Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:50:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba ở ngoài phòng thấy một trận vui sướng, còn một giọng nữ trẻ tuổi.

 

Thời gian đúng là thời gian chuẩn nấu cơm, trong nhà cửa lớn đóng chặt chút kỳ quái.

 

Ở trong thôn, khi trong nhà , ít nhà đóng kín cửa, để như sẽ thuận tiện cho bà con hàng xóm tới chơi.

 

Nhà Ôn Noãn là bởi vì ở tại cuối thôn, láng giềng gần núi, lo lắng lợn rừng và một vài thứ xông tới nên mới thể đóng cửa cả ngày.

 

Hơn nữa nhà nàng là "Phúc địa", đóng cửa bởi vì thật sự điều giấu!

 

Ôn Gia Mỹ chút kinh ngạc: "Trong nhà khách tới ?"

 

đang gõ cửa, Ôn Noãn giữ tay tiểu cô .

 

"Tiểu cô, từ từ, một chút bên trong là nào tới ."

 

Tuy rằng Ôn Gia Mỹ chút kinh ngạc, nhưng vẫn Ôn Noãn lập tức nhà.

 

Bên trong phòng ở trong viện, giọng của một nữ t.ử trẻ tuổi vang lên: "Nương, quần áo thật ! Vải dệt cũng mềm mại, cảm ơn mẫu . Sau khi bảo bảo sinh nhất định thích."

 

Nương? Ôn Gia Mỹ chút kỳ quái, tướng công là con trai độc nhất, ba đời đơn truyền, tỷ , là ai gọi chồng của là nương?

 

Lúc giọng Tưởng thị vang lên: "Đây là quần áo cho kim tôn, tất nhiên sử dụng nguyên liệu nhất."

 

"Nương thật , con hài t.ử cảm ơn bà nội! Đại bảo, con một bà nội đối xử với con ! Về trưởng thành nhớ rõ hiếu thuận bà nhé!" Phụ nhân trẻ tuổi vuốt bụng phồng lên mỉm .

 

Lúc hài t.ử trong bụng đá nàng một cái, nàng nhịn "Ai u" một tiếng.

 

"Làm ?" Tưởng thị căng thẳng lên.

 

Hà Hoán Hồng cũng căng thẳng ôm lấy nàng : "Làm , chỗ nào thoải mái ?"

 

Phụ nhân trẻ tuổi vui mừng : "Không , là hài tử, tướng công, hài t.ử đá ! Rất dùng sức!"

 

Hài t.ử trong bụng hiện tại hơn năm tháng, động .

 

"Thật sự , để sờ sờ, đá chỗ nào?" Hà Hoán Hồng đặt tay ở bụng phụ nhân, vẻ mặt vui mừng .

 

Tưởng thị ở bên cạnh cũng vui mừng: "Hài t.ử nhỏ như sức lức như thế, nhất định là nam hài tử! Năm đó m.a.n.g t.h.a.i Hoán Hồng, khi Hoán Hồng đá cũng dùng sức."

 

Phụ nhân mỉm : "Hổ phụ vô khuyển tử!"

 

Hà Hoán Hồng: "Ha ha... , sai, hổ phụ vô khuyển tử!"...

 

Trong phòng một trận vui mừng, ngoài phòng sắc mặt Ôn Gia Mỹ tái nhợt đến dọa .

 

Ôn Gia Thụy tức giận đến nỗi cả phát run!

 

Một chân Ôn Noãn đá văng cửa gỗ.

 

Một phiến ván cửa bay lên,"Phanh" một tiếng thật mạnh rơi xuống ở mặt ba .

 

Tiếng trong phòng đột nhiên im bặt.

 

Hình ảnh ấm áp khiến hai mắt Ôn Gia Mỹ đau đớn.

 

Nước mắt lập tức rơi xuống.

 

Hà Hoán Hồng bảo vệ một vị phụ nhân ở lưng.

 

Nhìn cửa gỗ mặt đất, một dáng vẻ kinh hồn định.

 

Mũi chân Tưởng thị cửa gỗ đập đến, một con mắt cũng một khối đầu gỗ nhỏ bay b.ắ.n , đau đến nỗi bà xuống đất, một tay che chân , một tay che đôi mắt , nước mắt ngừng chảy .

 

Trời ơi, mắt bà đau, sẽ mù chứ?

 

Không !

 

Ôn Gia Thụy vọt đầu tiên, vung nắm đ.ấ.m lên nhằm Hà Hoán Hồng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-142.html.]

"Trời ơi! G.i.ế.c ! Đánh !" Tưởng thị sợ tới mức thất thanh thét chói tai, cho dù đau vẫn vội vàng nhanh chóng bò dậy chạy !

 

Phụ nhân trẻ tuổi ôm bụng chạy sang một bên, cũng là sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, cao giọng kêu to: "Cứu mạng! Cứu mạng! G.i.ế.c !"

 

Ôn Noãn đỡ Ôn Gia Mỹ đến.

 

Nàng lạnh lùng Tưởng thị: "Đôi mắt của bà nội thông gia vẫn chứ?"

 

Một con mắt hề che của Tưởng thị đối diện với ánh mắt như đông lạnh của Ôn Noãn, sắc mặt trắng nhợt.

 

Lúc mới phát hiện là Ôn Gia Mỹ cùng đại ca nàng trở !

 

"Chính là... Chính là hai ngày giống như đột nhiên lên một ít, thể thấy rõ thứ." Ánh mắt Tưởng thị lập loè.

 

Ôn Noãn hừ lạnh một tiếng: " còn mắt mù sẽ đột nhiên lên, che giấu nhiều năm như cũng khó bà ! Rất mệt ?"

 

Tưởng thị: "..."

 

Mắt thấy Ôn Gia Thụy đ.á.n.h đủ , Ôn Noãn mới : "Cha, đừng đánh!"

 

Nếu đ.á.n.h c.h.ế.t, vì loại mất tiền đồ của thì thật đáng giá!

 

Dạy dỗ một chút là .

 

Thấy lực đạo của cha nàng, chắc là chặt gãy ba cái xương sườn .

 

Ôn Gia Thụy dừng tay, ánh mắt sắc bén dừng ở cái bụng phồng lên của phụ nhân trẻ tuổi.

 

Phụ nhân trẻ tuổi rụt rụt thể, tránh ở phía Tưởng thị: "Nương, là ai?"

 

Tưởng thị nhanh chóng ngăn ở mặt phụ nhân trẻ tuổi, cũng là sợ tới mức run bần bật, ngừng lui về , vẻ mặt hoảng sợ: "Ngươi gì? Ta cho ngươi, g.i.ế.c thì sẽ tù!"

 

Ôn Gia Thụy hừ lạnh một tiếng: "Tiểu , hưu phu!"

 

Mấy năm nay tiểu đều hầu hạ hai con sói mắt trắng !

 

Tưởng thị xong lời sắc mặt đổi, nhanh cứng cổ : "Hưu phu? Là hưu thê mới đúng! Mấy năm nay Ôn thị đến trứng cũng sinh một quả, Hà gia chúng hưu nàng coi là tận tình tận nghĩa lắm !"

 

Phụ nhân trẻ tuổi tránh ở phía Tưởng thị: "Đại tỷ, nguyện ý tiểu , tỷ nên trách tướng công, chỉ là lo lắng con thì sẽ tuyệt hậu, trăm năm còn mặt mũi gặp tổ tiên mà thôi! Mà cũng là nữ nhân khổ, chỉ nghĩ một gia đình ấm áp! Ta sẽ tranh với tỷ, về sinh xong hài t.ử cũng là hài t.ử của tỷ, để nó gọi tỷ một tiếng nương."

 

Tròng mắt phụ nhân trẻ tuổi xoay chuyển, Ôn thị chịu thương chịu khó, đương nhiên thể hưu, một kẻ sinh nổi một quả trứng, hoa tàn ít bướm, thể đ.á.n.h thắng ?

 

Giữ trong nhà nha sai sử, về nàng sẽ cần bất cứ việc gì chẳng càng ?

 

Ôn Noãn cũng lạnh lùng liếc mắt đ.á.n.h giá phụ nhân trẻ tuổi một cái, nàng liếc mắt một cái nhận phụ nhân chính là quả phụ nàng từng gặp ở tiệm tạp hóa trong thành một tháng .

 

Hình như gọi là vợ Dương Tử?

 

Không nghĩ tới vợ Dương T.ử cùng ông chủ tiệm tạp hóa một chân, cùng Hà Hoán Hồng một chân?

 

Nàng cái bụng phòng lên của nàng , khiến nàng ghê tởm đến chịu : "Phi! Ai là đại tỷ ngươi? Đừng gọi bậy, ngươi còn xứng! Tiểu cô của cũng đảm đương nổi vị trí nương của hài t.ử ngươi."

 

Ánh mắt tức phụ Dương T.ử bất chính, trong lòng khi là đang tính kế cái gì đó?

 

Ôn Noãn nghĩ , tiểu cô thể tính kế cái gì?

 

Đơn giản chính là tính tình chịu thương chịu khó cùng một sức lao động giá rẻ.

 

Người tám chín phần mười là tính toán giữ tiểu cô ở trong nhà hầu hạ một nhà lòng lang sói !

 

Ôn Noãn đỡ Ôn Gia Mỹ đang dại , tức giận : "Tiểu cô, Hà gia thể ở . Cà nhà lòng lang sói! Một giả mù giả điếc lừa hầu hạ bọn họ ngày đêm, một trong ngoài đồng nhất, mặt thú, còn quản nửa của , nam nhân như gả cho rắm dùng? Gả chồng là để phó thác chung , tìm c.h.ế.t!"

 

Ôn Gia Mỹ chuyện.

 

Ôn Noãn tiếp tục : "Gả cho nam nhân như , chịu khổ chịu nhọc còn ghê tởm chính ! Hưu , chúng về nhà tìm hơn!"

 

Hà Hoán Hồng học ông Ôn ? Nằm mơ !

 

Hà Hoán Hồng mặt đất, đau đến khuôn mặt đều vặn vẹo, miệng đều đ.á.n.h sưng lên, Ôn Gia Mỹ, trong mắt tràn đầy hận ý, mồm miệng : "Tìm hơn? Phi, nàng là Tang Môn tinh, nguyện ý lưu nàng , là do lòng thiện! Còn tìm hơn? Quả thật là giữ phụ đạo! Vốn dĩ cho nàng chính thê, Mị Nương bình thê, xem như tận tình tận nghĩa."

 

 

Loading...