Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 111
Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:20:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch ngọc giường, kim ngựa, chính là đang những như bà !
Tiếng háo trúc lúc ở cuối thôn, hai về phía cuối thôn.
Trên đường, thôn dân thấy ông Ôn cũng sôi nổi chúc mừng.
Bây giờ ông Ôn mới hôm nay con trai ông động thổ xây nhà!
Trong lòng ông Ôn chua xót vui mừng.
Vui mừng chính là con trai của xây nhà, ông cũng cần lo lắng cho bọn họ sẽ chịu lạnh khi đông.
Chua xót là bởi vì con trai khởi công xây nhà, mà ông là cuối cùng trong thôn chuyện.
Mặc dù sớm định xây nhà, nhưng gần đây ông vui mừng đến mức quên hỏi đứa con thứ tư khi nào sẽ động thổ!
Ông Ôn khỏi đẩy nhanh tốc độ, nhất định chỉ điểm một chút, trong việc xây nhà nhiều điều cấm kỵ.
Ông Ôn vội vã đến cuối thôn.
Trong lòng Chu thị trầm xuống, nhà hôm nay lấy quặng, con đĩ Vương thị xây nhà hôm nay, bà luôn luôn thích đối nghịch với chính .
Ông Ôn cùng Chu thị mảnh đất hoang cuối thôn, chỉ thấy đất hoang đầy .
Mọi thấy ông Ôn tới, khỏi ca ngợi vài câu:
"Ông Ôn, chúc mừng! Lão tứ nhà ông xây nhà mới! Lúc mới dọn mới mấy ngày kiếm đủ bạc xây nhà! Căn nhà sẽ lớn như thế nào đây? Sẽ là nhà ngói gạch xanh khang trang đấy chứ?"
Nhà ông Ôn bởi vì xem như là phú hộ trong thôn, trấn tửu lầu, trong thôn căn phòng lớn, đồng ruộng nhiều, nhiều đều cho ông thể diện, đều gọi ông một tiếng ông Ôn.
"Ông Ôn, vẫn là ông sinh con, đứa nào cũng thông minh, lão đại mở tửu lầu ở trấn , lão nhị chưởng quầy hiệu thuốc, lão tam săn thú giỏi. Lão tứ sinh một ôn thần, cho rằng đời thể xoay , ngờ thể Noãn nhi mới mấy ngày! Nào là mua đất nào là xây nhà! Xem tư thế lẽ còn lớn hơn căn phòng của ông!" Một ông lão bối phận bằng ông Ôn lão Ôn Gia Thuỵ đang kéo dây hồng, xác định đất nền nhà khen ngợi .
" , lão tứ nhà ông quá ghê gớm, chúng thu hoạch vụ thu xong chỉ thu hoạch một đống lương thực, giao thuế má xong chỉ miễn cưỡng ăn đủ một năm. Lão tứ nhà ông thì khác, thu hoạch vụ thu xong còn thu hoạch một căn phòng ở! Năm mẫu đồng ruộng, trẻ tuổi thật là lợi hại!"
Cha thôn trưởng vuốt chòm râu: "Văn Khúc Tinh chuyển thế chính là Văn Khúc Tinh chuyển thế, học vấn sợ ngày xoay ! Chỉ cần Noãn nha đầu khoẻ mệnh, cuộc sống nhà nhất định sẽ kém . Lão tứ từ nhỏ chính là đứa trẻ tiền đồ nhất trong thôn! Học cái gì cũng nhanh, gì cũng hơn khác! Tính tình , nhà ai cần giúp đỡ đều ."
Ôn Gia Thuỵ năm đó tham gia kỳ thi đồng sinh, đạt vị trí thứ nhất huyện! Chấn kinh bộ thôn, ai là Văn Khúc Tinh chuyển thế chứ.
Đáng tiếc vận mệnh trêu , vì cứu Ôn Gia Tường mà hủy dung, thể tiếp tục tham gia khoa cử, đó thành sinh đứa con gái bệnh tật ốm yếu kéo cả gia đình xuống.
Chu thị khen ngợi Ôn Gia Thuỵ, trong lòng ghen ghét nổi lên hung ác nham hiểm.
Cái gì mà đứa trẻ tiền đồ nhất trong thôn chứ, là con trai của bà mới đúng!
Chu thị khỏi phi một tiếng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Còn là xây nhà, gì đặc biệt hơn chứ? Lại trong nhà quặng!"
Vương thị pha một ấm bưng đến, chuẩn đưa cho những xây nhà uống, lúc thấy Chu thị ở trong đám , hừ lạnh một chút, bà vẫy tay với Chu thị: "Tôn tử! Tôn tử! Đến đây gọi một tiếng tổ tông xem!"
Chu thị suýt chút nữa thở nổi, tức giận đến mức sắc mặt biến thành màu gan heo!
Mọi lời sôi nổi về phía Chu thị.
" nha! thiếu chút nữa quên, ngày đó Chu thị nếu như Vương thị thể xây nhà ngói gạch xanh khang trang khi mùa đông thì bà sẽ gọi Vương thị một tiếng tổ tông! Chu thị, mau gọi !" Mẹ của Hữu Tài mối quan hệ khá với Vương thị, quen hành vi quỷ quyệt gian xảo của Chu thị.
Trước bà từng cãi với Chu thị, nhà bà ở sát bên cạnh nhà cũ Ôn gia, hôm đó bà tình cờ bộ câu chuyện cãi vã của họ, nên đành bảo con trai giúp nhà Vương thị dựng một căn nhà trúc.
" cũng !" Mẹ của Hữu Phúc cũng . Chu thị âm hiểm giảo hoạt, vườn rau của nhà bà mỗi cày ruộng đều cuốc xới từng chút một, đó đổ đầy bùn mới, liên tiếp mấy năm chiếm gần một luống đất, lúc bà kinh ngạc phát hiện kỹ xảo nhỏ , Chu thị còn chịu thừa nhận!
Sau đó, bà chôn đá sườn ruộng và trồng cây kỷ t.ử ở bên cạnh, vì đất của nhà bà mới xâm phạm!
Mẹ Hữu Phúc ghét nhất loại , tất nhiên ước gì Chu thị mặt.
Thôn dân hưng phấn xem náo nhiệt, trò để !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-111.html.]
Vợ lớn vợ bé của ông Ôn thể đ.á.n.h nữa đây!
Mọi đều yên lặng chờ xem náo nhiệt.
"Các ngươi lầm !" Chu thị tức giận bóc khói, đ.á.n.h c.h.ế.t bà cũng thừa nhận.
Ánh mắt của bà nham hiểm về phía Vương thị, hận thể lao xé: "Vương thị, đồ tiện nhân, bà mới là tôn tử!"
Vương thị Chị thị chọc tức, nỗi uất ức khi rời khỏi nhà ngày đó cuối cùng cũng phun .
Bà đắc ý : "Cũng là do , là chính bà thừa nhận nha! Sao nào, lật lọng ư?! Không dám thừa nhận? Tôn t.ử quả nhiên là tôn tử! Về thấy cô nãi nãi nhớ rõ gọi tổ tông!"
Ôn Noãn theo phía suýt nữa bật , bộ dạng đắc ý của Vương thị như nông nô xoay địa chủ, thật đúng là đáng yêu.
Chu thị tức giận lao qua đó.
Trong lòng ông Ôn lộp bộp một chút: Hôm nay là ngày vui, thể đ.á.n.h !
Không may mắn!
Ông vội giữ chặt Chu thị: "Hôm nay là ngày vui, bà đừng ầm ĩ!"
Chu thị càng tức điên: "Đây là do ầm ĩ ? Ông thấy Vương thị nhục nhã !"
"Cũng là do bà lúc ? Bản bà nhận tôn tử! Trách ai bây giờ? Thôi , hôm nay là ngày Đại Lang lấy quặng, bà đừng ồn, về nhà !"
Chu thị: "..." Cuối cùng vẫn là do bà sai?
Chỉ là Chu thị nghĩ đến việc khai thác quặng ngọc, bà bình tĩnh trở !
! Hôm nay là ngày nhà bà khai thác quặng, thể cãi , may mắn.
Bà tới đây là vì Vương thị khó chịu cơ mà!
Bà : "Đại tỷ còn mang thù lúc ép tỷ dọn khỏi nhà cũ ? Không là vì cho rằng Noãn nhi sẽ va chạm với Lượng nhi nhà nên mới ? Sự thật cũng chứng minh khi nhà các ngươi dọn ngoài, Đại Lang nhà cuối cùng cũng may mắn hơn! Lượng nhi thi đậu thư viện Lộc Sơn, học sinh từ thư viện, mười thì bảy quan! Uyển nhi cơ hội tham gia Thiên Thu Yến, gặp mặt đương kim Thánh Thượng và Thái Hậu nương nương, hiện tại nhà còn mua một tòa quặng ngọc! Tỷ xem, ngày đó đúng !"
Mua một quặng ngọc?! Các thôn dân thì ồ lên.
So với việc xây nhà, quả thực là gặp sư phụ.
Trời ơi, Chu thị đời cần lo nghĩ gì cả, mấy đời con cháu cũng cần lo nghĩ!
Bạc nhiều như tiêu xài như thế nào cũng hết!
Mọi sôi nổi vây quanh, hỏi bà và ông Ôn chuyện quặng ngọc.
Chu thị mỉm cho , hưởng thụ hâm mộ khen tặng .
Ánh mắt bà lơ đãng liếc về phía Vương thị, trong mắt hiện lên một tia nhạo.
Xây nhà ghê gớm lắm ?
Có bản lĩnh thì đào quặng giống như nhà bà !
Kiếp , bất kể là tiền bạc địa vị, bà sẽ triệt để chèn ép Vương thị!
Chờ bà cáo mệnh phu nhân, bà còn Vương thị quỳ gối hành lễ mặt .
Tổ tông ư, bà phi!
Vương thị trợn trắng mắt: Có quặng ngọc thì ghê gớm ? Nhặt quặng ngọc do Noãn nhi phát hiện còn đắc ý.
Biết ngọc trong quặng là ngọc kém chất lượng nhất, khai thác cũng vô dụng!