Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-11-19 12:39:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

"Đương nhiên lượng ít như sẽ thể hiện rõ ràng công hiệu chữa bệnh của rau dưa dưỡng sinh, nhưng khi ăn qua, sẽ rau dưa bình thường thể so sánh với nó."

 

"Mọi nếm thử hãy quyết định xem nên lấy rau dưa dưỡng sinh xuống ?"

 

Có thể miễn phí ăn thử, đều từ chối.

 

Rất nhiều gật đầu : "Vậy nếm thử ."

 

"Vậy nếm thử , xem rau dưa dưỡng sinh thần kỳ đến mức nào, thế mà một trăm văn tiền một cân! Một trăm văn cũng thể mua một sọt rau dưa đó!"

 

" , cũng nếm thử xem nó gì đặc biệt."

 

"Không cần!" Lúc , một tiếng to rõ vang lên.

 

Mọi đều đầu về phía .

 

Không rõ là tên ngốc nào ngay cả miễn phí nếm thử cũng cần.

 

Trong ánh mắt như tên ngốc của , một nam t.ử trẻ tuổi giơ lên bản tên: "Một trăm văn một cân, mua tất cả rau dưa dưỡng sinh đó!"

 

Mọi : "..."

 

Vừa với ánh mắt như kẻ ngốc.

 

Lần , với ánh mắt như một tên ngốc siêu cấp!

 

Tên ngốc nhà ai nhốt kỹ? Mau đưa về nhà , đừng để chê !

 

Đối mặt với ánh mắt của , nam t.ử trẻ tuổi khẽ mỉm .

 

Tên ngốc?

 

Người chủ trì nghĩ tới thử qua mà đấu giá, kinh ngạc một chút mới hỏi: "Vị công t.ử , tổng cộng 50 cân rau dưa dưỡng sinh, thật sự lấy bộ?"

 

"Chỉ 50 cân thôi ? Ít như ? Ta lấy hết!" Rau dưa dưỡng sinh ăn qua ở nhà Tri phủ đại nhân, khi đó say rượu tỉnh, đầu đau đến chịu , nghĩ tới khi ăn xong rau xanh , đầu đau nữa, cả thoải mái khỏe mạnh!

 

Quan trọng nhất chính là, ăn quá ngon! Hắn là một thích ăn rau xanh, ăn đến nỗi dừng .

 

Hiện tại Ninh Viễn huyện về kinh, chính là ngẫu nhiên đến nhà Tri phủ đại nhân ăn nhiều thêm hai miếng rau dưa dưỡng sinh thôi!

 

Người chủ trì cao hứng : "Được! Một trăm văn một cân, chúc mừng vị công t.ử lấy 50 cân rau dưa dưỡng sinh!"

 

Mọi dùng ánh mắt như kẻ điên mà .

 

Lập tức mua 50 cân rau dưa dưỡng sinh, còn chê ít?

 

Giống như sợ tranh với !

 

Nam t.ử trẻ tuổi hưởng thụ cảm giác giờ phút giống như kẻ điên.

 

Hắn vẻ hết sức đắc ý!

 

Chờ đến khi thử qua rau dưa , sẽ hối hận thôi!

 

Đến lúc đó bọn họ sẽ rốt cuộc ai ngốc ai điên!

 

Sở dĩ giành một bước lấy bộ về , chính là lo lắng khi ăn thử sẽ tranh với !

 

Hơn nữa đây khả năng đây thể là mua rau dưa dưỡng sinh rẻ nhất trong cuộc đời , vì đương nhiên là bao nhiêu, thì mua bấy nhiêu!

 

Người chủ trì lúc tiếp tục : "Tuy rằng rau dưa dưỡng sinh bán đấu giá ngoài, nhưng mà chúng xong một phần cho nhấm nháp, vẫn thể nhấm nháp miễn phí một chút rau dưa dưỡng sinh để xem rốt cuộc là cái gì đặc biệt. Vì giá khởi điểm là một trăm văn một cân! Chỉ một cơ hội như thôi! Nếu bỏ lỡ thì về sẽ còn cơ hội nữa!"

 

Người chủ trì xong thì vỗ vỗ bàn tay.

 

Tiếp theo vài thị nữ một tay nâng một cái khay tiến , mặt khay để một chén nhỏ rau dưa dưỡng sinh, đồ ăn bên trong mỗi cái chén nhỏ đều mấy chủng loại, mỗi một chủng loại chỉ một cây rau.

 

Ôn Noãn một đĩa nhỏ đồ ăn mà khóe miệng co rút .

 

Rõ ràng nàng cho một cái sọt để cho ăn thử!

 

Thật , ông lão keo kiệt đến thế!

 

Mọi nửa tin nửa ngờ cầm lấy xiên tre kẹp một cái rau dưa lên ăn thử.

 

Mới c.ắ.n vài cái thì ánh mắt lập tức sáng lên.

 

Chớp mắt một cái rau dưa trong chén còn.

 

Đây thật là rau dưa?

 

Ăn quá ngon!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-172.html.]

 

Có vài còn mang theo hài t.ử đến đây, những hài t.ử đó ăn xong, còn với cha : "Cha, con còn ăn!"

 

Cha : Ta cũng ăn.

 

Mọi : Chúng vẫn còn ăn!

 

Có một ít như , ăn uống !

 

Mọi đều về phía chủ trì: "Còn ? Lại mang đến một phần nữa !"

 

" , mang đến một phần nữa! Ta còn nếm thử hương vị! Đều cho hài t.ử ăn!"

 

Người chủ trì : "Xin , chỉ nhiều như thôi, còn nữa."

 

Chính ăn thử một chén còn tiếp tục ăn, nhưng đều còn nữa!

 

Ông già thật sự keo kiệt!

 

"Đã còn ? Thật sự ăn quá ngon, cũng lấy mấy cân trở về nếm thử!"

 

" cũng lấy mấy cân trở về nếm thử."

 

Tới hội trường cao cấp đều là thiếu bạc, gặp đồ vật ăn ngon thì vẫn nguyện ý bỏ một chút bạc để hưởng thụ.

 

"Xin , chỉ 50 cân rau dưa dưỡng sinh, vị công t.ử lấy bộ , ăn thì mua !" Người chủ trì mỉm .

 

! Có giành lấy hết !

 

Mọi tức giận đầu về phía .

 

"Có lúc ngươi ăn qua rau dưa dưỡng sinh?" Có hỏi.

 

" !" Nam t.ử trẻ tuổi đắc ý dào dạt .

 

Ánh mắt càng tức giận !

 

"Thật quá đáng! Vậy mà gì!"

 

" ! Hơn nữa tay đấu giá xong 50 cân rau dưa dưỡng sinh !"

 

Mọi sôi nổi tỏ vẻ khó chịu!

 

Người trẻ tuổi hết sức vui mừng: Vừa mấy coi ai là kẻ ngốc?

 

Ha ha...

 

Giờ thì mới ai là ngu !

 

Giờ trở thành sự thật, chấp nhận thì cũng đổi cái gì, chỉ thể chờ hội đấu giá tiếp theo để giành lấy .

 

Ăn cái thèm!

 

mà hội đấu giá , rau dưa dưỡng sinh còn rẻ như nữa, đó quá nhiều kháng nghị lượng đủ, bởi vì mỗi loại đều lấy , đó xuất hiện giới hạn đấu giá! Mỗi mua vượt quá hai cân rau dưa mỗi loại!

 

Cuối cùng thì bọn họ cũng thể ăn thành nghiện!

 

Hơn nữa khi hiệu quả dưỡng sinh của rau dưa dưỡng sinh biểu hiện ngoài, giá cả càng ngày càng cao!

 

Có vài ăn cũng đủ bạc để mua.

 

Có vài bạc mua nhiều một chút, cũng tìm thấy nơi bán để mua.

 

Hội đấu giá chỉ cung cấp một trăm cân mỗi , nhiều hơn một hai cân đều , vốn dĩ là cung đủ cầu!

 

Lần mang rau dưa đến tuy rằng chỉ bán đấu giá năm lượng bạc, nhưng mà Ôn Noãn cùng Ôn Gia Thụy thỏa mãn, Ôn Noãn về sẽ ngừng ở con .

 

Ôn Gia Thụy cảm thấy những rau dưa đó căn bản là cần dùng chăm sóc quá nhiều lớn, thể kiếm năm lượng thì quả thật là một vốn bốn lời!

 

Rau dưa dưỡng sinh Ôn Noãn tính toán theo con đường cao cấp, mà đầu xuân , Ôn Noãn còn tính toán trồng một chút d.ư.ợ.c liệu dưỡng sinh.

 

Sau đó một d.ư.ợ.c liệu dưỡng sinh cùng d.ư.ợ.c liệu bình thường trộn với , để ở hiệu t.h.u.ố.c lấy giá cả bình thường bán cho một vài nghèo khổ.

 

Một d.ư.ợ.c liệu dưỡng sinh khác cùng d.ư.ợ.c liệu dưỡng sinh quý báu, cũng sẽ theo con đường bán đấu giá cao cấp.

 

Hai rời khỏi hội đấu giá, về hướng Ngô gia thôn.

 

Khi đến cửa thôn Ngô gia, từ xa Ôn Gia Thụy thấy vài đang tay đ.ấ.m chân đá một .

 

"Lại dám lừa lão t.ử ngươi quen huyện lệnh đại nhân! Hôm nay thấy huyện lệnh đại nhân là ai cũng ! Ta cho ngươi, Lôi Tiểu Đông, hai trăm lượng bạc cho ngươi hạn trong ba ngày trả! Không trả thì sẽ băm tay ngươi! Bán nương t.ử cùng nữ nhi ngươi tửu lầu mua vui! Bán lão nương ngươi cho môi giới để trả nợ!"

 

"Không , quen huyện lệnh, là một nhà cô em chồng của tỷ tỷ quen ! Nhà bọn họ phú quý!" Một ôm đầu cuộn tròn mặt đất lóc !

 

 

Loading...