Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:50:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người nước ngoài tóc vàng mắt xanh thất vọng ngoài.

 

Đây là đầu tiên xuất ngoại buôn bán, mang theo nhiều đá quý, hương liệu, d.ư.ợ.c liệu và đồ dùng từ thủy tinh đến thủ đô Nạp Lan bán, kiếm ít tiền, còn dư một túi hạt giống , là do thu thập từ nhiều quốc gia suốt dọc đường .

 

Hắn cho rằng mang hạt giống mới tới đây bán thì thể bán với một cái giá cao, nghĩ rằng chẳng ai mua!

 

Thương đội sắp về nước, nỡ vứt túi hạt giống , quyết định mang về nước.

 

Ôn Noãn trực tiếp chạy đến mặt , đường đến , nàng dùng Tiếng Anh, chỉ hỏi: "Thúc thúc mắt xanh, thứ trong túi của thúc là gì ?"

 

Ôn Noãn chỉ chỉ túi của .

 

Ôn Gia Thụy thấy Ôn Noãn to gan như thế, gặp dị tộc vẻ ngoài giống như yêu quái thế nhưng sợ, còn chạy sang đó, ông nhanh chóng chạy đến bên .

 

"Đây là hạt giống, cô bé, cháu mua ? bán rẻ cho cháu một chút!" Smith sứt sẹo một nửa câu là tiếng Nạp Lan, một nửa là tiếng Anh.

 

Ôn Noãn gật gật đầu: "Cháu mua, bao nhiêu bạc?"

 

"Năm lượng!" Smith vươn năm ngón tay, hơn nữa còn lấy năm lượng bạc.

 

Vốn dĩ định bán một túi hạt giống với giá mười lượng.

 

Ôn Gia Thụy xong thì trừng to mắt: "Noãn nhi, đa hạt giống mà những dị tộc bán thường thể sống nổi, năm lượng quá đắt, đừng mua!"

 

Nói xong ông vẫy vẫy tay với Smith: "Thật xin , con gái của ham chơi giỡn, chúng mua, quá đắt."

 

Smith hiểu mấy từ xin , mua, quá đắt.

 

Hắn sốt ruột : "Số hạt giống là do gom góp từ nhiều quốc gia, hạt cà phê thể nấu loại cà phê thơm, hạt ca cao thể chocolate mỹ vị, đây là hạt giống hành tây, thể miếng bánh pizza siêu ngon, đây là hạt giống hoa tulip."

 

Smith móc từng cái túi nhỏ trong cái túi lớn, tầm một hai cân hạt giống, tổng cộng mười mấy loại hạt giống kèm lời giải thích.

 

Ôn Gia Thụy một câu cũng chẳng hiểu.

 

Ông vẫy vẫy tay: " đang cái gì, mấy thứ , mua, mua!"

 

Đôi mắt Ôn Noãn sáng lên, nàng với Ôn Gia Thụy: "Cha, con mấy loại hạt giống đó, con hiểu cách dùng."

 

Ôn Gia Thụy còn lời nào để .

 

Con gái hiểu cách dùng, chắc chắn sai.

 

Ôn Noãn lấy năm lượng bạc đưa cho : "Đây! Cháu mua."

 

Ở triều đại lạc hậu , phiêu du qua biển khơi để kiếm bạc thật sự dễ, hơn nữa tính nguy hiểm cao, Ôn Noãn mặc cả.

 

Smith nghĩ đến Ôn Noãn mặc cả mà trực tiếp mua luôn.

 

Nhất thời khiến cảm động!

 

Hắn móc một cái bình hứa nguyện từ trong một cái túi đưa cho nàng: "Cô bé lương thiện, chúc cháu may mắn!"

 

Đây là thứ mà nhặt biển, bên trong gì đó, nhưng mà hiểu.

 

Bây giờ cũng thứ gì khác, chỉ thể đưa cái cho nàng.

 

Ôn Noãn nhận lấy, học theo một câu tiếng Anh: "Cảm ơn, chúc ngài may mắn!"

 

Mắt Smith trừng lớn, cô bé hiểu gì?

 

Hay chỉ là sự trùng hợp?

 

Ôn Noãn đến gần , thấp giọng lẩm bẩm vài câu.

 

Cặp mắt màu xanh của Smith kinh ngạc tới mức sắp rớt ngoài.

 

Ôn Noãn để ý đến sự kinh ngạc của , nàng cầm lấy túi hạt giống và bình thủy tinh vẫy vẫy tay với : "Hẹn gặp ".

 

Sau đó chạy đến bên cạnh xe đẩy.

 

Ôn Gia Thụy ôm quyền chào Smith: "Cáo từ!"

 

Sau đó nhanh chóng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-160.html.]

Để Smith khiếp sợ một lúc lâu vẫn phục hồi tinh thần .

 

Tiệm tạp hóa, Dương thị thấy Ôn Noãn thế mà lấy năm lượng bạc để mua hạt giống của dị tộc đó, kinh ngạc tới mức cằm sắm rơi xuống!

 

Đó là năm lượng bạc?

 

Sau đó bà nghĩ đến điều gì thầm cảm thấy may mắn, một nha đầu phá của như thế, may từ hôn, nếu cưới về nhà chừng ngay cả cái tiệm tạp hóa cũng nàng bán mất!

 

Đã mua đồ xong, đám Ôn Noãn dẹp đường về phủ.

 

Khi Phương thị lôi kéo Chúc Trấn Hiên với vẻ mặt kiên nhẫn chạy , đám Ôn Noãn .

 

"Đám Noãn nhi ? Mua gì, con bán rẻ cho bọn họ ?"

 

"Không , con chỉ giá hàng tăng, bọn họ liền vui chạy sang cửa hàng đối diện mua một đống đồ! Mẹ, cả cái nhà là bạch nhãn lang, đừng nên lui tới!" Dương thị thấy chồng thế mà lôi con trai , trong lòng chẳng vui chút nào!

 

Xem vẫn con trai cưới đứa ôn thần !

 

"Sao như thế? Có con lời nào dễ ?"

 

"Con cái gì, con chỉ giá hàng tăng, đây là lời thật! Bọn họ còn tưởng rằng con đang lừa bọn họ! Hơn nữa con bé Noãn nhi dám tiêu năm lượng bạc để mua mấy loại hạt giống tên của đám dị tộc, ai cũng , hạt giống mà dị tộc mang đến thể trồng sống , trồng cũng chẳng là cái quỷ gì! Sao phá của như thế, đừng nghĩ cách để Trấn Hiên cưới một vợ như thế nữa, con sẽ đồng ý!" Lúc Dương thị rõ ràng.

 

Phương thị xong lời Dương thị , trong lòng thở dài: "Thôi, chuyện của Trấn Hiên, cũng mặc kệ."

 

Trên đời, ai mà chẳng lúc đổi nhanh, mấy thứ như tiền tài, thể biến mất, còn cũng thể biến nó xuất hiện.

 

Trước khi nhà Quế Chi còn tính là giàu , bà hai đứa nhỏ đính hôn với Dương thị cũng ý kiến, đó thể của Noãn nhi , con dâu liền nhiều ý kiến. Khi đó cũng thôi, rốt cuộc ai mà chẳng hy vọng con trai cưới một vợ khỏe mạnh để nối dõi tông đường.

 

Bây giờ bà thấy Noãn nhi khỏe mà con dâu vẫn ý kiến như cũ, đây là đang ghét bỏ nhà nghèo!

 

Trấn Hiên cũng thích Noãn nhi, ngược quan tâm đến con bé Ngọc nhi tính cách quá yêu thích .

 

Như , dù Noãn nhi gả về đây cũng sẽ hạnh phúc, thôi đừng gây tai họa cho cô nương nhà .

 

báo đáp ân tình của chị Quế Chi chứ báo thù.

 

Con cháu phúc của con cháu, bà quan tâm nữa!

 

-

 

Mua đồ xong , mấy Ôn Noãn phấn khởi về nhà.

 

Ôn Noãn giải thích cho Ôn Gia Thụy trong túi hạt giống gì, tác dụng của hạt cà phê, tác dụng của hạt ca cao vân vân.

 

Đến nỗi trồng sống, nàng cũng lo lắng. Cây cà phê phù hợp với khí hậu huyện Ninh Viễn, ca cao thuộc loại cây nhiệt đới, cho dù thể trồng ở huyện Ninh Viễn, chẳng lẽ bộ Nạp Lan quốc chỗ nào thể trồng ?

 

Ít nhất nàng ở Hải Nam thời hiện đại vẫn thể trồng !

 

chỗ Hải Nam , tất cả địa danh đều đổi, nàng xem bản đồ, cảm giác quả địa cầu cũng quá giống.

 

hạt cà phê và ca cao , nàng cách dùng, thế thì thử mỗi loại trồng một ít!

 

"Cha, cha xem!" Ôn Hậu chỉ về phía kinh hô một tiếng.

 

Đằng , cửa Đàm phủ, Đàm Mong Nhi bảo hầu ném một rương quần áo ngoài.

 

"Cút! Sau đừng tìm đến cửa nữa! Cha sắp ngươi hại c.h.ế.t đến nơi !" Đàm Mong Nhi mặc áo tang ngoài cửa, vẻ mặt nghiêm khắc .

 

Ôn Gia Quý hại c.h.ế.t chồng bà , khiến hiệu t.h.u.ố.c niêm phong, còn về bá chiếm Đàm gia?

 

Không cửa !

 

Nói xong Đàm Mong Nhi lập tức , mấy tên hầu cũng nhanh chóng chạy ,"Ping" một tiếng cửa lớn đóng .

 

Đàm thị về thăm cha, sẵn tiện lấy quần áo, nghĩ tới ngay cả cha cũng cho bà thăm!

 

Bà và Ôn Thiến vô thố ngoài cửa, quần áo rải đầy đất, nên bây giờ.

 

Mấy Ôn Noãn chạy nhanh qua đó.

 

"Nhị bá mẫu!"

 

"Nhị tẩu!"

 

 

Loading...