Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 129
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:20:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fZa2YiCii
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ôn Noãn cảm thấy tiếp nhận thánh chỉ như vầy quá tùy ý, cũng thái giám bên cạnh Hoàng thượng đến hạ chỉ, nàng nhịn : "Thánh chỉ vì là mang đến? Không nên là thái giám bên cạnh Hoàng thượng ban chỉ ? Tiếp chỉ chẳng nhiều phép tắc ? Giống như chuẩn bàn hương, tắm rửa y phục, tất cả đều quỳ xuống, mới tiếp chỉ ?
Sao thể tùy ý như , khi Hoàng thượng cảm thấy vô lễ thu mệnh lệnh ban thì ?"
Chẳng Hoàng đế ở cổ đại chú trọng thứ ?
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên giật giật, nàng hiểu nhiều thứ như ngốc ?
"Yên tâm, sẽ . đến chính là để ban chỉ."
Hắn là Hoàng nghĩ xong thánh chỉ, thì vội cướp lấy mang đến đây cho nàng.
Không hiểu vì , thấy dáng vẻ vui mừng của nàng khi nàng nhận thánh chỉ.
Nếu theo trình tự bình thường, thì từ kinh thành đến nơi chỉ sợ thánh chỉ tới tận một tháng mới đến tay nàng.
Về phần những thứ mà hoàng ban cho nàng thì chừng giờ còn khỏi cửa thành.
Hắn đến chỉ để ban chỉ? Ôn Noãn xong lời thì trừng lớn mắt : "Hóa là thái giám bên cạnh Hoàng thượng?"
"..."
"..."
Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp rút thánh chỉ tay của nàng về, lên ngựa rời .
Ôn Noãn: "... Này, lấy thánh chỉ của ?"
"Chờ thái giám đến tuyên chỉ, tránh cho Hoàng Thượng đồng ý!"
Nam t.ử thúc ngựa xa để một câu như .
Ôn Noãn: "..."
Quỷ hẹp hòi, chỉ giỡn thôi !
Nàng tất nhiên thái giám .
-
Nạp Lan Cẩn Niên trở núi đặt thánh chỉ ở một bên.
Hắn đến gương ngắm dung nhan của trong gương: Hắn chỗ nào giống thái giám chứ?
Nha đầu thối, phân biệt!
"Lâm Phong!"
"Chủ tử." Một bóng quỳ mặt .
"Đi tìm một con ngựa dễ bảo đưa đến cho Ôn cô nương ."
"Dạ." Lâm Phong chuẩn rời .
"Khoan ."
"Thuận tiện cho nàng , gia là ai!"
Một mắt!
"... Dạ."
Sau khi Lâm Phong rời , Nạp Lan Cẩn Niên sờ cái cằm sạch sẽ của , là để râu nhỉ?
Thái giám sẽ râu.
-
Nạp Lan Cẩn Niên rời bao lâu, cửa cổng gõ.
Ôn Noãn vội chạy mở cửa, tưởng là Nạp Lan Cẩn Niên .
Không ngờ mở là khuôn mặt mà nàng gặp.
"Noãn nhi." Quách Thiến Ni mỉm chào hỏi.
Nàng mặc cẩm phục màu đỏ, cổ áo và tay áo đều thêu lông thú màu trắng, rực rỡ nhưng mất sự đáng yếu.
Rực rỡ cũng , khiến thấy chán ghét.
Quách Thiến Ni lấy túi tiền thêu ba con công khéo léo, còn dày cộm "Noãn nhi, tẩu t.ử đến để tặng túi tiền, chuyện hôm qua thật sự xin . Sau khi nha của tẩu t.ử dọn dẹp quần áo trong rương mới phát hiện, hóa đó túi tiền của tẩu t.ử đều đặt ở trong rương, mà nha của tỷ cũng quên mất."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-129.html.]
Ôn Noãn nhận: "Không cần , túi tiền cũng ."
"Muội nhận, xem như lúc vẫn còn giận tẩu t.ử đúng ?"
"Làm thể!" Thể diện của nàng cũng lớn đến mức khiến cho nàng tức giận .
Quách Thiến Ni nhà, liếc mắt đ.á.n.h giá bốn phía.
Sân quét dọn sạch sẽ, từ phòng ở, cái bàn, cái ghế đều từ cây tre chế thành, đáng bao nhiêu tiền nhưng thể thấy ấm áp và khác biệt.
Chỉ sợ đáng giá nhất chính là thịt khô đang hong gió ở mái hiên , nhiều.
Một ngay cả một cái nhà cũng thì thể đột nhiên kết giao với quý nhân?
"Những con mồi đều săn núi ?" Quách Thiến Ni giống như tùy ý hỏi.
"Ừm." Ôn Noãn thờ ơ trả lời nàng .
Những thứ đều là ngày hôm Đại Hôi cùng Tiểu Hắc mang đến, ăn hết nên bọn họ thịt khô, chờ đến cuối năm nàng sẽ tặng cho những quan hệ thiết một chút.
Hiện tại Đại Hôi cùng Tiểu Hắc đều sẽ lên núi săn thú như ngày, nhà nàng xây nhà nên mời thợ ăn cơm, vì cũng tiết kiệm ít tiền mua thịt.
"Trong nhà chỉ mỗi ? Thuần nhi và những khác ?"
"Không ở nhà".
" , Noãn nhi, thể quen Dương lão phu nhân ? Còn mấy Thuần nhi vì thể bái Lâm sư phụ ? Theo như tỷ , Lâm bao giờ nhận đồ , cả nhà luôn giấu chuyện , cũng hề !"
Ôn Noãn lấy 8 lạng đẩy ngàn cân : "Chúng chỉ mới quen Dương lão phu nhân hôm qua, lẽ bởi vì Lâm chiêu hiền đãi sĩ, thấy của tài sách, nên lẽ nhân tài vùi lấp!"
*Chiêu hiền đãi sĩ: thời phong kiến, chỉ vua chúa, quan thần hạ kết bạn với hiền tài.
Quách Thiên Ni nhịn ở trong lòng phỉ nhổ một ngụm, cái gì mà chiêu hiền đãi sĩ, nàng tin mới là lạ đó!
"Noãn nhi, đừng đùa, nếu chỉ mới quen, hôm qua Dương phu nhân mời cả nhà chung một bàn? Vì Thuần nhi trở thành đồ của Lâm sơn trưởng? Là bởi vì cả nhà quen với Dương lão phu nhân đúng ? Muội cũng đại đường ca của thi lên thư viện Lộc Sơn, nên cũng bái Lâm sơn trưởng sư phụ".
"Dương phu nhân là phu nhân của Lâm sơn trưởng?" Ôn Noãn xong lời cũng khá bất ngờ.
Quách Thiến Ny: "Muội ?"
"Đã chỉ mới quen hôm qua, tất nhiên là . Tẩu t.ử nghĩ lừa tẩu !"
Quách Thiến Ny: "..."
"Chỉ mới quen hôm qua, vì bà mời cả nhà chung một bàn?"
Ôn Noãn: "Có lẽ Dương lão phu nhân hàng ngày dày công tu dưỡng nên tâm địa hiền lương, quen thấy thứ mắt ch.ó xem thường , khinh nghèo yêu giàu?"
Quách Thiến Ny: "..."
Nàng chuyện khiến nghẹn lời thì sẽ c.h.ế.t ?
Cuối cùng Quách Thiến Ni chọc cho tức giận, hỏi bất cứ thông tin gì, liền tìm một cái cớ mời bà nội cả và tứ thúc, tứ thẩm đến nhà cũ kính , đó trở về.
Nếu vì Lâm sơn trưởng và Dương lão phu nhân thì nàng đóng sầm cửa rời luôn !
Lớn đến chừng mà nàng từng trải qua sự uất ức như thế !
mà nàng vẫn nhẫn nhịn.
Con nha đầu c.h.ế.t tiệt gian xảo giống như một con hồ ly, chút thông tin gì cũng hỏi .
Chỉ mệt thêm!
Quách Thiến Ni rời khỏi nhà Ôn Noãn xa, lúc thấy Ôn Nhiên đang tràn đầy sức sống chạy về, lớn trị , nàng tin thể moi gì từ miệng của một tiểu nha đầu mới bảy tuổi!
Nàng lên ngăn Ôn Nhiên : "Nhiên nhi."
"Tẩu tử." Ôn Nhiên lễ phép gọi một tiếng.
Quách Thiến Ni xổm xuống: "Nhiên nhi, tẩu t.ử một việc hỏi , thể cho tẩu t.ử ?"
"Chuyện gì ? Tẩu t.ử chẳng là đại tài nữ ? Chuyện mà tẩu t.ử thì cũng càng ! Hay tẩu t.ử tìm đại đường ca hỏi !"
"Chuyện đó liên quan gì đến học vấn, Nhiên nhi nhất định sẽ trả lời tẩu t.ử , , nếu trả lời một vấn đề cho tẩu t.ử thì tẩu t.ử cho một viên kẹo ?"
Ôn Nhiên còn dùng tay nâng cằm như đang suy nghĩ: "Mẹ của , thể ăn đồ của lạ, ! Muội thích bạc, thích ăn kẹo, ăn kẹo sẽ hư răng, trả lời một câu hỏi của tẩu tử, tẩu t.ử cho bạc nhé!"
Quách Thiến Ni suýt chút nữa c.ắ.n đầu lưỡi của , nha đầu c.h.ế.t tiệt quá tham tiền!
Nàng là tẩu t.ử của nó, cái gì mà xa lạ?
"Nhiên nhi, tẩu t.ử là tẩu t.ử của , xa lạ."