trong doanh địa đều xử lý sạch sẽ.
Tiêu Điện mới mang theo đội ngũ trở về.
Sắc mặt một đám đều quá .
Đều là bắt rắn!
Đời đều nghĩ loại chuyện nữa!
"Chủ t.ử cùng Tuệ An quận chúa ?" Tiêu Điện cầm một túi rắn, giọng điệu đông cứng.
Ám vệ doanh địa thấy đều cảm thấy là bởi vì Ôn Noãn náo loạn đòi về, hại phía bọn họ thuận lợi.
"Tuệ An quận chúa đang ngủ, chủ t.ử đang ở phòng nghị sự."
Tiêu Điện nhanh chóng tới phòng nghị sự, giao trả túi rắn sắp nổ tung trong tay!
Sau khi Tiêu Điện xa, thấy đoàn trưởng sát thủ đoàn thương nặng nhất.
Phải rằng ngoài "Nhật nguyệt trời cùng mưa gió sấm chớp", đoàn trưởng sát thủ đoàn là thủ nhất, nếu thể chấp hành nhiệm vụ ám sát?
mà thương nặng nhất.
Đoàn trưởng Hậu cần đoàn nhịn an ủi : "Bảo vệ Tuệ An quận chúa thật sự là vất vả ngươi ."
Đoàn trưởng Sát thủ đoàn xong lời kinh ngạc một cái: "Cái gì mà bảo vệ Tuệ An quận chúa?"
Tuệ An quận chúa cần bảo vệ ?
Đó chính là một sói đấy!
"Ngươi bảo vệ Tuệ An quận chúa, thì ngươi thương nghiêm trọng như ?"
Đoàn trưởng Chinh thăm đoàn : "Hắn là Tuệ An quận chúa g.i.ế.c nên mới thương!"
"..."
Mọi thấy thế, đều nhịn vây quanh .
"Sao thế ? Tuệ An quận chúa còn g.i.ế.c ?"
"Không là Tuệ An quận chúa nhận sai ngươi thành địch nhân đấy chứ?" Đánh cũng thể đ.á.n.h trả, còn chịu đựng, thì bao nhiêu nghẹn khuất?