Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 222

Cập nhật lúc: 2025-11-19 13:14:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vị khách đầu tiên đến nên thể lấy đòn gánh đuổi ngoài , khi nào sẽ tới ?

 

Ôn Gia Thụy thấy Ôn Bảo Trân tới, bèn : "Cô cô."

 

Ôn Bảo Trân đưa quà tặng trong tay đặt mặt bàn: "Gia Thụy ! Chúc mừng, chúc mừng! Cô cô chúc tửu lầu của cháu đông khách như mây, mỗi ngày hốt bạc!"

 

Ôn Gia Thụy lạnh nhạt : "Cảm ơn."

 

Tiểu nhị của tửu lầu đều lộ vẻ mặt ngạc nhiên, thế mà là cô cô của chủ nhân?

 

Là ruột thịt ? tại bọn họ cảm thấy lời chúc phúc của bà đúng lắm nhỉ? Sao cứ như châm chọc thế?

 

Ôn Bảo Trân cũng trách ông thái độ lãnh đạm, lộ vẻ mặt quan tâm : "Tửu lầu một vị khách nào cả! Tửu lầu nhà cô bên xếp hàng dài như con rồng, cô cô mời mấy vị khách đây ăn cơm nhé! Ngày đầu tiên khai trương, thể để doanh thu bằng !"

 

Mấy tiểu nhị của tửu lầu thì đều lộ vẻ mặt tức giận, chắc chắn tới chúc phúc, là tới khó chịu!

 

Phan Thế Xương định gì đó.

 

Lúc bên ngoài tửu lầu khách hàng ùa như một tổ ong.

 

Những gấp chờ nổi : "Chưởng quầy, tửu lầu món ăn dưỡng sinh đúng ?"

 

Tiểu nhị của tửu lầu lập tức lên nghênh đón: "Chào mừng quý khách!"

 

"Món ăn dưỡng sinh, là món ăn dưỡng sinh ?"

 

" món ăn dưỡng sinh!"...

 

Phan Thế Xương cũng rảnh lo , cũng vội vàng chạy tới, lớn tiếng : "Không sai, mỗi ngày tửu lầu của chúng đều hạn mức cung ứng một trăm phần món ăn dưỡng sinh, bán xong lập tức ngừng! Hôm nay tửu lầu mới khai trương, món ăn dưỡng sinh chuẩn hai trăm phần, mỗi chỉ mua một phần! Mười lượng bạc một phần. Hoan nghênh gọi món ăn!"

 

"Mỗi một phần, ít như ? Cho một phòng riêng, nhà mười đó! mười phần món ăn dưỡng sinh!"

 

"Mỗi chỉ thể gọi một phần thôi ? Sao ít quá ! Chưởng quầy, để cho mười phần món ăn dưỡng sinh, lập tức gọi đến đây! Nhớ nhé!"

 

" cũng mười phần!"

 

" năm phần!"

 

" hai phần!"

 

Ôn Bảo Trân thấy càng ngày càng nhiều ùa , lập tức bộ tửu lầu đều chật ních , những tiểu nhị đó và chưởng quầy đều vội vàng đến lo liệu xuể nhiều việc như .

 

trực tiếp há hốc mồm.

 

Ôn Noãn đến bên Ôn Bảo Trân, : "Cảm ơn lời chúc của bà cô! Người đúng là miệng vàng lời ngọc! Thật sự là đông khách như mây, mỗi ngày hốt bạc! Thật linh nghiệm!"

 

Ôn Bảo Trân: "..."

 

Một bên khác, tửu lầu của Tống gia.

 

Tiểu nhị của Ôn Gia Phú vội vàng chạy trở về, vui mừng : "Tửu lầu bên phố Tĩnh Phúc ngay cả ruồi bọ cũng một con, càng đừng khách hàng! Ngay cả bá tánh xem náo nhiệt ở bên ngoài cũng chỉ mấy , hơn nữa đều đang bọn họ là kẻ ngốc, mở tửu lầu ở nơi đó."

 

Ôn Gia Phú , khóe miệng khẽ nhếch, tâm trạng đến mức kiềm chế : "Mở tửu lầu ở con phố , ngớ ngẩn thì là gì!"

 

Mặc dù biểu cảm của Tống Quý Cường rõ ràng như Ôn Gia Phú, nhưng trong lòng ông cũng sung sướng.

 

Cho mặt hổ, chờ vả mặt, tới cửa l.i.ế.m mặt !

 

Ngay lúc hai bọn họ vui mừng thì mấy vị khách vội vàng chạy , đó gì đó với khách hàng trong tửu lầu, những vốn dĩ đang ăn cơm lập tức buông đôi đũa xuống, thả một thỏi bạc tồi vội vàng rời .

 

Rất nhiều cũng xảy chuyện gì!

 

Không rõ vì nhiều gọi đồ ăn nhưng ăn cơm, bỏ bạc chạy !

 

Mãi cho đến khi một thấy quen, lập tức lôi kéo quen hỏi một chút mới lý do vì .

 

"Món ăn dưỡng sinh? Hạn mức 100 phần! Mẹ nó! Ngươi thật ?" Nói chạy còn nhanh hơn đối phương.

 

Tống Quý Cường và Ôn Gia Phú ngăn cản cũng , trong nháy mắt, tửu lầu vốn dĩ đầy khách lập tức biến thành trống rỗng!

 

Chỉ còn một bàn với nhiều thức ăn còn đụng .

 

Còn một thỏi bạc!

 

Thật sự châm chọc!

 

Hàng xếp hàng bên ngoài chạy còn nhanh hơn, sớm chạy đến còn một ai!

 

Tiểu nhị bưng món ăn thấy đại sảnh một bóng : "..."

 

Một lúc lâu mới về phía Tống Quý Cường và Ôn Gia Phú đang tức giận đến xanh mặt ở ngoài cửa: "Chủ nhân, cần bảo phòng bếp đừng nấu nướng nữa ?"

 

Tống Quý Cường lời , vẫn luôn tính tình như ông cũng nhịn mà đá chân khung cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-222.html.]

 

"Câm miệng!"

 

Tiểu nhị: "..."

 

Tống Cẩm Hâm với tiểu nhị: "Mau dọn dẹp đồ ăn bàn , lát nữa khách đó!"

 

"Vâng." Ông chủ tức giận, bọn tiểu nhị vội vàng việc.

 

Trong lòng của bọn đều tò mò c.h.ế.t! Rốt cuộc xảy chuyện gì?

 

Bọn họ tiểu nhị nhiều năm như , từ đến nay từng gặp trường hợp nào như .

 

Tống Cẩm Hâm với Tống Quý Cường: "Ông nội, những chỉ là thực khách trong huyện, mời khách quý ở phủ thành còn tới! Ông đừng nóng giận."

 

Tống Quý Cường , sắc mặt thật sự hơn đôi chút.

 

"Món ăn dưỡng sinh gì ? Phái điều tra một chút."

 

"Vâng." Tống Cẩm Hâm gọi gã sai vặt tới, bảo tìm hiểu một chút.

 

những đó thấy món ăn dưỡng sinh là chạy như đàn ong vỡ tổ, giống như vàng để nhặt .

 

"Nghe phòng đấu giá bán đấu giá rau dưa dưỡng sinh, chẳng lẽ bọn họ vội vàng đấu giá rau dưa dưỡng sinh?" Ôn Gia Phú .

 

Thì là hội đấu giá hội, Tống Quý Cường cạn lời:

 

"Như cũng quá khoa trương ? Rau dưa dưỡng sinh gì mà đáng giá nhiều cướp đoạt như ."

 

Ông xoay ngoài .

 

Tống Quý Cường bên ngoài tửu lầu, mái hiên, bên cạnh cây cột, xem thử khách quý ở phủ thành mà ông mời đến .

 

Tính thời gian hẳn là một sắp đến .

 

Quả nhiên là , ông lập tức thấy một chiếc xe ngựa quen thuộc vội vàng chạy đây, ông lập tức xuống, nhưng ngờ chiếc xe ngựa đó lướt ngang qua mặt ông , hề ý định dừng .

 

Ông vội vàng tiếng: "Ông chủ Trương, tửu lầu của ở chỗ !"

 

Người trong xe ngựa lời , bảo xa phu dừng một chút, ông chủ Trương vén rèm xe ngựa lên, ló đầu với Tống Quý Cường: "Ông chủ Tống, xin nhé, việc, lát nữa đến nơi của ông nhé!"

 

Nói ông vội vàng bảo xa phu lái xe ngựa chạy .

 

Tống Quý Cường cũng để ý, buôn bán thường gặp việc gấp, đây là chuyện bình thường.

 

Ông còn kịp về cửa tửu lầu thì một chiếc xe ngựa quen thuộc chạy như bay đến đây, Tống Quý Cường cũng gọi xe ngựa dừng .

 

Người bên trong cũng giống hệt ông chủ Trương, đó vội vàng rời .

 

Kế tiếp một chiếc, hai chiếc xe ngựa quen thuộc ngang qua, cũng đều giống hệt .

 

Cuối cùng Tống Quý Cường cũng cảm thấy đúng.

 

Tống Cẩm Hâm những chiếc xe ngựa đều đó chạy về một phương hướng, bèn : "Ông nội, bọn họ đến tửu lầu của tứ biểu thúc ?"

 

Phương hướng bọn họ chính là phương hướng khu dân nghèo. Có việc gấp gì mà đến khu dân nghèo?

 

Mà phố Tĩnh Phúc ở khu phố cũ nhất gần với khu dân nghèo của huyện thành.

 

Hiện tại Ôn Noãn thành Tuệ An huyện chúa, kết bạn với đám Tri phủ đại nhân, chẳng lẽ những đó đều là nịnh bợ nàng?

 

Trong lòng Ôn Gia Phú sinh một dự cảm , vội vàng gọi gã sai vặt của đến: "Ngươi chạy đến phố Tĩnh Phúc phố xem thử."

 

Hình như mỗi gặp tứ phòng, chuyện của nhà ông đều biến thành chuyện !

 

Lần sẽ cũng như chứ?

 

Phi phi phi! Nghĩ cái gì ! Chắc chắn sẽ !

 

"Vâng!" Gã sai vặt vội vàng chạy về hướng con phố Tĩnh Phúc.

 

-

 

Phố Tĩnh Phúc.

 

Chỉ ngắn ngủn đầy mười lăm phút, cửa tửu lầu nhiều xếp hàng.

 

Bên trong tửu lầu cũng nhét đầy , Ôn Bảo Trân chạy cũng đường để chạy!

 

Những ở đại sảnh tranh gọi món ăn, như là sợ sẽ chậm hơn khác một bước.

 

Tiểu nhị chạy chạy khắp nơi.

 

 

Loading...