Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:50:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ôn Noãn xong cũng khách khí: "Có thể giúp bá tánh ở biên giới là . Nếu còn việc gì thì ."

 

Lúc Lâm Phong đến bẩm báo: "Chủ tử, Quách cô nương và Đường phó tướng cầu kiến, tin tức truyền đến từ lầu canh Tây Bắc."

 

Ánh mắt Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng: "Sắp xếp một chút."

 

"Vâng!" Lâm Phong lập tức lui xuống.

 

Nạp Lan Cẩn Niên về phía Ôn Noãn, ánh mắt lạnh lẽo sớm còn tồn tại nữa: "Nha đầu, phiền cô một chút."

 

-

 

Nạp Lan Cẩn Niên dẫn theo Ôn Noãn một ngọn núi giả, đẩy nhẹ một tảng đá, lộ một mật đạo tối đen.

 

Tối tối, chút ánh sáng, giống như một hang động đen ngòm.

 

"Đi theo ." Nạp Lan Cẩn Niên dẫn đầu xuống .

 

Ôn Noãn nhướng mày, đó theo phía tiến đường hầm.

 

Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên bước , vài bước, ngừng , duỗi tay chuyển động một chút cơ quan vách tường, đóng cửa động .

 

Thoáng chốc, bốn phía càng tối hơn.

 

Nhất thời Ôn Noãn thể thấy, trực tiếp đụng .

 

Ôn Noãn nhịn mà xoa xoa cái mũi, trong lòng c.h.ử.i thầm: Xương cốt của cứng thật!

 

"Cẩn thận."

 

Một tay Nạp Lan Cẩn Niên đỡ bả vai nàng, trong bóng đêm đôi mắt của vẫn thể thấy rõ khung cảnh phía như cũ: "Đụng đau ?"

 

"Vẫn ." Ôn Noãn cũng thèm để ý.

 

Nạp Lan Cẩn Niên gì nữa mà kéo tay nàng: "Đi theo ."

 

Qua nửa tiếng , Ôn Noãn ở trong một gian phòng dành cho khách.

 

Nàng nam t.ử mắt, khóe miệng nhịn mà nhếch nhếch, quá giống!

 

Nếu nàng quá quen với thể của , chỉ mặt, cũng thể nhận lầm .

 

Nạp Lan Cẩn Niên thấy Ôn Noãn trừng mắt dùng sức thể của mặt, huyệt Thái Dương của hung hăng nhảy nhảy.

 

"Khụ khụ, thể bắt đầu !" Nạp Lan Cẩn Niên xong, lập tức xoay bên trong.

 

Không thấy !

 

Ôn Noãn sực tỉnh , nhanh chóng cầm ngân châm chuẩn xong ở một bên lên châm cứu cho "Nạp Lan Cẩn Niên 2" mắt.

 

Khi Lâm Phong dẫn theo Quách Minh Diễm và Đường tướng quân tiến , thì thấy một màn như .

 

Nạp Lan Cẩn Niên trần trụi nửa đưa lưng về phía bọn họ, Ôn Noãn cắm châm ở lưng .

 

Đã cắm nhiều châm.

 

Điều hấp dẫn nhất chính là, tay , bộ cánh tay chặt đứt từ vai!

 

Trên vai, giờ phút bọc một lớp băng gạc thật dày.

 

Đồng t.ử Quách Minh Diễm co rụt !

 

Tay Cẩn Vương thật sự nghiêm trọng đến mức c.h.é.m bộ cánh tay!

 

Nạp Lan Cẩn Niên 2 đầu liếc mắt hai một cái, cặp mắt lạnh băng vẫn đạm bạc như : "Chuyện gì?"

 

Ôn Noãn: "..."

 

Ngay cả giọng cũng giống như đúc?

 

Sao thể ?

 

Đường tướng quân sực tỉnh từ cơn khiếp sợ và tiếc hận, lập tức trả lời: "Bẩm Thập Thất gia, bồ câu Tây Bắc đưa thư về, nhóm lầu canh đầu tiên thành công cản trở đợt cướp đoạt của Tây Bắc Đột Quyết, cứu bộ bá tánh trong thôn, bảo vệ tính mạng của thôn dân và tài vật! Hơn nữa thôn dân còn b.ắ.n c.h.ế.t hơn mười Đột Quyết ở trong lầu canh!"

 

Đây là chuyện xưa nay từng !

 

Năm thôn nào Đột Quyết tiến , g.i.ế.c sạch, thì chắc chắn cũng cướp sạch!

 

Lầu canh quả thật quá lợi hại.

 

Quách Minh Diễm vẫn luôn trừng mắt mặt Nạp Lan Cẩn Niên, gì.

 

Nàng vẫn thể tin .

 

Nàng thử xem là Nạp Lan Cẩn Niên thật .

 

Nạp Lan Cẩn Niên 2 nhếch môi, lộ một nụ lạnh, ánh mắt hiện sự lạnh lẽo, giọng như sương: "Nhìn đủ ?"

 

Trái tim Quách Minh Diễm nhảy dựng, phục hồi tinh thần , lập tức : "Thập Thất gia, cha mở rộng lầu canh ở biên giới Nam Cương, ý của Thập Thất gia thế nào?"

 

Tin tức như chắc hẳn Cẩn Vương sớm nhận , thể trở thành lý do cầu kiến, cho nên nàng sớm suy nghĩ , nên thế nào.

 

"Việc , thi châm, còn chuyện gì, các lui !" Nạp Lan Cẩn Niên kiên nhẫn .

 

"Vâng."

 

Hai quen với sự lạnh lùng của , thể triệu kiến lúc đang thi châm, khiến bọn họ cảm thấy ngoài ý !

 

Hai cung kính lui ngoài.

 

Ôn Noãn nhổ hết châm Nạp Lan Cẩn Niên 2 .

 

Nạp Lan Cẩn Niên bước .

 

Nạp Lan Cẩn Niên 2 lên, nhanh chóng mặc quần áo , xé da mặt xuống cung kính hành lễ: "Chủ tử."

 

Giọng khôi phục bình thường.

 

"..."

 

Ôn Noãn tò mò đ.á.n.h giá !

 

Nhân tài!

 

Nàng học bản lĩnh đổi giọng !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-146.html.]

 

"Lui !" Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng liếc mắt .

 

Nạp Lan Cẩn Niên 2: "..."

 

Lúc nãy ở điểm nào ?

 

Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt một cái: Còn mau lui ? Muốn ở đây gì?

 

Lưng Nạp Lan Cẩn Niên 2 cứng đờ, nhanh chóng cung kính lui xuống.

 

Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên 2 rời khỏi đây, Nạp Lan Cẩn Niên về phía Ôn Noãn, ánh mắt lạnh như băng là một mảnh ấm áp: "Tháp canh là cô lập công lớn, công lao đợi đến thiên thu yến trực tiếp diện thánh lĩnh thưởng ."

 

Ôn Noãn tò mò hỏi: "Huynh sẽ ban thưởng cái gì đây?"

 

Nạp Lan Cẩn Niên nhướng mày: "Cô nghĩ cái gì?"

 

Ôn Noãn: "Trăm vạn lượng vàng!"

 

Khóe miệng của Nạp Lan Cẩn Niên giật giật: "Tiền đồ!"

 

Ôn Noãn gật đầu: " chính là tiền đồ như đấy!"

 

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

 

Ôn Noãn vẫy tay: "Nếu việc gì thì đây! Tối nay nấu đồ ăn ngon cho !"

 

Nạp Lan Cẩn Niên thoáng qua sắc trời, nhanh như qua một cái buổi chiều.

 

" đưa cô, tối nay ăn cá hầm ớt."

 

"Không cá."

 

"Trong hồ , chúng câu hai con ." Trong ánh mắt của Nạp Lan Cẩn Niên hiện lên tia sáng.

 

Ôn Noãn nhíu mày, thích ăn cá như ?

 

Thôi, nể tình hai con ngựa và một chiếc xe ngựa tác dụng giống như giấy thông hành, câu cá thì câu cá thôi!

 

giỏi câu cá!

 

——

 

Quách Minh Diễm vẫn rời , nàng ở ngoài cổng, chờ Ôn Noãn xuất hiện, hỏi một chút về tình hình của Nạp Lan Cẩn Niên, nhưng mà một chờ chính là một buổi chiều.

 

Nàng chút buồn bực vì lâu như vẫn xuất hiện.

 

Nghĩ đến bóng dáng thấy, hiện tại nàng mới mỗi nông nữ hạ tiện châm cứu cho Cẩn Vương, Cẩn Vương đều cởi quần áo.

 

Thật là quá hổ, một nữ t.ử cũng học loại thuật châm cứu !

 

Chuyên môn giúp nam nhân châm cứu, nàng mưu đồ là cái gì?

 

Nghĩ đến đây, nàng chút bình tĩnh, nàng kéo bông tai tai xuống, đó gõ cửa.

 

Bên hồ.

 

Ôn Noãn câu nửa canh giờ đều là câu cẩm lý, một con thể ăn.

 

Nàng nhịn về phía Nạp Lan Cẩn Niên đang thong dong thả một thùng cá cảnh ở bên cạnh: "Trong hồ thật sự nuôi cá ? là cá cảnh! Cá thể ăn!"

 

Sắc mắt của Nạp Lan Cẩn Niên hề đổi, gật đầu : "Đương nhiên!"

 

Ôn Noãn lộ vẻ mặt buồn bực: "Có? Sao câu nửa ngày vẫn câu một con nào? Vận khí cũng quá tệ!"

 

Nạp Lan Cẩn Niên nghiêm túc gật đầu: " câu còn nhiều hơn, đều là cá cảnh cả, vận may còn tệ hơn cả cô!"

 

Ôn Noãn: "..."

 

Đây xem là an ủi ?

 

"Mặt trời sắp xuống núi , còn kịp nữa, ăn cá ! xuống núi."

 

"Được!"

 

Vậy câu tiếp !

 

Hai buông cần câu xuống, chuẩn xuống núi.

 

Quách Minh Diễm lấy cớ rớt một chiếc bông tai nên trở về tìm, đó thấy cảnh tượng ở bên hồ .

 

Mặt trời chiều ngã về tây, ráng màu đầy trời, khắp đất trời nhiễm đầy màu vàng kim của ánh mắt trời.

 

Một tuấn tú đoan trang, một xinh xắn lanh lợi, sóng vai ở ven hồ thả câu.

 

Không nữ t.ử gì đó, sắc mặt nam t.ử chút nghiêm túc, nhưng mà khi nữ t.ử mặt sang bên khác, khẽ nhếch khóe miệng, lộ một nụ mỉm tuyệt .

 

Nụ như , nàng bao giờ gặp qua!

 

Hình ảnh ấm áp đến mức Quách Minh Diễm cảm thấy chói mắt!

 

Cẩn Vương là nam nhân Hoàng Thượng tứ hôn cho , là nam nhân của nàng !

 

Tiện nhân dựa ở bên ?

 

Cho dù tay chặt đứt!

 

Cho dù cha và ông nội của sẽ tiếp tục đồng ý để gả cho thì nàng cũng sẽ từ bỏ !

 

Nàng sử dụng hứa hẹn mà ông cố nội của dùng mạng đổi với tiên hoàng, nàng sẽ bao giờ nhường cho khác!

 

Sắc mặt của Quách Minh Diễm một chút dữ tợn.

 

Thấy hai bọn họ lên, nàng nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt.

 

Nạp Lan Cẩn Niên và Ôn Noãn thì thấy Quách Minh Diễm ở tàng cây cách đó xa.

 

Ôn Noãn biểu cảm gì.

 

Nạp Lan Cẩn Niên nhíu mày, giọng điệu lạnh nhạt: "Sao cô còn ở nơi ?"

 

Quách Minh Diễm vén áo thi lễ: "Bẩm Thập Thất gia, rơi một chiếc hoa tai nên trở về tìm."

 

Nạp Lan Cẩn Niên gì nữa, với Ôn Noãn: "Đi thôi!"

 

 

Loading...