Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:40:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm sơn trưởng gã sai vặt của ông tới báo tin nhà Ôn Noãn đến.

 

Ông với mấy phu t.ử : "Cứ sắp xếp theo lời các ngươi ! Về vấn đề gì sửa chữa."

 

Mấy , thức thời lui .

 

Lúc thì tình cờ thấy một nhà Ôn Noãn cầm theo quà tặng nghênh đón .

 

Một nhà Ôn Noãn thấy những phu t.ử đó cũng lễ phép chào hỏi.

 

Những phu t.ử bọn họ là đồ của sơn trưởng, đều đáp lễ.

 

Lâm lão đang ở trong phòng chờ bọn họ, một nhà Ôn Noãn chào hỏi xong thì .

 

Sau khi mấy phu t.ử xa, một phu t.ử họ Hà : "Mấy đồ của sơn trưởng tới nhà thăm hỏi thế mà cầm theo một sọt rau xanh và củ cải?"

 

Bọn họ sợ mất mặt !

 

Dương phu t.ử : "Nghe hình như bọn họ là con cháu nhà nghèo."

 

Phương phu tử: "Lễ nhẹ tình ý nặng, sọt rau xanh trông cũng tệ."

 

Hà phu t.ử bĩu môi chuyện: Cho dù nghèo cũng nên đưa tặng rau xanh chứ!

 

May mắn ông là dạy lớp cao cấp, cần dạy vỡ lòng cho bọn họ! Ông thích ăn rau xanh!

 

Một nhà Ôn Noãn chỉ đến thăm hỏi Lâm lão một lúc, nhanh chào từ biệt.

 

Lúc đang là thời gian học nên bọn họ lâu.

 

——

 

Sau khi một nhà Ôn Noãn rời , Lâm lão lập tức bảo hầu bên mời mấy phu t.ử dạy học lớp cao cấp đây.

 

Sau khi Hà phu t.ử , ông thoáng qua ba Ôn Thuần ở một bên hành lễ với cho bọn họ, sắc mặt chút khó coi.

 

Sẽ là Lâm sơn trưởng những phu t.ử dạy học lớp cao cấp như bọn họ dạy vỡ lòng cho đồ của ông chứ?

 

Phải bài tập ở lớp cao cấp của bọn họ nặng nề!

 

Học sinh ở lớp cao cấp là chuẩn học tham gia kỳ thi mùa thu năm nay và kỳ thi mùa xuân năm .

 

Hiện tại cũng chỉ còn mấy tháng nữa là đến kỳ thi mùa thu .

 

Học sinh của ông là học sinh thành tích nhất trong bộ học viện, hơn nữa đại đa đều xuất , ông thời gian dạy vỡ lòng cho bọn họ .

 

Lâm sơn trưởng với mấy phu t.ử : "Ta dự định trong ngày thường sẽ cho hai Ôn Thuần và Ôn Hậu học ở lớp cao cấp, trong lớp của các ngươi lớp nào tương đối ít học sinh ? Có thể dạy bọn họ ?"

 

Ba vị phu t.ử lời thì đều vô cùng ngạc nhiên, đưa bọn họ đến lớp cao cấp?

 

Lớp cao cấp tú tài thì chính là đồng sinh, bọn họ học ở lớp cao cấp thể hiểu ?

 

Hà phu t.ử ngờ sơn trưởng thế mà ích kỷ như , cưỡng ép nhét đồ của lớp cao cấp.

 

Ông đầu tiên lên tiếng: "Sơn trưởng, vì đưa bọn họ lớp sơ cấp? Lớp của đầy , chỉ sợ chỗ thêm một bàn học nữa."

 

Lâm lão: "Lớp sơ cấp thích hợp."

 

Ông về phía Dương phu tử.

 

Dương phu t.ử cũng kiên nhẫn dạy hai học vỡ lòng! Ông đủ bận , bèn : "Sơn trưởng, lớn tuổi , tinh thần bằng , dạy học sinh trong lớp học của cũng đủ bận ."

 

Hơn nữa hai học sinh vỡ lòng lớp của bọn họ gì? Có thể hiểu bài giảng của ông ?

 

Đừng chậm trễ các học sinh khác học tập.

 

Những đó đều là trụ cột tương lai của nước nhà!

 

Lâm lão bèn về phía cuối cùng, cũng chính là Phương phu tử.

 

Lớp của Phương phu t.ử là lớp thành tích kém cỏi nhất trong các lớp cao cấp, ông thấy hai phu t.ử đều nhận , bèn : "Lâm sơn trưởng, lớp chúng còn chỗ trống, để bọn họ đến lớp của !"

 

Lâm sơn trưởng gật đầu: "Được, lớp của ông!"

 

Dứt lời, Lâm sơn trưởng với Ôn Thuần và Ôn Hậu: "Ôn Thuần, Ôn Hậu, ngày thường các ngươi đến lớp của Phương phu t.ử học tập, tan học đến tìm ."

 

Trong chuyến ba tất một là sư phụ , nguyên nhân ông sắp xếp cho hai Ôn Thuần đến lớp cao cấp học tập cũng là vì cho bọn họ bài giảng của nhiều phu tử, tiếp xúc với nhiều lời giải thích và cách khác của học vấn. Khai thác tầm của bọn họ, kích phát phương hướng suy tư khác về học vấn.

 

"Vâng!" Hai ngoan ngoãn đồng ý.

 

Sau đó bọn họ hành lễ với Phương phu tử: "Phương , học sinh lễ!"

 

Hà phu t.ử và Dương phu t.ử âm thầm thở dài nhẹ nhõm một , đó hai vội vàng tìm cớ chạy .

 

Sau khi hai rời , Lâm lão mới đưa văn chương hai bọn họ gần đây nhất cho Phương phu t.ử xem: "Đây là bài thi nhập học thư viện Lộc Sơn của Ôn Thuần và Ôn Hậu, còn văn chương bọn họ gần đây, ông xem."

 

Phương phu t.ử nhận lấy, lật xem, thử tình hình vỡ lòng của hai là như thế nào, ông cũng dễ sắp xếp một chút.

 

Chỉ là mới phần mở đầu, biểu cảm tùy ý ban đầu lập tức trở thành càng ngày càng nghiêm túc, đến cuối cùng là càng lúc càng khiếp sợ.

 

Đây thật sự là học sinh mới vỡ lòng lâu ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-206.html.]

 

Cuối cùng ông cũng hiểu vì sơn trưởng thích hợp đến lớp bình thường!

 

Không ngờ ông nhặt hai bảo bối!

 

Phương phu t.ử vuốt chòm râu mới dài , với hai bọn họ: "Không tệ, tệ! Văn chương , giải thích độc đáo. Các ngươi theo !"

 

"Vâng, phu tử."

 

Phương phu t.ử đưa đến phòng học, cũng ở trong lớp học giới thiệu một chút, đó bảo bọn họ tự giới thiệu.

 

Bởi vì mới khai giảng, mỗi lớp cao cấp ban đều học sinh mới tuyển chọn năm , đồng học mới đến, cũng cảm thấy kỳ lạ.

 

Ôn Lạc còn nhỏ tuổi, thêm kiến thức của cũng vững chắc bằng Ôn Thuần và Ôn Hậu, nhưng mà tiềm lực vô hạn, cho nên Lâm lão quyết định tự dạy dỗ .

 

Bởi vì hiện tại học vấn của Ôn Lạc còn tương đối nông cạn, hợp với hai Ôn Thuần, cho nên Lâm lão mới bảo bọn họ tạm thời đến lớp cao cấp giảng bài. Sau khi tan học giảng dạy cho bọn họ .

 

Cứ thế, ba chính thức học ở thư viện Lộc Sơn.

 

Mỗi tháng mùng một và mười lăm chính là ngày nghỉ tắm gội của thư viện, đến ngày đó bọn họ mới thể về trong thôn.

 

——

 

Vào chiều tối, một sọt một sọt hoa đăng khiêng phủ Cẩn Vương.

 

Hạ nhân trong phủ Cẩn Vương nhặt tờ giấy hứa nguyện của bá tánh trong đèn hoa đăng lên.

 

"Lâm thị vệ, năm nay Thập Thất gia thu điều ước của các bá tánh? Chẳng lẽ ngài mượn điều ước để tìm hiểu ý dân ? Chủ t.ử đúng là càng ngày càng quan tâm bá tánh trong thiên hạ!"

 

Lâm Phong cầm một chồng tờ giấy, ở nơi đó lật xem, loại bỏ những cái chữ vô cùng và những tờ giấy vẽ một mớ thứ quái lạ !

 

Hắn đời lời thì âm thầm trợn mắt, ở trong lòng lầm bầm: Quan tâm bá tánh trong thiên hạ cái rắm !

 

Là quan tâm nào đó mới đúng!

 

Hắn bao giờ bên chủ t.ử nữa!

 

Lâm Tinh mau chóng cút trở về !

 

Hắn nổi nữa!

 

Vớt hai ngày cuối cùng cũng vớt hết đèn hoa sen bên bờ sông Bạc Châu.

 

Nạp Lan Cẩn Niên lật xem từng tờ giấy nhỏ, cái gì mà gả cho lang quân như ý!

 

Cái gì mà thi đậu Trạng Nguyên!

 

Cái gì mà gặp nào đó!

 

Cái gì mà nào đó mau chóng bình an trở về!

 

Cái gì mà nào đó sớm ngày khỏe !...

 

Hoa hoè loè loẹt, cái gì cần cũng !

 

Lật xem nửa ngày vẫn tìm thứ , Nạp Lan Cẩn Niên hung hăng trừng mắt Lâm Phong một cái.

 

"Đã hết ?"

 

Lâm Phong cúi đầu: "Đã hết , tất cả đèn hoa đăng trong sông đều vớt lên."

 

"Tiếp tục tìm!"

 

Lâm Phong: "..."

 

Ông trời ơi! Hãy buông tha cho !

 

Hắn gặp gỡ tên hôn quân gì !

 

――

 

Sau khi Lâm Phong rời khỏi thư phòng, lấy một tờ giấy ở trong lòng n.g.ự.c , dám cho chủ thứ thứ đó!

 

Lâm Phong suy nghĩ một chút, đến cách vách.

 

-

 

Ôn Noãn Lâm Phong với vẻ mặt khiếp sợ: "Ngươi giỡn đúng !"

 

Lâm Phong bày vẻ mặt nghiêm túc, giống như đang giỡn ?

 

Ôn Noãn cạn lời!

 

Điên ?

 

Nàng vội vàng lấy giấy bút , xột xoạt một tờ chữ nhỏ đưa cho Lâm Phong.

 

Lâm Phong rời .

 

Sau đó hơn mười quan binh tiếp tục dọc theo bờ sông Bạc Châu rửa sạch đường sông nửa ngày trời.

 

 

Loading...