Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 174

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:39:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong nhà mỗi tháng đều mặc một bộ đồ mới chính là Lôi thị!

 

Không mua cho bà , thì quần áo lúc của bà mặc nữa! Cũng thể mặc quần áo.

 

Số bạc mua quần áo cho bà mỗi tháng, còn tốn nhiều hơn so với một nhà ăn cơm!

 

Lôi thị xong lời thì thấy tức c.h.ế.t , nhưng mà lời Ngô Khải Nghiệp chính là lời thật, mỗi ngày bà ăn ít nửa chén cơm, chỉ ăn bốn chén rưỡi, vẫn mập lên như cũ! Bà cũng cách nào!

 

"Noãn nhi, nhị mợ là uống nước cũng thể mập lên, cũng biện pháp! Nhị cữu mẫu cần cháu mua quần áo giúp , cháu đưa bạc cho ! Ta tự mua! Vừa lúc hiện tại mặc quần áo chút chật , nhanh sẽ nữa! Cháu nhị mợ bao nhiêu t.h.ả.m , chỉ hai bộ quần áo, gặp ngày mưa gió, tắm rửa một chút đều !"

 

Ngô Khải Nghiệp đ.á.n.h một cái tát tay béo của bà : "Bà còn hổ ! Đòi bạc từ một hài tử. Còn nhanh lên hỗ trợ nấu cơm."

 

Vốn dĩ Lôi thị , chỉ là bà thoáng thấy chất nữ nhà đẻ của ở ngoài cổng.

 

Trong lòng bà nhói lên, chẳng lẽ là nhị xảy chuyện gì?

 

" nấu cơm đây". Lôi thị vội vàng chạy ngoài, nhưng chạy về hướng nhà bếp.

 

Ngô Khải Nghiệp nheo mắt, ngoài đuổi theo, nhưng tiểu cùng phu đều đang ở đây nên mới từ bỏ.

 

Tất nhiên Ôn Noãn cũng thấy Lôi thị vội vàng chạy ngoài.

 

Nàng nghĩ đến một màn nên nhắc nhở : "Vừa khi chúng cháu tới thấy mấy ở sòng bạc đòi nợ một , cha giống như là của nhị mợ. Vậy của nhị mợ còn đ.á.n.h bạc ?"

 

Nghiện đ.á.n.h bạc là thể tàn phá một gia đình.

 

Trương thị thì nhíu mày: "Chắc là ! Gần đây cũng nhà đòi nợ."

 

Ngô Khải Nghiệp xong mí mắt càng nhảy dữ dội hơn: "Ta về phòng một chuyến."

 

Cha mới cho ông năm lượng bạc, đó là bạc chuẩn cho ngày mai mua đất thó.

 

Noãn nhi nàng biện pháp nung chế gốm sứ, để cho bọn họ mua chút đất thó trở về, đến lúc đó nàng dạy bọn họ chế phôi.

 

Trương thị thấy lão nhị chạy về phòng, bà cũng yên tâm.

 

Nữ nhi mới cho bà ngân phiếu năm mươi lượng mua gạch, hơn nữa thêm cả ngân phiếu lúc cho, thì hiện tại trong nhà hơn một trăm lượng.

 

Trương thị vội vàng về phòng lấy ngân phiếu đưa cho Ngô thị: "Yến nương, ngân phiếu con giữ ! Nương lấy !"

 

Tránh để tiện nghi cho ngoài!

 

Ngô thị xong nhanh chóng gạt tay : "Nương, gì thế? Cho , thì nhận !"

 

Trương thị: "Ta cần! Trong nhà còn ít bạc, con lấy về !"

 

Ôn Noãn nghĩ nghĩ : "Mẫu , cứ bảo quản giúp bà ngoại ! Khi nào bà ngoại cần dùng bạc thì đến nhà lấy là ."

 

Ngô thị cũng Trương thị sợ cái gì, xong Ôn Noãn thì đành nhận lấy.

 

Khi đến giờ cơm trưa thì Lôi thị với con mắt đỏ hồng trở .

 

Ngô thị hỏi bà chuyện gì, bà cũng .

 

Chủ yếu là Ngô Khải Nghiệp qua, nếu mà bà còn dám quản chuyện của bà nợ cờ b.ạ.c thì sẽ hưu bà !

 

, cả nhà ích kỷ, cũng sẽ cho bà mượn bạc, giúp của bà trả nợ cờ bạc!

 

Lôi thị một bàn đồ ăn thịt, trong lòng bà thấy nhói đau!

 

Số đồ ăn đều là bạc!

 

Đều đủ để cứu nửa cái mạng của nhà đẻ bà !

 

Tiếp đón cô em chồng thì thịt cá, đối với nhà đẻ bà thì thấy c.h.ế.t mà cứu!

 

Sao bà thể gả cho một nam nhân như !

 

Lôi thị hóa tức giận vì sức ăn, liều mạng mà ăn!

 

Một chiếc đũa xuống, nửa con cá trong chén bà .

 

Người một nhà: "..."

 

Thái dương Ngô Khải Nghiệp nhảy nhảy, định tức giận thì Ngô Khải Hoa kéo tay , lắc lắc đầu.

 

Đệ Lôi thị đánh, giờ phút thương tâm khổ sở là chuyện khó tránh khỏi, nhị cái gì thì nhị những lời khó cho tiểu !

 

Như thì một nhà tiểu sẽ mất mặt.

 

Bộ dáng của bà rõ ràng là khó chịu khi bọn họ lấy nhiều đồ ăn thịt cá như tiếp đón một nhà tiểu , chính là bà cũng nghĩ, đa những đồ ăn đều là tiểu mang đến!

 

Không khí ăn cơm của một nhà vô cùng quái lạ.

 

Người nghiêm túc bàn ăn, ăn đến nhiều nhất chính là Lôi thị cùng Ôn Noãn.

 

Lôi thị là lo lắng ăn ít thì lợi cho khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-174.html.]

Ôn Noãn thì đang là thời kỳ phát triển, gần đây dễ đói, hơn nữa thích ăn thịt.

 

Thân thể phát d.ụ.c muộn hơn so với những khác cùng lứa tuổi, lùn hơn so với những khác cùng lứa tuổi năm centimet.

 

Đến hiện tại cũng dấu hiệu phát dục.

 

Nếu ăn thêm nhiều một chút, nàng lo lắng khi thành niên thì cao nổi đến một mét rưỡi.

 

Kiếp nàng cao đến một mét bảy mươi ba đấy!

 

Lùn một chút, hiện tại thứ vẫn thấy quen.

 

Ăn cơm xong, Ôn Noãn cùng hai vị cữu cữu thương lượng việc khi mua đất thó thì đến nhà học tập, đó một nhà trở về.

 

Trên đường, Ngô thị thở dài: "Hy vọng nhị mợ con sẽ tái phạm nữa."

 

Ôn Noãn chuyện, câu gọi là là ch.ó thì đổi bản tính thích ăn phân!

 

Lôi thị quá dung túng , như cuối cùng ngược sẽ hại , hại .

 

Nàng thấy nhị cữu còn kiên nhẫn với bà nữa, chỉ còn thiếu một chút nữa là bùng nổ. ...

 

Ngày hôm , nắng sớm, trong mảnh sân nhỏ.

 

Ôn Noãn cảm thấy tiểu Bạch quá béo, tròn vo giống như bánh trôi.

 

Đại Hôi đưa nó lên núi rèn luyện cũng rõ luyện như thế nào mà càng luyện càng béo!

 

Vì thế Ôn Noãn yêu cầu cưỡng chế Đại Hôi đưa nó giảm béo!

 

Vì thế ở một góc sân, Đại Hôi ưu nhã đá chân một cái, quả cầu bằng mây tre lập tức lăn xa.

 

tiểu Bạch, hất cằm ý bảo con ch.ó chạy tới nhặt quả cầu giảm béo!

 

Tiểu Hắc ở giữa trung đập đập cánh cổ vũ nó cố lên.

 

Tiểu bạch chớp mắt nhanh như chớp, chứa đầy nước mắt Đại Hôi.

 

Đại Hôi xoay đầu nó, tiểu tỷ tỷ đang kìa!

 

Lại giảm béo thì cho nó ăn cơm!

 

Bất đắc dĩ, tiểu Bạch đành cử động chân ngắn nhỏ của nó chạy lên!

 

Cuối cùng thật sự chạy , bốn chân nó co rụt , thể cuộn , cứ thế lăn về phía !

 

Một đốm lông trắng lăn chậm rì rì, lăn đến bên cạnh quả cầu, hai chân ôm lấy cầu, là hai chân giẫm, dùng sức lăn một nữa!

 

Lúc quả cầu trợ giúp, mượn lực nên lăn nhanh hơn một chút.

 

Nó trở bên cạnh Đại Hôi thả quả cầu , đó con ch.ó thở như con trâu!

 

Mệt đến mức thiếu chút nữa đau sốc hông!

 

Đại Hôi: "..."

 

Tiểu Hắc: "..."

 

Ôn Noãn đang xổm trong viện, chỉ cho Ôn Gia Thụy cách chế tạo bàn xoay dùng để tạo hình cho đồ gốm.

 

Vừa nhấc đầu lên lúc thấy một màn : "..."

 

Tiểu Bạch là Đại Hôi nuôi dưỡng thành phế mất !

 

Sao ngốc thành như ?

 

"Cha, chúng vẫn nên mua một con ch.ó trở về ! Lần mua một con ch.ó đực!"

 

Tiểu Bạch vẫn là để vợ của Đại Hôi !

 

Đại Hôi xong thì nóng nảy, hai chân của nó đẩy đẩy m.ô.n.g tiểu Bạch: Mau cút ! Tiểu tỷ tỷ ngươi kìa!

 

Vì thế tiểu Bạch dù mệt nhưng ôm quả cầu lăn !

 

Đại Hôi rít gào: Là chạy! Chạy!

 

Tiểu Bạch ngừng , đầu nhanh như chớp Đại Hôi, dáng vẻ đáng thương: Không ngươi bảo lăn ?

 

Đại Hôi:...

 

Sống còn gì luyến tiếc!

 

Ôn Gia Thụy sảng khoái đồng ý: "Được."

 

Nên mua một con chó, tiểu Bạch chỉ chứ dùng !

 

Dữ cũng dữ, cử động cũng lười cử động.

 

 

Loading...