Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:39:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Gia Thụy mới xong một cái bàn xoay, để Ôn Noãn thử xem.
Chân nhỏ Ôn Noãn đạp lên bàn đạp, thử chuyển động một chút thấy trôi chảy, nàng : "Không tồi! Chờ mấy cữu cữu mua đất thó thì thể luyện tập gốm ".
Ôn Gia Thụy bàn xoay mà cũng lòng: "Cha mấy cái, đều thể học."
"Được."
Lúc trong sân truyền đến từng tiếng đập cửa kèm theo từng tiếng gọi vội vàng: "Yến nương! Muội phu! Ở nhà ? Yến nương..."
Là giọng của đại cữu nương Diệp thị!
Ôn Noãn nhanh chóng chạy tới mở cửa.
Đại Hôi càng nhanh hơn một bước mở cửa .
Ôn Noãn sờ sờ đầu của nó.
Đại Hôi chạy về với tiểu tức phụ: Thấy , đây là chuyện mà một con ch.ó .
Tiểu Bạch càng mơ mơ hồ hồ: "Gâu gâu..."
Ta cho rằng đó là chuyện mà sói nên -
Đại Hôi: "..."
Thật sự sống còn gì luyến tiếc!
Ôn Noãn rảnh quan tâm hai con vật nghịch ngợm.
Diệp thị ở ngoài cửa sốt ruột : "Noãn nhi, nương của cháu ?"
Ôn Noãn tránh để bà tiến : "Ở trong phòng ạ! Đại cữu nương ?"
Ôn Gia Thụy thấy Diệp thị gấp gáp như , cũng buông công cụ trong tay , mà tới: "Đại tẩu, ?"
"Cảnh Chí cùng Cảnh Hoan bắt, nọ cho mang tờ giấy cho chúng , chúng bỏ ba trăm lượng để chuộc ! Nếu mà khi trời tối vẫn chuẩn đủ bạc đưa tới nơi chỉ định thì về chúng sẽ thấy hai đứa nhỏ nữa."
Ôn Gia Thụy xong sắc mặt đổi, sợ hãi buột miệng thốt : "Cái gì?"
Ôn Noãn: "..."
Chuyện bắt cóc như , là bắt đầu từ cổ đại ?
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu, Ôn Noãn nghĩ bắt cóc như cũng bình thường!
Diệp thị cảm thấy nàng hiểu, nên lo lắng lặp lời : "Cảnh Chí cùng Cảnh Hoan bắt, nọ chúng đưa ba trăm lượng thì mới thả ! Nếu trời tối mà bạc vẫn đưa đến nơi chỉ định thì bọn họ sẽ g.i.ế.c đứa nhỏ!"
Diêp thị là đến để lấy một trăm lượng và vay thêm bạc, hiện tại bọn họ lo lắng gần c.h.ế.t.
Tiểu thúc cùng tướng công đều đến huyện bên cạnh mua đất sét.
Nếu Cảnh Chí cùng Cảnh Hoan gặp chuyện may, thì bà mặt mũi nào đối diện với chú em!
Ôn Gia Thụy xong cũng cởi bỏ tạp dề chạy về phòng: "Đại tẩu, tẩu đợi một chút, kéo xe ngựa, và tẩu về nhà một chuyến."
Ôn Noãn cầm lấy bàn tay đang run lên của Diệp thị: "Đại cữu nương đừng sợ, phát hiện biểu ca cùng biểu bắt cóc ?"
"Cảnh Hoan và Cảnh Chí mỗi ngày đều sẽ dắt bò ruộng, buổi sáng hôm nay ăn sáng xong, hai đứa cùng dắt bò, cả hai ngoài nửa canh giờ thì một tiểu hài t.ử trong thôn chạy đến đưa tờ giấy cho , bên chúng chuẩn ba trăm lượng, đặt ở một xà nhà trong một căn nhà ai ở núi. Nếu đến khi trời tối mà vẫn chuẩn xong bạc thì bọn họ sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t hai đứa nhỏ. Còn cho chúng báo quan, báo quan sẽ trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t cả hai! Chúng chạy đến trong ruộng và núi tìm một đều thấy !"
"Đại cữu nương hỏi đứa nhỏ trong thôn rằng đưa tờ giấy cho thằng bé ?"
"Ta hỏi, nhưng thằng bé từng gặp bao giờ." Cho nên mới khiến Diệp thị cảm thấy sợ hãi!
"Nhị cữu nương ạ?"
"Lôi thị còn đang ở nhà!" Nói đến đây thì Diệp thị nổi giận.
Có nào cầm một chén cháo lớn để ăn ?
"Chuyện khi nào do của nhị cữu nương ?" Ôn Noãn đem suy đoán trong lòng .
Diệp thị trừng lớn mắt: "Làm thể?!
Nếu là nhà đẻ Lôi thị , thì Lôi thị ?
Có nào lấy tính mạng con trò đùa chứ.
Diệp thị chút tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-175.html.]
Lôi thị ở nơi nào đó đang lóc tới mức nước miếng, nước mũi đều rơi chén cháo!
"Có lẽ sẽ , Lôi thị... Cũng đến mức đó ! Cho dù thế nào thì chúng vẫn gom góp bạc! Hai và nhà ngoại như thì thảm! Nếu như của sòng bạc bắt thì chuyện gì cũng đều thể xảy ."
Diệp thị chỉ một đứa con trai và một đứa con gái, bà tính tình hiền lành, còn Lôi thị là một quan tâm đến chuyện gì, nếu bởi vì cho con b.ú thì sẽ ăn ngon, lẽ bà cũng sẽ cho con bú!
Bà thấy thương hai đứa nhỏ nên xem hai đứa con trai của chú em như con trai của .
Đồ mà con của bà thì Cảnh Chí và Cảnh Hoan cũng nhất định sẽ .
"Cháu cũng chỉ đoán thôi, cho dù thế nào thì cũng cứu sẽ ."
", đúng, đúng, cứu quan trọng hơn!"
Ôn Gia Thụy chuẩn xong xe ngựa, Ngô thị cầm túi tiền , bà ở trong phòng bếp ướp dưa muối, chuyện chạy về trong phòng lấy bạc, tạp dề cũng kịp cởi: "Mẹ qua đó xem !"
Ôn Noãn ngăn : "Mẹ, ở nhà ! Con là , yên tâm, sẽ việc gì ."
Ôn Gia Thụy cũng : "Noãn nhi qua , chắc chắn sẽ cứu Cảnh Chí cùng Cảnh Hoan trở về, bà cứ ở nhà chăm sóc cho mấy đứa nhỏ ."
Vương thị kéo Ngô thị : "Con cũng giúp gì, những gì họ cần chính là bạc, mà bạc cũng đủ , nhiều cũng chỉ khiến xe ngựa kéo chậm thôi!"
Ngô thị xong lời cũng theo nữa, chỉ ở nhà đợi trong bất an.
Ôn Noãn , nghĩ đến cái gì mà cũng kêu Đại Hôi lên xe ngựa cùng.
Ôn Noãn với Tiểu Bạch còn đang lăn lộn: "Trong mười ngày ngươi giảm bớt một cân thịt nào thì ăn cơm!"
Tiểu Bạch: "..."
Là ai nuôi nó mập như ?
Nó tuyệt giao với kẻ đó!
Tiểu Hắc bay lên trời, nó cũng bay theo hướng xe ngựa.
Tiểu Bạch thấy Ôn Noãn vứt bỏ , nó nghiêng đầu tự hỏi nhân sinh.
Khi Ôn Noãn đến nhà họ Ngô thì tiếng của Lôi thị đến tận mấy cái phố cũng thấy.
Trương thị cùng ông Ngô ở nhà, hai dẫn đại biểu ca cùng đại biểu tỷ ngoài tìm hai Cảnh Chí và Cảnh Hoan, xem tìm .
Ôn Noãn cùng lười liếc Lôi thị một cái.
Ôn Gia Thụy đem ngựa cùng xe ngựa sắp xếp , ông nhân tiện : "Cha tìm xung quanh xem thể tìm ."
Ôn Noãn kéo ông : "Cha đợi một chút hãy tìm, cứ tìm lung tung khắp nơi như ruồi bọ đầu như thế thì cũng tìm ".
Ôn Gia Thụy xong lời về phía Ôn Noãn: "Noãn nhi. con cách nào ?"
Lôi thị xong lời cũng ngừng về phía Ôn Noãn.
Ôn Noãn: "Chỉ là xem manh mối nào dựa manh mối tìm."
Nàng hỏi Diệp thị: "Đại cữu nương, tờ giấy ạ?"
Diệp thị vội lấy tờ giấy đưa cho Ôn Noãn.
Ôn Noãn thoáng qua, chữ giấy , vả còn sai vài chữ.
"Người ở thôn kế bên bao nhiêu chữ?"
Diệp thị: "Cũng bao nhiêu , hiện tại đa những chữ đều học ở học đường, còn mấy thôn trưởng, Lôi Tiểu Đông cũng từng học vài ngày."
Lôi Tiểu Đông chính là của Lôi thị.
Lôi thị xong lời thì ánh mắt cũng lóe lên, bà lau nước mắt : "Đệ của chỉ mới học mấy ngày, còn mấy chữ thì thể chữ!"
Trong lòng Ôn Noãn càng thêm chắc chắn về suy đoán của .
Nàng với Diệp thị: "Đại cữu nương, đại cữu nương lấy giùm cháu hai bộ quần áo mà biểu ca và biểu mặc qua đưa cho cháu, hoặc chiếc khăn mà cả hai thường dùng cũng ."
Diệp thị chút suy nghĩ chạy trong nhà lấy.
Lội thi ngạc nhiên: "Noãn nhi, cháu quần áo cùng khăn của Cảnh Chí và Cảnh Hoan để gì?"
Ôn Noãn bà như : "Tất nhiên là để tìm ."