Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-11-19 11:20:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tất cả đều nàng!

 

Sẽ hại c.h.ế.t đó ?

 

Đánh mệnh quan triều đình là phạm pháp đó!

 

Phải đại lao đấy?!

 

Ôn Noãn bình tĩnh : "Cháu hành động của dọa ngây ngẩn luôn nên kịp phản ứng."

 

Mọi : "..."

 

Âu Dương Hoài An ở ngoài sân mắt đau đến mở : "..."

 

Ôn Gia Tường dù cũng là trưởng bối: "Nếu chúng xin huyện lệnh đại nhân ?! Hắn sẽ tha thứ cho chúng phạm thượng ?"

 

Ôn Noãn: "Không , sẽ để ý."

 

Âu Dương Hoài An ở ngoài cửa sân: "..."

 

Ai để ý!

 

Đây là quen ?

 

Lúc thể nào ở nữa!

 

Hắn che mắt của , xoay nhanh nhẹn lên ngựa rời .

 

Thập Thất thấy thương như thì chắc sẽ so đo nữa đúng ?!

 

Nạp Lan Cẩn Niên còn đang ở trong xe ngựa về kinh thì hắt xì một cái.

 

-

 

Phủ thành.

 

Lương T.ử Vận trở về phủ của tri phủ phía nha môn của phủ thành, thì cũng đến lúc cơm tối.

 

Đầu bếp nữ trong phủ chuẩn xong cơm tối.

 

Thường thị vẫn nhờ xào thêm phần rau mà Ôn Noãn tặng cho.

 

Phần rau xanh tươi như ngọc bích, còn dưa chuột cũng giống ngọc bích, xanh giòn tươi mọng, thấy khiến ăn.

 

Lương Hoán Chương lúc cũng trở về.

 

Thường thị mỉm chào đón ông , còn dịu dàng : "Tướng công nha môn ?"

 

"Ừm, nương t.ử hôm nay chỗ nào khỏe ?" Ông chuyện chút giọng mũi, mấy ngày nay ông ở trong Ninh Hoài phủ xem nhật ký do tri phủ cũ để , xem đến nửa đêm, vì mới cảm lạnh.

 

"Không , hôm nay giường cả ngày, cảm thấy cơ thể hơn nhiều. Bệnh cảm lạnh của tướng công vẫn khỏe, nếu để cho đại phu bốc t.h.u.ố.c nhé?"

 

"Không cần , cũng chỉ cảm lạnh, kiêng cữ bảy ngày mới thể hơn."

 

Thường thị xong cũng gì, đây là sự thật.

 

y bào ông dính một chút bùn đất, nhịn mà trêu ghẹo : "Tướng công hôm nay chơi bùn ?"

 

Lương Hoán Chương cúi đầu thoáng qua y phục, bật : "Ta dạo ở thôn trang huyện Ninh Viễn một chút, lúc thấy trồng lúa mì mùa đông, nên xuống để tìm hiểu một chút, thuận tiện cũng giúp đỡ trồng một ít."

 

"Mùa thể trồng lúa mì? Chẳng tướng công đó chỉ là truyền thuyết thôi ? Vì huyện Ninh Viễn thể trồng lúa mì mùa đông ? Người dân nơi đó đều trồng ?" Thường thị đến tủ quần áo cầm lấy một trang phục bình thường để ông .

 

" một truyền thuyết như , nhưng đó là lời căn cứ! Hôm nay..." Lương Hoán Chương cởi ngoại bào dính bùn mặc thường phục, đem chuyện hôm nay thấy .

 

Ông còn đang lo để dân chúng ở huyện Ninh Viễn chịu trồng lúa mì mùa đông, ngờ hôm nay giúp ông .

 

Thường thị xong cũng bất ngờ: "Thật sự chim Hỉ Thước đến ruộng? Đó là thật ?"

 

"Đây lẽ là cách của nhà nghĩ ."

 

Thường thị cũng hiểu , đời nhiều Bồ Tát hiển linh như .

 

Hai ngoài ăn cơm.

 

Lương T.ử Vận ở bàn chờ.

 

Lương Hoán Chương thấy bàn cơm hai món rau dưa khác biệt, ông thấy lạ : "Hôm nay chuẩn nhiều rau xanh ? Thời tiết còn dưa chuột? Nhìn thật tươi."

 

Thường thị cũng kịp Lương T.ử Vận giành : "Hôm nay con và đến nhà của Ôn , cải thìa cùng dưa chuột đều do Ôn đưa!"

 

Lương Hoán Chương xong lời , động tác gắp rau cũng dừng một chút.

 

Dưới bàn, Thường thị nhấc chân đá chân của Lương T.ử Vận: Chuyện nên cũng ! Vừa giường cả ngày, nên cảm thấy thoải mái hơn!

 

Lương T.ử Vận lúc mới nhận sai: "Là con đến chỗ Ôn , !"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-lam-giau-vang-danh-thien-ha-gdpc/chuong-106.html.]

Thường thị: (*/\*)

 

Đây khác gì giấu đầu lòi đuôi ?

 

Lương Hoán Chương giận xanh mặt: "Còn thật?"

 

Ông dặn dò ngừng, chờ ông nghỉ ngơi, thể của bà khỏe lên ông sẽ đưa bà cảm ơn ân nhân.

 

Lần để cho hai con Đại Phật tự lễ phật cũng xảy chuyện, bà cũng đừng dọa ông như chứ.

 

Thường thị vội trấn an, hơn nữa cũng kể chuyện Ôn Noãn thể chữa khỏi bệnh tim của bà !

 

Lương T.ử Vận vội gật đầu: "Cha, Ôn bệnh tim của lẽ tầm một tháng sẽ thể khỏi hẳn!"

 

Lương Hoán Chương xong lời , vẻ mặt như thể tin : "Đây là thật?"

 

Chính Phong thần y thể trị tận gốc mà!

 

"Có thật cứ thử qua sẽ , Noãn nhi kê đơn t.h.u.ố.c cho , để uống vài ngày t.h.u.ố.c điều trị, con bé mới đến châm cứu cho ".

 

Lương Hoán Chương dám lơ là: "Phương t.h.u.ố.c thể cho xem chút ."

 

Thường thị ông lo lắng nên cũng đồng ý.

 

"Cha, đây là rau dưa dưỡng sinh Ôn trồng , là ăn thể giúp cơ thể khỏe hơn, cha thử ." Lương T.ử Vận gắp một đũa cải thìa cho Lương Hoán Chương.

 

Sau khi Lương Hoán Chương ăn qua, cảm thấy món giòn ngọt, bất giác mà ăn nhiều hơn.

 

Cuối cùng hai đĩa rau cũng đủ cho ba ăn, Thường thị cho thêm một dĩa.

 

Ba đêm nay ai cũng ăn nhiều hơn hai chén cơm.

 

Thần kỳ chính là ngày hôm Lương Hoán Chương rời giường, ông phát hiện bệnh cảm của khỏi hẳn!

 

Cả thoải mái ít, vốn dĩ mỗi ông cảm, dù cho uống t.h.u.ố.c cũng đều bảy ngày cơ thể mới khỏi hẳn, hiện tại chỉ mới ngày thứ tư ?

 

Rau dưa dưỡng sinh tối qua, chẳng lẽ thật sự tác dụng dưỡng sinh?

 

Điều khiến ông tin tưởng, bệnh tim của vợ của thể thật sự chữa khỏi, trong lòng cũng nhịn mà mừng như điên.

 

Sau khi Âu Dương Hoài An rời , Ôn Noãn mới mở mấy tấm ngân phiếu thoáng qua.

 

Nàng nghĩ rằng một tấm ngân phiếu là một ngàn lượng, nghĩ tới bốn tấm là một vạn lượng, một tấm khác là năm ngàn lượng.

 

Ôn Noãn vô cùng ngạc nhiên.

 

Khối thạch phỉ thúy tuy rằng , nhưng dù vẫn là viên đá thô, còn cần trải qua quá trình gia công tạo hình, giá trị cũng chỉ đến vạn lượng.

 

Bốn vạn năm ngàn lượng những là lời, mà còn mang thêm phiền phức.

 

Ôn Noãn rằng ba vạn lượng là Âu Dương Hoài An đền bù cho nàng.

 

Ôn Noãn cất ngân phiếu , suy nghĩ khi thấy Nạp Lan Cẩn Niên sẽ hỏi bán nhiều bạc như .

 

Là tìm kẻ coi tiền như rác nào để bán!

 

Vậy, về , nếu việc gì đổi, chắc là nàng còn nhiều ngọc thạch, thể đều bảo bán hết ?

 

Ngoài , trong tay nàng còn hai khối ngọc bội, dưỡng đủ thời gian , chờ trở về cũng gửi bán !

 

Trong xe ngựa Nạp Lan Cẩn Niên chợt thấy ngứa mũi, lập tức hắt xì một cái.

 

Nạp Lan Cẩn Niên: "..."

 

Người đ.á.n.h xe là Viên quản gia bỗng thấy căng thẳng: "Chủ tử, chủ t.ử nhiễm phong hàn ?"

 

"Không."

 

Chắc là mẫu đang mắng đấy.

 

——

 

Mặt trời xuống núi, trời càng tối dần.

 

Nói chung là bởi vì giảm tiền công, dám để Ôn Gia Thụy trồng lúa mạch nên những công nhật chút ngại ngùng, cho nên buổi chiều bọn họ càng cố gắng hơn, một vài cộng thêm năm con trâu, trong một ngày nhanh chóng trồng xong năm mẫu đất, sớm hơn so với mong nửa ngày.

 

Chẳng qua bọn họ cũng dám nhanh! Từ lúc đám hỉ thước đó lâu, từ nơi nào chạy tới hai con sói, canh giữ ở bên cạnh ruộng lúa mạch.

 

Bọn họ tưởng Bồ Tát phái tới để bảo vệ ruộng lúa mạch nên càng nhanh chóng sức trồng, cho nên mới nhanh chóng trồng xong như .

 

Ôn Gia Thụy thanh toán tiền công cho mấy , đó một một trâu mới nâng thể mệt mỏi trở phòng trúc ở cuối thôn.

 

Thân thể tuy mệt mỏi, nhưng trong lòng vui vẻ!

 

Ôn Gia Thụy sân trúc rào tre, cảm thấy ấm áp, tuy mệt nhưng cũng cảm thấy vui vẻ.

 

 

Loading...