Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-11-19 08:04:18
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương thị: "Noãn nhi, nên bán nhân sâm và linh chi , giữ trong nhà dùng để bảo mệnh."
Thân thể của Noãn nhi , chừng ngày nào đó cần dùng đến nhân sâm.
Năm đó chính là vì nửa cây nhân sâm trăm năm nên bà mới bán cả nhà và cửa hàng.
Ngô thị gật gật đầu: " , thể bán." Loại nhân sâm niên đại cao thế khi bạc cũng mua .
Ôn Noãn: "Không bán cũng , bán khối ngọc thạch , cũng đủ xây nhà."
Ôn Lạc vuốt tảng đá : "Tỷ tỷ, đây là ngọc thạch thật ?"
Đã vàng giá còn ngọc vô giá, một khối ngọc thạch lớn như thế thì trị giá bao nhiêu bạc?
Ôn Noãn Noãn chỉ chỉ một chỗ cục đá, nơi đó lộ một ít màu xanh lục, chỉ một chút nhỏ, đủ để cho sự khác biệt bên trong, đương nhiên cũng khả năng chỉ một chút ít chừng đó, nhưng Ôn Noãn từng nghiên cứu về ngọc thạch, nàng đây là nguyên thạch phỉ thúy thượng đẳng, một khối vô cùng lớn.
Ôn Lạc lập tức dùng tay bưng kín chỗ màu xanh lục đó: "Đêm nay con ôm nó ngủ! Không ai dành!"
Người một nhà đều .
Vương thị về phía bầu trời xanh bên ngoài căn nhà, ngày mùa thu trời cao, vạn dặm mây, xanh ngắt giống như đá quý, tràn ngập hi vọng...
Rốt cuộc nhà bọn họ đẩy lùi hết tất cả mây đen.
Buổi chiều một nhà ai bắt ốc nước ngọt nữa, Ôn Gia Thụy tiếp tục chặt cây để xây phòng ở, những khác đều giúp đỡ, dù cũng dựng thêm một cái lều và hai gian phòng.
Trẻ con lớn , ở chung với , cũng tiện lắm.
Mà khi Ôn Noãn ngủ một giấc, lập tức thử cách dùng mây tía để dưỡng ngọc, nàng chỉ định ôm tâm lý thử xem, nghĩ rằng thật sự thể thành công.
Khi mây tía rút , Ôn Noãn thấy chút màu xanh lục càng thêm xanh biếc trong suốt, cho dù kiến thức rộng rãi, nàng sức bình tĩnh kinh cũng nhịn mà trở nên kích động.
Mây tía thật sự quá mạnh mẽ, ích.
Ôn Noãn cảm thấy kiếp chắn chắn nàng cứu vớt cả dải Ngân Hà nên ông trời cho nàng một bàn tay vàng như thế.
-
Ngày thứ hai, đầu giờ Dần, cũng chính là 3 giờ sáng, một nhà rời giường. Mọi phân công hợp tác rửa ốc nước ngọt, cắt đuôi ốc nước ngọt, xào ốc lên, nấu cơm sáng, bận đến mức vô cùng vui vẻ.
Rốt cuộc canh ba giờ Mẹo xào xong năm thùng gỗ ốc nước ngọt cỡ lớn.
Ôn Gia Thụy đặt năm thùng ốc nước ngọt lên xe đẩy như cũ.
Chiếc xe đẩy mua lúc , dùng mười mấy năm.
Ôn Noãn rửa sạch một bao tải to lá sen khô héo một nửa, còn đặt ba cái tô bự sạch sẽ lên xe đẩy, đó tự bò lên, yên.
Vương thị lấy chăn bọc Ôn Noãn thành cái xác ướp.
Ôn Gia Thụy đẩy xe, Ôn Thuần bên cạnh, ba lên trấn bán ốc nước ngọt.
Thôn Ôn Gia cách thị trấn xa nhưng cũng gần, đẩy xe mất nửa giờ.
Khi họ đến thị trấn thì trời sáng . Trong thị trấn quy hoạch một con đường dành cho những chợ và bán hàng rong để bán hàng.
Thời gian muộn, những chỗ đầu đường và giữa đường đều chiếm lấy, họ tìm một chỗ ở cuối đường.
Ôn Noãn thấy bên cạnh nơi một bán gà, khi khách hàng lấy gà khỏi lồng sắt, gà sẽ lảo đảo vài cái, tung bụi và một ít lông gà, nơi rõ ràng thích hợp để bán đồ đồ ăn chín.
"Cha, chúng đến cái góc ".
Ôn Thuần: "Địa điểm đó quá xa, nhiều lười đến đó, mua đồ tới giữa chợ là . Không ai dựng gian hàng ở đó ."
"Không , rượu thơm sợ hẻm sâu. Chúng bán đồ ăn chín, mùi thơm sẽ hấp dẫn tới, hơn nữa ở đó rộng, cũng tiện cho xếp hàng mua."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-24.html.]
Quan trọng nhất là gần đó sạp nào nên sẽ ít bụi và sạch sẽ.
Đương nhiên, Ôn Noãn như mặt đại nương bán gà.
Đại nương ghe , liếc Ôn Noãn, khóe miệng giật giật: Còn xếp hàng mua ? Có mua là lắm !
Ôn Thuần cũng cảm thấy cảnh tượng xếp hàng mua chút thể tưởng tượng nổi.
thì cứ !
Ôn Gia Thụy: "Được, theo Noãn Nhi ."
Ông đẩy chiếc xe qua, bởi vì ai đến góc bày hàng, họ thậm chí cần đặt đồ xuống đất, chỉ cần xoay chiếc xe sang một bên, đặt tấm vách ngăn xuống, bắt đầu bán là .
Ôn Noãn nhấc nắp thùng gỗ lên, mùi thơm đặc trưng của ốc xào tỏa ngoài.
Ôn Noãn trực tiếp mở cổ họng: "Mọi ngang qua đừng bỏ lỡ, tới đây xem một chút, ăn thử, nếm thử miễn phí, ốc xào cay ngon tuyệt vời đây! Hai văn một chén, nếm thử miễn phí nhé!"
Ôn Noãn bất ngờ hét lên khiến hai họ giật , kinh ngạc nàng!
Ôn Noãn liếc hai họ khi hét lên: "Cha, ca ca, kêu , kêu sẽ tới !"
Ôn Noãn xong tiếp tục hét lớn: "Đi qua!"
Ôn Gia Thụy: "..."
Ôn Thuần: "..."
Hai há to miệng, phát âm thanh nào, ngược là đỏ bừng mặt!
Noãn Nhi thật lợi hại!
Giọng của Ôn Noãn ngọt ngào, sự chói tai của bán hàng rong.
Ngược còn linh hoạt kỳ ảo mờ mịt giống như tiếng Phật. Mang theo một cỗ thanh linh thấm ruột ga, uyển chuyển linh động như một con chim sơn ca xuất cốc.
Mọi đều thu hút bởi tiếng kêu giống như tiếng hát .
Nếm thử miễn phí?
Một ông lão ngang qua ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt, mũi ông giật giật: Thơm quá!
Ông nhịn tới thăm dò: "Các bán cái gì ?"
"Ông ơi, chúng cháu bán ốc xào, thơm ngon! Ăn với cơm nhắm rượu đều là một!" Ôn Noãn thanh thúy, .
Nàng bê một chén ốc, đó cầm lấy một con ốc, lấy que tre gắp thịt ốc : "Ông ơi, ông ăn thử ."
Ông lão cầm lấy liếc : "Cái vật nhỏ ăn ? Cho miệng sẽ mùi vị bùn đất chứ?"
Ôn Thuần lập tức gắp một con, mút miếng thịt bằng miệng: "Đương nhiên là ăn , hơn nữa còn ngon, một cháu thể ăn ba chén lớn."
Thấy , ông lão nếm thử, đó hai mắt sáng lên: "Ngon lắm, đúng là vị cay ăn ngon, mùi vị nồng đậm! Không chút mùi vị tanh tưởi nào. Thứ nhắm với rượu nồng, một chén hai văn tiền đúng ? Cho hai chén ăn thử."
"Được!" Ôn Noãn lưu loát cho lá sen hai chén lớn, đó đổ đầy một nửa chén nữa, gói , đưa cho ông cụ bằng hai tay: "Ông ơi, bởi vì ông là khách hàng đầu tiên của chúng cháu, nên cho thêm một nửa chén nữa, chỉ bốn văn tiền thôi!"
Ông lão lấy bốn văn tiền đưa cho Ôn Gia Thụy: "Huynh đài, con gái của ngươi thật lợi hại, ăn giỏi, ngươi nhất định sẽ hưởng phúc!"
Ôn Gia Thụy cầm lấy bốn xu bằng hai tay: "Lão quá khen."
"Lão phu bao giờ sai ! Ốc xào ăn ngon lắm, sẽ mua ở chỗ các nữa."
Ôn Noãn ngọt ngào : "Cảm ơn ông. Ngày mai chúng cháu sẽ bày hàng bán ở đây."
"Được."