Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 235

Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:14:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sứ giả Tây Hoa Quốc chê chuyện lớn mở miệng : "Sứ giả Đông Lăng quốc cũng chỉ là náo nhiệt một chút mà thôi, chỉ là biểu diễn mà thôi, kích động như thế! nếu Nạp Lan quốc dám so, Đông Lăng quốc, các ngươi nên bỏ !"

 

Sứ giả Nam Cương quốc là một vị nữ tử, nhỏ nhắn dịu dàng : "Ngữ Oanh cô nương của Đông Lăng quốc, cô nương lĩnh giáo âm nhạc của đại quốc mênh m.ô.n.g ư? Ta xem cần! Ngay cả luận bàn thi đấu cũng dám, thì lẽ việc lấy lễ nhạc nổi tiếng cũng là hư danh mà thôi! Với loại hành vi dám ứng chiến , cứ coi như ngươi thắng !"

 

Hoàng Ngữ Oanh : "Ngữ Oanh hiện tại liền hiến cho Thái Hậu một khúc nhạc, để Thái Hậu cảm nhận một chút tinh thần âm nhạc của Đông Lăng chúng . Không bao giờ bỏ cuộc, vĩnh viễn bỏ cuộc!"

 

Trong lòng văn võ bá quan đều giận dữ!

 

Những hành động châm ngòi thổi gió, chê lớn chuyện càng lúc càng rõ ràng!

 

Một đám đều nhân cơ hội để cần tiến cống!

 

Đông Lăng quốc phát triển nhanh chóng trong vài thập niên qua.

 

Đông Lăng quốc ở cực nam của đại lục, khí hậu ấm áp, đất đai màu mỡ, sản lượng lương thực trung bình hơn 500 cân!

 

Sản lượng còn cao hơn một trăm cân so với Nạp Lan đại quốc!

 

Hơn nữa, Đông Lăng quốc nhiều hồ nước mặn, cho nên thu nhập từ việc bán muối cho ngân khố quốc gia hàng năm cực cao!

 

Liên tục mưa thuận gió hoà, bá tánh cơm no áo ấm, quốc khố nhiều bạc!

 

Hoàng đế Đông Lăng tài, cho nên quốc gia phát triển nhanh chóng mau!

 

Bọn họ còn tiến cống cho Nạp Lan quốc.

 

Nạp Lan quốc tất nhiên sẽ đồng ý! Dù cũng là do Thái Tổ hoàng đế Nạp Lan quốc năm đó giúp Đông Lăng quốc đuổi Nam Cương quốc xâm lấn, quốc chủ Đông Lăng mới chủ động đưa việc tiến cống!

 

Hiện tại lật lọng tính thứ gì!

 

Trong lòng Lễ Bộ thượng thư hừ lạnh một tiếng, dậy : "Hai vị như sai , Nạp Lan quốc chúng dám luận bàn thi đấu, mà là chúng chỉ là lễ phép mà thôi, các ngươi thua, Nạp Lan quốc chúng bắt nạt các nước phụ thuộc, cũng lo lắng các ngươi thêm hai thành cống phẩm, giảm một văn tiền".

 

Trong lòng sứ giả Đông Lăng khinh thường, mặt ngoài cung kính : "Thì là thế! Đông Lăng quốc chúng đất rộng của nhiều, nhiều hồ nước mặn, thật đúng là kém hai thành ! Nếu như Đông Lăng quốc thua, việc tiến cống thêm hai thành vẫn !"

 

Hoàng Thượng : "Nạp Lan quốc chúng cũng thua nổi! Liền thi đấu như lời sứ giả Đông Lăng ! Nếu như Đông Lăng quốc các ngươi thua, thì thêm bốn thành cống phẩm, giá muối cũng giảm xuống một văn một tiền! Chúng khanh nghĩ biện pháp lấy phần hạ lễ Đông Lăng quốc!"

 

Chúng đại thần xong đều đổi sắc mặt!

 

Lấy như thế nào? Hoàng Ngữ Oanh chính là của Hoàng Ngữ Yến năm , hơn nữa thiên phú càng cao!

 

Ôn Noãn yên lặng ở chỗ các quốc gia khiêu khích , nghĩ thầm: Tôn nghiêm của đại quốc thể giẫm đạp? Nhất định so! Nếu về càng một tấc tiến một thước!

 

Thừa tướng đại nhân lập tức : "Hoàng Thượng cần gì để ý tới những mánh khoé nhỏ ! Luận bàn với nhạc sư của Nạp Lan quốc chúng ! Cũng nào cũng xứng!"

 

"Hoàng Thượng, thừa tướng đại nhân đúng! Nếu như Nạp Lan chúng thắng, cũng Đông Lăng quốc thể nhận nợ , cớ so!"

 

Hoàng Thượng đưa tay lên: "Không cần nhiều lời! Nếu đều cho rằng Nạp Lan quốc chúng hèn nhát!"

 

"Hoàng Thượng chính là Hoàng Thượng, trí tuệ và khí độ thật sự thường như chúng thể bằng !" Sứ giả Đông Lăng quốc thấy mưu kế nữa thực hiện , .

 

Hoàng Ngữ Oanh cũng phụ họa thêm: "Mênh m.ô.n.g đại quốc quả nhiên phong phạm của mênh m.ô.n.g đại quốc! Không Nạp Lan quốc phái vị nhạc sư nào thi đấu?"

 

Hoàng Ngữ Oanh chính là nhạc sư từng nổi tiếng lừng lẫy ở Nạp Lan quốc già, c.h.ế.t! Không nối nghiệp!

 

Cầm kỹ của Thái Hậu tồi, nhưng để Thái Hậu thi đấu ư?

 

Không sợ mất mặt ném đến tứ quốc ?

 

Đông Lăng quốc cũng hạ quyết tâm Nạp Lan quốc từ chối !

 

Tôn nghiêm của đại quốc thể tùy tiện khiêu khích!

 

Hoàng Thượng lắc đầu: "Một trận thi đấu nho nhỏ cần gì nhạc sư của chúng ! Chọn một nữ t.ử ở dân gian của chúng lên thi đấu là !"

 

Dường như Hoàng Ngữ Oanh lời vũ nhục trong lời , : "Mênh m.ô.n.g đại quốc quả nhiên xuất hiện lớp lớp nhân tài! Ngữ Oanh cố gắng học hỏi thêm mới !"

 

Khi Ôn Uyển Hoàng Thượng lựa chọn bài độc tấu của thi đấu với sứ giả Đông Lăng quốc, trong lòng nàng vô cùng kích động!

 

Cuối cùng cũng đến lượt nàng lên sân khấu.

 

Nàng một khúc thành danh, thiên hạ đều !

 

Nàng nhất định thắng trận thi đấu , đ.á.n.h bại Đông Lăng quốc, vẻ vang cho nước nhà!

 

Ôn Uyên nhẹ nhàng bước gót sen, dáng thướt tha yêu kiều tới sân khấu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-235.html.]

Nàng bước sân khấu hấp dẫn ánh mắt trường.

 

Thật , đây là cảm nhận đầu tiên của về nàng !

 

Ôn Uyển đến trung tâm sân khấu, hành lễ với Hoàng Thượng và tất cả văn võ bá quan.

 

Khi ánh mắt nàng bắt gặp một bóng dáng màu xám bạc, trong lòng khẽ run lên, là ?

 

Hắn là Cẩn Vương trong truyền thuyết , một vạn ?

 

Nàng kịp suy nghĩ nhiều, vội vàng thu suy nghĩ đến bên cạnh đàn cổ, nhẹ nhàng xuống.

 

Dường như tiên nữ Cửu Trọng Thiên hạ phàm.

 

Dù là nam nữ ở đại điện cũng đều xem đến ngây !

 

Thật sự quá !

 

Ôn Uyển khẽ mỉm với Hoàng Ngữ Oanh, đó đưa một bản nhạc phổ cho cung nữ: "Đây là bản nhạc , mời Đông Lăng sứ giả chỉ dạy!"

 

Nụ , khuynh quốc khuynh thành!

 

Có một công t.ử trẻ tuổi đến thể rời mắt!

 

Hoàng Ngữ Oanh thấy đối thủ thế mà xinh như , trong lòng càng hạ quyết tâm nàng thua thất bại t.h.ả.m hại!

 

"Đây là bản nhạc , mời nhạc sư Nạp Lan quốc chỉ dạy!"

 

Cung nữ đưa bản nhạc của hai đến tay đối phương.

 

Ôn Uyển khẽ mỉm : "Người tới là khách! Mời Đông Lăng sứ giả đàn !"

 

Khúc nhạc tới tay, ai đàn thì sẽ ít thời gian xem xét, cũng dễ thua hơn.

 

Nạp Lan Hoàng Thượng lòng với biểu hiện của Ôn Uyển!

 

Hoàng Ngữ Oanh khẽ mỉm : "Được!"

 

Nàng tự tin với kỹ thuật đàn của nàng ! Trên đời bản nhạc nào thể khó nàng !

 

Để nhạc sư của Nạp Lan quốc chiếm lợi một chút thì ?

 

Lúc sứ giả của Tây Hoa Quốc mở miệng: "Như chỉ sợ chút công bằng! Nhạc sư của Nạp Lan quốc sẽ nhiều thời gian xem xét bản nhạc hơn! Nhạc sư Nạp Lan quốc, ngươi chờ sứ giả Đông Lăng quốc đàn xong mới xem nhạc phổ, như mới công bằng!"

 

Chúng văn võ vô cùng hận vị sứ giả Tây Hoa Quốc !

 

Ôn Uyển khẽ mỉm : "Được!"

 

Hoàng Ngữ Oanh tùy ý thoáng qua nhạc phổ, đó bắt đầu đàn tấu!

 

Chỉ là mới đàn bao lâu, nàng lập tức mức độ khó khăn của bản nhạc !

 

Sắc mặt của nàng khỏi nghiêm túc hơn vài phần!

 

Càng đến cao trào càng khó!

 

Trong lòng nàng hoảng sợ, trình độ của bản nhạc cao hơn bản nhạc nàng nhiều!

 

nàng thật sự thiên phú, cuối cùng vẫn đàn xong bản nhạc !

 

Trên trán Hoàng Ngữ Oanh toát một tầng mồ hôi mỏng!

 

Bản nhạc , đều tới thèm!

 

Bát công chúa nhíu mày, lo lắng sốt ruột : "Sứ giả Đông Lăng đàn thật !"

 

Ôn Noãn lắc đầu: "Không, khúc nhạc còn đàn một phần ba thần vận của nó, chỉ đàn một phần năm! Còn đàn sai hai âm!"

 

Bát công chúa ngạc : "Thật ? Noãn Noãn, !"

 

Nàng cũng là đàn sai!

 

Nàng cảm thấy êm tai!

 

"Nghe tới." Ôn Noãn bản nhạc là nàng !

 

 

Loading...