Ngày mai cửa hàng đồ chơi khai trương. Sáng sớm, Hiểu Nhi và hai em nhờ xe bò của làng lên huyện. Mấy hôm Thẩm Trang thị cấm cho dùng xe bò nhà vì sợ bò gầy, nên ba em đành xe ngoài.
Thẩm Thừa Diệu bận xây nhà , nhưng Lưu Mẫn Hồng ở cửa hàng nên ông cũng yên tâm để con .
Đến cửa hàng "Bằng Hữu Khuyên", chưởng quầy Phúc bá đón: "Tiểu thư, hai vị công tử."
"Phúc bá đừng đa lễ thế. Đồ chơi bày xong hết ạ?" Hiểu Nhi hỏi.
"Đã xong cả , tiểu thư xem cần sửa đổi gì ." Phúc bá nể phục cô bé nông dân . Ý tưởng độc đáo, cách cư xử nhã nhặn, phóng khoáng, hề quê mùa chút nào.
Hiểu Nhi quan sát cách bày biện: ngăn nắp, quy củ nhưng cứng nhắc, thiếu sự sinh động. Nàng một vòng quanh các quầy hàng. Cảnh Duệ và Cảnh Hạo đầu thấy cửa hàng hoành tráng thế thì lác mắt.
Hiểu Nhi rủ hai em khu vui chơi thử nghiệm các thiết : cầu trượt, bạt nhún, xích đu, ném bóng... Ba em chơi đùa vui vẻ, rộn ràng.
Phúc bá ngớ : Đến để chơi ?
Địch Triệu Duy đến nơi, thấy cảnh tượng cũng phì : "Mấy đứa đến chơi đấy ? Trả tiền ?" Hắn cũng thấy ngứa ngáy chân tay.
"Địch đại ca, chơi thử xem thiết chắc chắn , to cao thế cơ mà." Hiểu Nhi rủ rê.
Địch Triệu Duy giả vờ từ chối: "Lớn ai chơi mấy trò trẻ con !" lòng thì lắm.
"Chúng nhẹ quá thử tải , !" Hiểu Nhi nhảy bạt nhún gọi.
"Thôi , để thử xem ." Địch Triệu Duy cởi giày lao chơi cùng.
Hiểu Nhi thầm: Bày đặt bộ, rõ ràng là thích mê.
Chơi chán chê toát mồ hôi, Địch Triệu Duy nhận xét: "Khu vui chơi chắc chắn bọn trẻ sẽ mê tít."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cảnh Hạo gật đầu lia lịa: "Đệ ngày nào cũng chơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-66-chuan-bi-khai-truong.html.]
"Thế thì ngày nào cũng đến đây." Địch Triệu Duy .
"Nhà xa quá, còn luyện chữ, luyện b.ắ.n cung nữa." Cảnh Hạo tiu nghỉu.
"Luyện cung nóng vội. Phải kiên trì."
"Bao lâu thì b.ắ.n trúng hồng tâm ạ?"
"Tùy tư chất, nhưng ít nhất cũng vài năm."
"Vài năm á? Đệ định sang năm theo cha săn ."
"Thế thì cố lên!" Địch Triệu Duy vỗ vai bé.
Hiểu Nhi bắt đầu sắp xếp đồ chơi ở cửa . Nàng đặt con ở đây, con ở đó, ngắm nghía hồi lâu mới ưng ý.
"Đang gọn gàng lộn xộn lên thế?" Địch Triệu Duy thắc mắc.
"Gọn quá chán lắm!" Hiểu Nhi ngẩng đầu lên, tiếp tục công việc.
" là suy nghĩ khác ! Thôi dẫn hai đứa phòng thu chi dạy chữ đây, tự nhé."
Hiểu Nhi gật đầu. Nàng nhờ Phúc bá bê thang chữ A đến để sắp xếp những chỗ cao. Thang cũng là do nàng thiết kế và nàng đóng.
Mất hai canh giờ hì hục, Hiểu Nhi mới sắp xếp xong. Địch Triệu Duy cửa hàng, cảm giác như bước một thế giới động vật sống động, ấm áp và vui nhộn. Heo con sách, thỏ ôm cà rốt, gấu con đ.á.n.h cờ...
"Nha đầu, thứ gì qua tay cũng thành điều bất ngờ!" Địch Triệu Duy thán phục.
"Tiểu thư giỏi thật, bày thế trông ấm áp hẳn." Phúc bá cũng khen.
"Tỷ tỷ gì cũng hết!" Cảnh Hạo nịnh nọt.
Cả nhóm vang rủ ăn cơm.