Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 15: Thu hoạch vụ thu không ngừng nghỉ
Cập nhật lúc: 2025-11-25 08:16:04
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn cơm xong, đợi đám lý chính về, Thẩm lão gia t.ử gọi cả gia đình tập trung ở thượng phòng.
“Sắp sửa thu hoạch vụ thu . Hai năm mùa màng , là lũ lụt là hạn hán, nhà may mắn chút lương thực dự trữ, thôn tai họa cũng nghiêm trọng bằng nơi khác nên mới tề chỉnh vượt qua mấy năm gian nan . Năm nay cuối cùng cũng mùa. Hiện tại phân gia, lương thực năm nay thu sẽ chia theo ruộng đất phân, ruộng nhà ai thì lương thực thuộc về nhà nấy, các con ý kiến gì ?”
Mấy em đồng thanh : “Không ý kiến”.
“Lương thực năm nay vẫn cùng thu hoạch !” Thẩm lão gia t.ử phân phó: “Bắt đầu từ ngày mai, trẻ con tám tuổi và lớn đều xuống ruộng gặt gấp, một cũng thiếu, cả nhà đại phòng cũng . Thời tiết một thời gian , nhiều già trong thôn dự đoán mấy ngày nữa sẽ mưa, chúng nhanh chóng thu lương thực về, phơi khô nhập kho.”
Một cũng thiếu? Hiểu Nhi nhắc nhở ông nội: “Ông nội, nương cháu còn đang ở cữ, thể việc , nếu sẽ sinh bệnh về , già phiền toái lắm.”
Thẩm Trang thị nổi giận: “Đồ tâm địa đen tối, nhà nông chúng nhà nào gặt gấp mà chẳng cả nhà cùng . Ta già khọm thế còn hầu hạ cả nhà lớn bé các , mày lì giường suốt ngày sợ giảm thọ ?” Còn về việc kiêng cữ đủ ngày sẽ sinh bệnh thì liên quan đến bà, giờ phân gia, khám bệnh cũng dùng tiền của bà.
“Vợ thằng ba thì cần, tình huống đặc thù xử lý đặc thù.” Thẩm lão đầu trừng mắt Thẩm Trang thị, mới yên một lúc bà già bắt đầu gây sự.
Lý thị cũng vui. Mấy phòng khác, đại phòng chỉ màu, việc chi bằng là quấy rối. Vợ chồng tam phòng và hai đứa nhỏ thì việc, nhưng Lưu thị thì chỉ còn một lao động chính, tứ phòng cũng chỉ hai . Chỉ nhị phòng bọn họ là đông nhất, thế chẳng việc đều đổ lên đầu bọn họ . Giờ phân gia, bà mới giúp khác việc: “Cha, nếu phân gia, hoa màu đất cũng là của riêng từng nhà, hoa màu nhà nào nhà nấy tự thu chứ.”
Thẩm lão gia t.ử trực tiếp lờ lời Lý thị, cô con dâu thứ hai đúng là lúc nào chịu thiệt thòi. Ông đầu bảo Thẩm Trang thị: “Bà nó, ngày mai bắt đầu cơm ba bữa lo cho đủ no, cơm trưa và tối mỗi bữa ít nhất một món thịt”.
Thẩm Trang thị xong vui: “Cơm ăn đủ no, còn đòi mỗi bữa thịt, bạc thì chia hết , lấy bạc mà lo cơm nước. Cái lão già c.h.ế.t tiệt tâm địa đen tối , già thế còn lo cơm nước cho chúng nó ? Không ăn thì thôi, dù cũng phân gia , xong việc ai về nhà nấy mà ăn.”
Thẩm lão gia t.ử đau cả đầu, từ già đến trẻ chẳng ai hiểu chuyện, một khắc cũng yên.
“Ta thế nào thì thế , bà cứ hồ nháo thế hả!”
“ hồ nháo? sinh con đẻ cái cho ông, lo liệu việc nhà, theo ông chịu bao nhiêu khổ, bao nhiêu tội, giờ già ông bắt đầu chê bai . Trời ơi, cái nghiệp gì thế , ...”
“Được , quả thực thể lý! Bà đừng kêu trời trách đất nữa. Lương thực mới còn thu về, lương thực cũ đều trong tay bà, ăn riêng thế nào ? Nếu bà đem lương thực còn chia cho !” Thẩm lão gia t.ử hai ngày nay tức đến nổ phổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-15-thu-hoach-vu-thu-khong-ngung-nghi.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nghe , Thẩm Trang thị lập tức im bặt. Thẩm gia sự lo liệu của bà ăn uống tiết kiệm, năm còn nhân lúc giá rẻ mua mấy thạch lương thực, giờ lương thực cũ còn nhiều, gặt hái một tháng nuôi cả nhà ăn cũng hết.
Thẩm lão gia t.ử đúng là điểm trúng t.ử huyệt của bà, hiểu Thẩm Trang thị nhất vẫn là ông.
Mà Lý thị Thẩm lão gia t.ử thế mắt sáng lên, định mở miệng thì Thẩm lão gia t.ử chặn họng: “Sự việc quyết định như thế, ai còn ý kiến thì trong thời gian gặt gấp đó lo cơm nước cho cả nhà , mặc kệ. Giờ về nghỉ ngơi cho , mai dậy sớm việc.”
Nghe Lý thị dám ho he, chỉ là trong lòng cực kỳ phục.
Hiểu Nhi về phòng, đóng cửa kỹ chui gian, tiên tắm rửa bằng nước suối gian. Sau đó mới chăm sóc gian: Đêm qua nàng gieo một hạt giống d.ư.ợ.c liệu, trồng một mẫu nhân sâm, một mẫu linh chi, một mẫu các loại thảo d.ư.ợ.c thường gặp khác. Nàng còn kho Thẩm gia trộm một ít hạt lúa, lúa mạch, ngô và hạt giống rau dưa để trồng một mẫu. Hiện tại nhân sâm và linh chi đều mọc, các thảo d.ư.ợ.c khác thậm chí thể thu hoạch. Lúa, lúa mạch, ngô và rau dưa đều thu hoạch . Rau dưa hoa kết hạt, hạt rơi xuống đất mọc lớp rau mới, ăn ngon. Hiểu Nhi lập tức thu hoạch những thứ chín, cái cũng quá nhanh !
Sau đó nàng lấy hạt lúa thu hoạch trồng tiếp một mẫu. Nàng sang Hoa Quả Sơn thu hoạch hoa và quả, phân loại cất hang động. Ổ thỏ ở mục trường cũng sinh sôi, nàng thấy đến mười mấy con thỏ con.
Nàng cầm mấy trái cây, bên bờ ao đá gốc cây Vô Ưu ăn. Hôm nay nàng vui, Thẩm gia rốt cuộc cũng phân gia, cần nàng nghĩ cách, đỡ tốn bao nhiêu sức. Chờ thu hoạch vụ thu xong, nàng thể cùng nhà nỗ lực kiếm tiền giàu. Đồ trong gian cũng nghĩ cách lấy cho họ ăn. Cuộc sống nhất định sẽ càng ngày càng thoải mái.
Không gian thật thần kỳ, nơi bốn mùa, đêm tối, vĩnh viễn ấm áp như xuân, ánh nắng chan hòa, khí hậu hợp lòng . Hiểu Nhi ăn xong trái cây, xuống bên bờ ao đá, bất tri bất giác ngủ .
Ở phòng khác của tây sương phòng, vợ chồng Thẩm Thừa Diệu vẫn ngủ, còn đang bàn chuyện phân gia hôm nay, kế hoạch kiếm tiền, tiết kiệm tiền, chờ đủ tiền sẽ cho Cảnh Hạo học. Cảnh Duệ tuổi lớn, đợi đủ tiền chắc cũng quá tuổi học . Hai chuyện nhắc đến vụ thu hoạch, Lưu thị ở nhà phụ nấu cơm, Thẩm Thừa Diệu đồng ý, cảm thấy Lưu thị ở nhà chắc chắn sẽ khó dễ, liền : “Sáng mai đưa nàng và con gái út về nhà đẻ , chờ gặt xong sẽ đón con nàng về. Nàng cũng lâu về thăm nhà.” Lưu thị nghĩ nghĩ liền đồng ý. Hai bàn chuyện phân gia gì, mang theo niềm khao khát về tương lai giấc ngủ.
Vợ chồng Thẩm Thừa Tổ (chú tư) cũng bàn luận những chủ đề tương tự.
Còn ở đông sương phòng, cả nhà đại phòng là vui mừng nhất. Lam thị và Thẩm Bảo Nhi đều hưng phấn, họ rốt cuộc thoát khỏi đám bà con nghèo kiết xác . Sau hai cần giấu giếm trang sức nữa, cứ giấu giấu giếm giếm thật sự uất ức. Hơn nữa mỗi về đây ăn chung với đám nhà quê, họ đều cảm thấy bẩn. Nếu Thẩm lão gia t.ử và Thẩm Trang thị sống cùng nhà họ thì càng mỹ, nhưng , chỗ ruộng đất trị giá mấy chục lượng bạc lận.
“Cha Văn Nhi , cha em bảo Văn Nhi chín phần mười là đỗ tú tài, đợi sang năm thi xuân trúng cử nhân, quan; Bảo Nhi cũng thành với nhị công t.ử nhà Huyện thừa, là ngày lành của chúng bắt đầu .” Lam thị nhớ tới là thấy vui sướng nhảy cẫng lên.
Cha của Lam thị là thầy đồ dạy tư thục trấn, cũng xuất tú tài. Thẩm Trang thị cũng vì thế mới coi trọng bà một chút. Lam thị cũng cảm thấy là con gái tú tài nên cao hơn khác một bậc, vẫn luôn coi thường đám chân đất mắt toét nhà họ Thẩm. Thẩm Bảo Nhi sự ảnh hưởng của cũng cảm thấy là thiên kim tiểu thư, nên cận với em họ hàng, thậm chí cảm thấy chuyện với họ là hạ thấp phận.
Năm đó Lam phu t.ử cũng cảm thấy Thẩm Thừa Quang chút thiên phú sách, chịu khó, mới gả thấp con gái cho. Ai ngờ thi mười mấy năm, đến cái tú tài cũng đỗ. May mắn cháu ngoại ông tranh khí, còn nhỏ đỗ đồng sinh, ngay cả phu t.ử ở học viện cũng kỳ thi tới hẳn là đỗ tú tài.