Nông Nữ Dựa Vào Làm Giàu, Mỗi Ngày Khiến Chồng Cũ Tức Chết - Chương 64

Cập nhật lúc: 2025-09-21 04:10:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Triệu nương tử, phí độc quyền khu vực, nguyện ý giao, chúng hợp tác , mang bạc …”

 

Tào chưởng quầy một nửa, dường như mới để ý đến Thôi chưởng quầy đang một bên. Thôi chưởng quầy còn tinh nghịch nháy mắt với y.

 

Triệu Đào Hoa bất đắc dĩ : “Thật sự quá đáng tiếc, ngay , chúng đạt thành thỏa thuận độc quyền một năm với Văn Hương Lâu .”

 

“Cái gì?”

 

“Cơ hội mất khó tìm , ngươi đến muộn !” Thôi chưởng quầy và Tào chưởng quầy hiển nhiên là đối thủ cũ, giờ đây khi một phen dương dương tự đắc, liền phát một tiếng châm chọc.

 

Tào chưởng quầy lập tức : “Ta nguyện ý trả gấp đôi phí độc quyền.”

 

“Thứ , ăn chủ yếu là giữ chữ tín. Rất xin , ,” Triệu Đào Hoa đành thiện ý .

 

Sắc mặt Tào chưởng quầy trông thấy liền trở nên dữ tợn.

 

“Tào chưởng quầy, mua bán thành, nhân nghĩa vẫn còn đó,” mấy trụ cột nhà họ Triệu dậy .

 

Tào chưởng quầy cũng định gì, chỉ là chọc tức quá độ. Hôm nay Văn Hương Lâu mở rộng việc kinh doanh lỗ nhục, cộng thêm Triệu Đào Hoa bày quầy, trực tiếp cướp mất phong đầu của Cát Tường Lâu.

 

Cứ kéo dài như thì còn thể thống gì nữa.

 

“Hừ, chẳng qua chỉ là lỗ nhục cỏn con, sớm muộn gì cũng sẽ mùi vị đó thôi, độc quyền cái gì chứ…” Tào chưởng quầy thẹn quá hóa giận.

 

Triệu Đào Hoa : “Vậy xem , Tào chưởng quầy kiên quyết ý định hợp tác nữa ?”

 

Tào chưởng quầy: “…” Chỉ thể lạnh lùng hừ một tiếng, phất tay áo rời .

 

Chiều, Hà quản sự của Phúc Thuận Lâu liền đích đến. Thứ nhất là để bổ sung thỏa thuận độc quyền, thứ hai, mở lời đặt một trăm năm mươi cân.

 

ngày mai, mà là ba ngày . Trong Phúc Thuận Lâu quan viên thiết yến, đích danh yêu cầu lỗ nhục Triệu Ký , chủng loại đều ghi rõ danh sách.

 

Triệu Đào Hoa cũng ngờ, nhanh như nhận đơn hàng lớn. Nghĩ đến huyện thành hỷ sự tang sự, tiệc mừng thọ, thể đều là đơn hàng của nàng.

 

Tâm trạng liền trở nên hơn.

 

“Chỉ là, nhiều như , chúng vận chuyển hàng chút phiền phức. Nếu Phúc Thuận Lâu thể đích đến lấy thì càng hơn.”

 

Hà quản sự gật đầu, “Ta cũng ý . Để phòng ngừa sai sót, còn dẫn theo hộ vệ đích đưa tới.”

 

Hà quản sự thăng chức đến huyện thành, liền giành một quyền độc quyền như . Y cảm thấy Triệu Đào Hoa quả thực chính là quý nhân của y.

 

“Ngày thường trong lầu nếu yến tiệc, hoặc dặn dò đặc biệt, thì đều là khởi điểm tám mươi cân.”

 

“Được.”

 

Theo Triệu Đào Hoa , Phúc Thuận Lâu ngoài giờ mở cửa mỗi ngày, tại các phủ lớn trong huyện thành, và trong các bữa tiệc của một công tử, đều sẽ đơn đặt hàng.

 

Mà đặt hàng từ Phúc Thuận Lâu, sẽ trông vẻ sang trọng hơn, nên tám mươi cân , e rằng đủ.

 

“À , nếu Hà quản sự các chưởng quầy quen thuộc ở trong thành, phía bắc thành, phía tây thành, cũng thể giới thiệu. Như sẽ cần đích chạy đôn chạy đáo nữa.”

 

Triệu Đào Hoa cuối cùng .

 

Nói thật, mỗi ngày nhiều lỗ nhục như , nàng còn bày quầy nữa .

 

Sau bày quầy chỉ coi như thú vui là .

 

Thế nhưng, Hà quản sự trong lòng giúp đỡ. Dẫu , Phúc Thuận Lâu cũng chỉ một ăn, nhưng nghĩ , dù y giúp, cũng chẳng thể ngăn cản bước chân mở rộng của nhà họ Triệu, chi bằng cứ thuận nước đẩy thuyền mà một chuyện .

 

“Đương nhiên, khi về sẽ lo liệu đôi điều.”

 

“Đa tạ.”

 

Tiễn Hà quản sự , nhà họ Triệu bắt đầu bận rộn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-dua-vao-lam-giau-moi-ngay-khien-chong-cu-tuc-chet/chuong-64.html.]

“Tam tỷ, chúng cung cấp hàng, nếu chiếm trọn khu vực huyện thành, mỗi ngày ít nhất cung cấp ba trăm cân, mỗi cân lời hai mươi văn, một ngày thu sáu lượng. Cộng thêm thỉnh thoảng cung cấp cho các buổi yến tiệc, các hộ nhỏ lẻ, nếu , một ngày mười lượng bạc là mơ, một tháng tức là ba trăm lượng đó…”

 

Triệu Tam Trụ tẩu hỏa nhập ma với việc tính toán, trong đầu chỉ là những tiếng bạc kêu loảng xoảng. Nếu lay nhẹ một cái, thấy âm thanh của bạc .

 

Còn Triệu Đào Hoa nghĩ rằng, dù thuận lợi như Triệu Tam Trụ nghĩ, chỉ riêng phí độc quyền nàng cũng thể thu về ba trăm lượng.

 

Năm trăm lượng, chẳng mấy chốc sẽ đạt .

 

Tuy nhiên, điều Triệu Đào Hoa đang suy nghĩ hiện giờ là vấn đề , mà là một vấn đề lớn hơn nhiều, đó chính là linh quả của Chu Mục Chi.

 

Triệu Đào Hoa , sắp huyện thành , nếu huyện thành chắc chắn sẽ dễ dàng về, nên thời gian khí vận của , lẽ chỉ còn vài ngày nữa.

 

“Nhị ca, chuyện với .”

 

Triệu Đào Hoa khi dặn dò chuyện thịt kho cho cả nhà, liền thần thần bí bí gọi riêng Triệu Nhị Trụ ngoài.

 

Giờ đây Triệu Đào Hoa chỉ cần cung cấp gia vị, gói trong một túi vải xô, nhà họ Triệu chỉ cần theo quy trình nàng dạy, kiểm soát lửa, là thể đúng hương vị của nàng.

 

Triệu Đào Hoa thể rảnh tay.

 

“Chuyện gì mà thần thần bí bí ?” Triệu Nhị Trụ vẻ mặt kỳ lạ.

 

Triệu Đào Hoa cũng Triệu Nhị Trụ tin những gì nàng sắp , nhưng chuyện một nàng thể , nhất định giúp.

 

Trong nhà họ Triệu, Triệu Nhị Trụ là lanh lợi nhất, chỉ thể là .

 

“Chu Mục Chi sắp về huyện thành , đến Hà Đông thôn canh giữ hai đêm.”

 

“Hả?”

 

Triệu Nhị Trụ xong liền dựng tóc gáy, chắc là giây tiếp theo sẽ túm lấy vai Triệu Đào Hoa mà lay mạnh: Tam , , chứ, cái vẻ khiến sợ lắm, tự !

 

“Nhị ca, như nghĩ , hãy , mơ,” Triệu Đào Hoa vô cùng nghiêm túc bịa đặt.

 

“Mơ gì?”

 

“Coi như là giấc mơ tiên tri , vô cùng rõ ràng. Ta mơ thấy Chu Mục Chi sắp một cơ duyên trời ban. Gần đây sẽ dạo trong núi, cuối cùng lạc màn sương sớm và rơi xuống một hang sâu. Ở đó, hái một quả phát sáng, khi ăn xong cả liền bừng tỉnh đại ngộ, từ đó về hễ thi cử đều đỗ đạt, thăng quan tiến chức nhanh chóng. Đồng thời cũng căm ghét nhà họ Triệu chúng thấu xương, nên việc đầu tiên khi phát đạt là tiêu diệt tận gốc nhà họ Triệu.”

 

Trong nguyên tác hề nhắc đến Triệu Đào Hoa, nên nhà họ Triệu cũng , vì phần là nàng tự nghĩ , tuy nhiên cũng gần giống với thực tế.

 

Chu Mục Chi chịu thiệt thòi hết đến khác tay nàng, phát đạt mà bỏ qua cho bọn họ thì mới là lạ.

 

Trong nguyên tác, tính cách của Chu Mục Chi là thù tất báo, còn thủ đoạn hiểm độc, chỉ vì mục đích mà đạo nghĩa.

 

Đương nhiên, tính cách là kiểu phúc hắc khá thịnh hành mạng lúc bấy giờ, kẻ thù của gần như đều sợ hãi .

 

thật sự đủ tàn nhẫn, cũng đủ độc địa.

 

Giết cũng chỉ cần chặt đầu, một vị quan phản diện đắc tội với , liền trực tiếp thiến hết nam đinh trong nhà vị quan đó, còn nữ quyến thì đưa trướng đỏ trong quân doanh, tra tấn cho đến chết.

 

Người sách sẽ cảm thấy gì, nhưng nếu ở trong thế giới trong sách, chỉ sẽ cảm thấy lạnh xương máu.

 

Tin rằng, với lòng hận thù của Chu Mục Chi dành cho nhà họ Triệu, tuyệt đối sẽ nửa phần mềm lòng.

 

“Chuyện liên quan đến sống c.h.ế.t của gia đình chúng , Nhị ca, xem những ngày gần đây, kể từ khi hòa ly, chuyện gì hoang đường ?” Triệu Đào Hoa chất vấn.

 

Triệu Nhị Trụ gật đầu, hình như hiểu .

 

“Tam , cũng tin,” Dù hóa điên, cũng sẽ điên cùng .

 

“Được, đợi nhà ngủ say, chúng lập tức lên đường đến Hà Đông thôn canh giữ cả đêm.”

 

“Được.”

 

Nói xong, hai mới về, đấy giúp thịt kho, đợi việc xong xuôi, khi nhà họ Triệu nghỉ ngơi, Triệu Nhị Trụ và Triệu Đào Hoa mới nhẹ nhàng rời khỏi nhà họ Triệu, một mạch đến Hà Đông thôn.

 

Loading...