Nông Nữ Khuynh Thành - Chương 103: Thắt cổ

Cập nhật lúc: 2025-11-26 08:40:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Quan hệ giữa nước Đông Tấn và nước thế nào?” Hiểu Nhi nhớ hai tên hắc y nhân nàng b.ắ.n trúng vẫn giải độc. Tuy nhiên, một lượng nhỏ dịch hoa Vô Ưu chỉ gây hôn mê chứ c.h.ế.t . Ngày mai hai tên đó chắc sẽ tỉnh . Gia Cát Tín hẳn cần tra khảo bọn chúng nên mới mang .

 

“Tạm thời vẫn chung sống hòa bình, bang giao hữu hảo!” Ám vệ đáp. Nước Đông Tấn hiện đang nội loạn, Quốc vương bệnh nặng, các vị hoàng t.ử tranh giành quyền lực gay gắt. Thập tam hoàng t.ử nước Đông Tấn nắm binh quyền trong tay mất tích bí ẩn. Người đàn ông thể chính là Thập tam hoàng tử!

 

“Cô nương quen Hoàng t.ử nước Đông Tấn?”

 

“Ta mua cửa hàng của . Ừm, vợ cùng học một thầy.” Đều là những cùng xuyên đến đây, Hiểu Nhi thầm bổ sung trong lòng.

 

Thấy Hiểu Nhi bắt đầu thư, ám vệ điều lui .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Hiểu Nhi nhanh chóng xong bức thư. Hóa ngày đó cơn lốc xoáy cuốn An Di lên trời cao, tốc độ nhanh đến mức mắt mở nổi, da mặt như gió thổi bay. Chỉ vài giây tốc độ chậm , nàng mở mắt thì thấy đang rơi tự do giữa trung, quan trọng là dù nhảy! Nàng cứ tưởng sẽ nát bấy như cái bánh, ngờ một luồng lực lượng đỡ lấy nàng, đó nàng rơi xuống vắt vẻo cành cây. Chính là Gia Cát Tín cứu nàng.

 

Gia Cát Tín hỏi nhà nàng ở , nàng địa chỉ, chẳng hiểu gì. Sau đó nhớ cảnh tượng nàng rơi từ trời cao xuống, từ bầu trời xanh thẳm một gợn mây, rơi xuống mặt mà bình an vô sự. Rơi từ độ cao đó, lẽ cành cây gãy nát, nhưng hề hấn gì!

 

Hắn nhớ tới lời thầy bói phán cho hồi nhỏ, rằng thê t.ử tương lai của là món quà trời ban. Nhìn bộ dạng nàng lúc đó: váy công chúa bồng bềnh màu trắng, tóc búi kiểu lạ mắt, đầu đội vương miện nhỏ, trông cứ như tiên nữ! Hắn liền mặc định nàng chính là thê t.ử của , tiên t.ử trời ban! Hoàng phi của !

 

Mặc cho nàng lóc đòi về nhà, kháng nghị quậy phá thế nào, đều bao dung tất cả. Dần dần nàng cũng chấp nhận sự thật cơn gió quái đản cuốn đến thời cổ đại.

 

Đương nhiên nàng cũng cảm động sự bao dung vô bờ bến của Gia Cát Tín đối với sự tùy hứng hồ nháo của , thuận lý thành chương trở thành hoàng phi của .

 

Một lai lịch hoàng phi, con đường tất nhiên bằng phẳng. Sau trong cuộc tranh đoạt ngôi vị, nàng sinh hạ một cặp long phượng thai. Hai vợ chồng định đưa con thôn trang bên ngoài nuôi dưỡng để tránh nguy hiểm trong phủ. Vốn sắp xếp thỏa, ai ngờ nội gián, kế hoạch bại lộ, con bắt cóc. Mọi cứ tưởng phe bế , đến khi hai vợ chồng chuyện thì tung tích con cái mờ mịt.

 

Mất con, nàng u uất trầm cảm mấy năm trời. Vừa mới nghĩ thông suốt bước ngoài thì hạ Hôn mê cổ, ngủ li bì suốt mấy năm.

 

Đứa trẻ khổ ! Hiểu Nhi hiểu rõ An Di sống chẳng dễ dàng gì, càng cảm thấy thật may mắn!

 

An Di năm mười hai tuổi thật sự là một cô bé ngây thơ, hồn nhiên, tùy hứng và nũng, nhưng cũng chỉ mặt những yêu thương . Nhớ luôn khen hiểu chuyện, cùng lắm cũng chỉ là nũng chút thôi. Lẽ nên giống như An Di, sống tùy hứng tự tại một chút, tuổi trẻ nên ngông cuồng! Khi đó nàng còn từng nghĩ An Di sẽ chị dâu hai của , nào ngờ thế sự khó lường, tạo hóa trêu ngươi!

 

“Cảm ơn con, Hiểu Hiểu, giúp dì tìm con trai. Dì con đủ khả năng bảo vệ nó, ngày chúng sẽ còn gặp .”

 

Hiểu Nhi cầm tờ giấy cuối cùng lên, là một tờ ngân phiếu mười vạn lượng, ngẫm nghĩ câu cuối trong thư.

 

Tìm con trai nàng ? Chẳng lẽ là Phương Văn Nhật? Tai của Nhật ca nhi đúng là giống An Di. Thế giới thật nhỏ bé!

 

Bạn nhỏ từng chơi chung, giờ con lớn bằng , Hiểu Nhi cảm thấy thật buồn bực! Không già là hời một kiếp sống!

 

Ngày hôm , Hiểu Nhi tìm Nhật ca nhi, đưa cho bé một vạn lượng ngân phiếu và kể cho về thế của .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-khuynh-thanh/chuong-103-that-co.html.]

“Em cứ yên tâm ở đây, đây cũng là nhà của em. Chờ chuyện lắng xuống họ sẽ đến đón em về. Đến lúc đó nếu em về thì về, thì ở đây cũng .”

 

Nhật ca nhi trầm mặc một lát gật đầu. Cậu đẩy tờ ngân phiếu về phía Hiểu Nhi: “Dùng để chi tiêu trong nhà thì hơn!”

 

Thực sợ nguy hiểm, cũng chẳng sợ c.h.ế.t, chỉ ở bên cạnh cha , nhưng họ đến mặt cũng cho gặp!

 

Hiểu Nhi nhận, đứa trẻ đáng thương : “Trong nhà thiếu bạc, em cứ giữ lấy vốn riêng. Thôi nào, bao nhiêu năm nay họ ở bên cạnh em, em thậm chí còn họ là ai, chẳng em vẫn lớn lên khỏe mạnh ? Bây giờ thế chẳng hơn ? Đừng mặt mướp đắng nữa, nỗ lực sống cuộc sống của mới là chính sự! Tương lai còn dài! Nam nhi đại trượng phu chí tại bốn phương, sớm muộn gì cũng rời xa cha , em chỉ là sớm hơn một chút thôi. Yên tâm, ở bên cạnh tỷ, cha cha cũng thế cả thôi!”

 

Phương Văn Nhật cạn lời. Đây là lời an ủi khác ? Cái gì mà sớm hơn một chút, từng sống bên cạnh cha ngày nào ! Cái gì mà tỷ! Tuổi lớn hơn nàng đấy nhé! Bất quá chỉ cần còn mạng sống thì đúng là tương lai còn dài!

 

Cả nhà Hiểu Nhi ăn xong cơm trưa, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.

 

“Chắc chắn chẳng chuyện gì lành!” Cảnh Hạo lầm bầm một câu.

 

Lưu thị trừng mắt Cảnh Hạo. Cậu bé chớp mắt vô tội.

 

“Thím ba ơi, mau mở cửa! Thím ba! Văn Tuệ thắt cổ !”

 

Lưu thị xong vội vàng chạy ngoài, cả nhà cũng chạy theo .

 

Lưu thị kéo mạnh cửa lớn : “Sao thắt cổ? C.h.ế.t ?”

 

“Chưa c.h.ế.t, cứu !” Vợ của Hữu Phúc xua tay vội .

 

“Mau xem thế nào! Đứa nhỏ đột nhiên nghĩ quẩn thế chứ?” Lưu thị thở phào nhẹ nhõm. Hiểu Nhi phía đoạn đối thoại mà khổ. Mẹ ơi, ai hỏi "c.h.ế.t " như thế, tưởng đang mong c.h.ế.t đấy!

 

sáng nay giặt quần áo ở bờ sông, mụ Vương c.h.ử.i cô mặt bao nhiêu , bảo cô hổ, thấy nhà thím giàu lên liền câu dẫn chồng thím, Tết nhất vội vàng dọn đến nhà thím ở! Nói cô dựa xác mới đổi việc lâu dài nhà thím… Tóm là lời lẽ khó lắm, còn bảo loại như thế nên dìm lồng heo, nếu là mụ thì sớm treo cổ c.h.ế.t quách cho . Mọi một câu một câu mắng cô bỏ về.”

 

“Sau đó chị dâu cô cũng chạy sang nhà mắng nhiếc, bảo cô chuyện thì lo cho nhà , chuyện thì liên lụy đến họ. Mắng nhiều lắm, cũng nhớ hết, đại ý cũng bảo cô c.h.ế.t , đừng hại cả nhà dám ngẩng đầu ai trong thôn, hỏng thanh danh cháu gái! Cô sống chỉ tổ hại hại !”

 

“Ách, còn hôm qua bà nội thím cũng sang mắng cô một trận. Haizz, chuyện đều là… Một đứa trẻ như , đủ đáng thương , dung chứa nổi, cứ ép đường c.h.ế.t thế chứ!”

 

“Là hại cô !” Lưu thị trong lòng khó chịu vô cùng. Đều do thuê cô khai hoang, nấu cơm, thú bông, cho cô ở nhờ nên mới rước lấy thị phi. Bây giờ thấy cô kiếm chút bạc, đám ghen tị đỏ mắt , thấy cô cô thế cô nên trút hết sự bất mãn lên đầu cô , ép cô đường cùng.

 

Bà chỉ thấy cô quá khổ nên giúp đỡ một tay, nào ngờ thành hại !

 

Hiểu Nhi thực quý Hứa Văn Tuệ. Người ít nhưng việc cẩn thận, tận tâm. Tâm địa cũng , rộng lượng, bao nhiêu mắng nhiếc mà từng ai một câu, từng đỏ mặt tía tai với ai. giá mà cô dám phản kháng, hoặc ngay từ đầu mắng , lẽ cũng dám bắt nạt cô quá đáng như . Đã trải qua bao sóng gió vẫn kiên cường sống tiếp, chỉ là khi cuộc sống nhen nhóm chút hy vọng thì vùi dập tơi tả, nhất thời mới nghĩ quẩn mà thôi!

 

Bất kể thế nào, như đáng giúp!

 

 

Loading...