Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 93: Hôn Mê Cổ
Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:27:07
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Di, là An Di đó ? Thiên kim của tập đoàn quốc tế An thị, cô gái cơn lốc xoáy mạc danh cuốn du thuyền, mà tìm kiếm khắp biển rộng cũng thấy bóng dáng, hóa cô cũng xuyên đến nơi ? Nàng nhớ rõ lúc cũng suýt chút nữa cuốn , nhưng biểu ca và đại ca đều ở bên cạnh, họ nhanh tay lẹ mắt kéo nàng . Mà cơn lốc xoáy chỉ trong tích tắc rời , nhiều còn kịp phản ứng thì nó biến mất nơi chân trời.
“Ở trong phòng, thôi, nàng chờ cô lâu .”
Hiểu Nhi mong chờ thấp thỏm đẩy cửa bước .
Một nữ t.ử đang lẳng lặng chiếc giường lớn bằng gỗ hoa lê. Mày ngài quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc. Là An Di, một An Di trưởng thành!
Nàng nhớ lúc An Di cùng tuổi với , mới 12 tuổi. Hiện tại 7 tuổi, còn cô mấy tuổi? Cô xuyên qua cùng với xác của ?! Ở hiện đại sắp băm (30 tuổi), nhưng cô thoạt mới ngoài hai mươi, lẽ thời gian chênh lệch ở đây khác với kiếp .
“An Di ?” Người giường hô hấp đều đều, giống như đang ngủ, nhưng Hiểu Nhi cô đang ngủ.
“Ba năm trúng độc, đó liền tỉnh nữa.” Nhớ tới đàn bà ác độc hạ độc, hận thể nghiền xương bà thành tro! Hắn tìm danh y từ Đông Tấn quốc sang tận Mẫn Trạch quốc đều giải độc . Sau đó mới gặp Vân Pháp đại sư, đại sư độc của An Di cần gặp hữu duyên mới giải , đưa cho một hòn đá, bảo rằng ai liếc mắt một cái liền nhận hòn đá thì đó chính là hữu duyên. Nếu đó chịu tay, ngươi hãy với họ rằng hai là chỗ quen cũ.
Đợi ba năm rốt cuộc cũng chờ , đó phái điều tra gia đình họ, cũng thấy gì đặc biệt. lời Vân Pháp đại sư vẫn tin, chứng kiến bản lĩnh của cô nương , mới yên tâm, khỏi cửa hàng chờ nàng tới.
“An Di trúng độc gì? Ngươi và An Di quen thế nào? Quan hệ là gì?”
“Hôn mê cổ. Trúng cổ sẽ ngủ li bì tỉnh cho đến khi c.h.ế.t già. Ta là phu quân của nàng .” Ông chủ tiệm đồ cũ trả lời câu hỏi quen thế nào, thực tế là cũng trả lời , chắc tin. An Di từ trời rơi xuống, khi đó đang cưỡi ngựa đường, từ xa thấy một vật thể hình rơi từ trời xuống, kết quả đúng là thật. May mắn đó nàng treo cây, bằng ngã xuống đất chắc chắn tan xương nát thịt!
An Di nàng lốc xoáy cuốn lên trời rơi xuống, nhưng khi đó cũng thấy lốc xoáy, thậm chí trừ việc chạy nhanh tạo gió thì khắp nơi đều lặng gió.
Trên đời còn loại độc như ? Ngủ mãi tỉnh thì khác gì c.h.ế.t!
Hiểu Nhi thầm hỏi Bạch Thiên xem linh dịch trong gian thể giải cổ độc , nhận đáp án khẳng định mới yên tâm.
“Chủ nhân, cứ rạch một vết thương nhỏ cánh tay cô , đó dùng linh dịch dụ cổ trùng chui , từ từ giải độc. Trúng độc quá lâu thể giải hết ngay một lúc , từ từ, nếu cơ thể cô chịu nổi. Còn nữa, cổ trùng chui lập tức thiêu c.h.ế.t, đừng để nó chạy thoát, bằng dù cách xa đến nó cũng sẽ theo thở tìm về, chui vật chủ cũ, đó khó dụ nữa. Loài sâu xảo quyệt lắm, chỉ mắc lừa một thôi. Nó sợ lửa.”
“Bạch Thiên, ngươi nhiều thật đấy!” Hiểu Nhi thật tâm khen ngợi.
“Đương nhiên !” Bạch Thiên ngạo kiều ngẩng cao cái đầu ngỗng.
“Ngươi d.a.o găm ?” Hiểu Nhi ngẩng đầu hỏi ông chủ tiệm.
“Cô giải độc ngay bây giờ ?” Không cần chuẩn gì ? Cổ độc dễ giải như .
“Không ?”
“Không !” Hắn đương nhiên hy vọng càng nhanh càng . “Cần chuẩn những gì?”
“Ngươi chuẩn một cây đuốc , cổ trùng chui lập tức thiêu c.h.ế.t, ngàn vạn thể để nó chạy thoát, bằng nó sẽ cơ thể An Di, lúc đó dụ nó cũng bó tay!”
“Được!”
“Ngươi bế An Di dậy , để cô ghế, gục xuống bàn, duỗi thẳng cánh tay đặt lên mặt bàn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-93-hon-me-co.html.]
Ông chủ tiệm cẩn thận bế An Di lên, theo lời Hiểu Nhi, để An Di gục xuống bàn.
Hiểu Nhi cũng từng giải cổ độc bao giờ, chỉ thể theo cách nàng nghĩ. Nàng đổ một giọt linh dịch từ cái lọ nhỏ lên mặt bàn.
Cổ trùng trong cơ thể An Di ngửi thấy mùi linh dịch, bắt đầu chạy loạn khắp nơi, đôi khi thể thấy da cô nhô lên một chút di chuyển nhanh chóng.
Con cổ trùng quả nhiên thích thứ nước trong cái lọ . Trong lòng ông chủ tiệm nhẹ nhõm ít, bao giờ phản ứng như thế.
Hiểu Nhi xắn ống tay áo An Di lên, tại vị trí gần chỗ linh dịch, dùng d.a.o găm rạch một đường nhỏ, m.á.u tươi lập tức chảy .
Cả hai đều chăm chú chằm chằm vết thương, chỉ thấy cánh tay An Di một chỗ nhô lên di chuyển cực nhanh, đó từ miệng vết thương bò một con sâu màu đỏ sẫm. Phốc một tiếng, nó nhảy thẳng giọt linh dịch bàn!
“Mau lên!” Hiểu Nhi lập tức gạt tay An Di xa.
Ông chủ tiệm chuẩn sẵn, con sâu nhảy , lập tức đập cây đuốc xuống mặt bàn.
Cổ trùng cảm nhận nguy hiểm, vèo một cái nhảy ngược trở . Hiểu Nhi nhanh tay vung cây đuốc trong tay chặn đường.
“Xèo” một tiếng, trong khí lập tức bốc lên mùi thịt cháy khét lẹt. Có mùi của cổ trùng, và cũng một chút mùi da thịt của An Di.
Đến lúc cả hai đều thở phào nhẹ nhõm!
Hiểu Nhi dập tắt cây đuốc: “Xin , An Di thương .”
“Không , đa tạ cô nương mới đúng. Chỉ cần độc giải là , vết thương sẽ lành!” Con sâu quá nhanh, nhạy bén đến mức đáp xuống nhảy ngược . Nếu Hiểu Nhi quyết đoán tay, sẽ hối hận c.h.ế.t mất. Hắn cũng sẽ chê bai vết sẹo, tuy đau lòng nhưng đáng giá.
“An Di trúng cổ độc quá lâu, độc tố trong cơ thể từ từ thanh lọc sạch sẽ. Đây là giải dược, mỗi ngày ngươi cho nàng uống một viên, uống trong một tháng. Sau đó uống tiếp lọ t.h.u.ố.c , cũng mỗi ngày một viên trong một tháng, nàng sẽ khôi phục như lúc ban đầu.” Hiểu Nhi đưa cho một lọ t.h.u.ố.c từ linh dịch và một lọ t.h.u.ố.c từ quả Vô Ưu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Đa tạ cô nương, cô nương đại ân với chúng , chúng suốt đời khó quên. Ta là Gia Cát Tín, ngày nếu cô nương gặp khó khăn thể gửi tin đến địa chỉ .”
Gia Cát Tín cầm bút mực xuống một địa chỉ, tiện tay tháo miếng ngọc bội bên hông đưa cho Hiểu Nhi.
Hiểu Nhi nhận lấy: “Không cần cảm tạ, vẫn sẽ dùng một trăm lượng để mua cửa hàng . An Di nhất thời nửa khắc tỉnh ngay , nhưng chắc chiều là sẽ tỉnh. Tỉnh cho uống chút cháo loãng sẽ hơn.”
“Đa tạ cô nương nhắc nhở, cửa hàng thể nhận bạc của cô nương.”
“Được , ân tình là ân tình, buôn bán rõ ràng, chúng cứ theo thỏa thuận đó ! Món nợ ân tình ngươi cứ nợ đó, sẽ tìm ngươi đòi. Chúng ngoài thôi, cha chắc đang sốt ruột chờ.”
Sau khi hai , Thẩm Thừa Diệu và Thẩm Thừa Tổ lập tức đón lấy: “Là quen ? Sao lâu ?”
“Là quen ạ, về nhà con sẽ giải thích với cha . Bây giờ chúng mua cửa hàng !”
“Cửa hàng thì thật, nhưng thích hợp tiệm rèn, quá lãng phí. Cửa hàng sửa tửu lầu thì , chúng tìm một gian hẻo lánh chút tiệm rèn là .” Thẩm Thừa Tổ cảm thấy cửa hàng vị trí , rộng, quan trọng nhất là hậu viện lớn như thế, tiệm rèn thì phí quá.
Hiểu Nhi tán thưởng Thẩm Thừa Tổ một cái, tư tưởng lớn gặp ! Nàng đang định sửa sang hậu viện cửa hàng để mở một tửu lầu.
Dương môi giới xong liền : “Trong tay còn mấy cửa hàng nữa, lớn nhỏ đều , các vị xem ngay ?”
Hiểu Nhi đương nhiên là . Thế là nhờ Dương môi giới hỗ trợ thủ tục, mua cửa hàng với giá một trăm lượng, đó cáo từ xem tiếp nhà tiếp theo.