Nông Nữ Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Vun Trồng Làm Giàu - Dụ Chàng Tú Tài Xây Dựng Đại Gia Cơ - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:30:55
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mở Một Cửa Hàng Nhỏ

 

Ngày hôm , thứ chuẩn sẵn sàng, Khương Dao thể chờ đợi mà bắt đầu chào hàng:

 

“Mau mau mau, món La Hán Phấn mới của chúng hôm nay khai trương đại cát, là món ngon mà quý vị tuyệt đối từng thử qua, ngang qua, đừng bỏ lỡ!”

 

Khương Huệ và Tần thị bên cạnh, chút ngại ngùng: “Dao nhi, chúng kêu gọi như , mất mặt ?”

 

Khương Dao : “Nương, , ăn buôn bán thì ngại khó khăn. Ta kêu thì mời tới? Chúng dựa bản lĩnh để kiếm cơm, sợ gì chứ. Hai còn rèn luyện nhiều hơn mới .”

 

Tần thị , lập tức cảm thấy lý: “Được, chúng cũng giúp kêu gọi.”

 

Cùng với tiếng rao của mấy , cửa hàng nhanh chóng tụ tập nhiều dân.

 

“Ông chủ, cô bán cái gì ? Mùi hôi thế , thật sự ăn ?”

 

, món tuy mắt, nhưng cái mùi vị quả thực khó chấp nhận quá.”

 

Khương Dao những đang bàn tán xôn xao, : “Kính thưa quý vị, đừng thấy nó mùi dễ ngửi, nhưng ăn thì thơm lắm. Thế , thể mời dùng thử một chút miễn phí, nếu thấy ngon, hãy cửa hàng gọi món.”

 

Nói , Khương Dao múc một tô nhỏ La Hán Phấn, đưa cho một thanh niên trông vẻ táo bạo.

 

Thanh niên nhăn mày, cẩn thận nếm thử một ngụm, mắt lập tức mở to: “Cái … mùi vị thật kỳ diệu, hôi thơm, ngon quá!”

 

Những xung quanh thấy ăn ngon miệng như , đều tỏ hứng thú, nhao nhao đòi nếm thử.

 

Khương Huệ và Tần thị cũng vội vàng giúp múc bún. Không lâu , những nếm thử đều tấm tắc khen ngợi.

 

“Ông chủ, cho một tô lớn!”

 

“Ta cũng !”

 

“Giữ cho một phần!”

 

Những cửa hàng lũ lượt gọi món.

 

Khương Dao trong lòng nở hoa, mời xuống, bảo Tần thị nhanh chóng nấu bún.

 

Cửa hàng nhanh chóng chật kín , ăn La Hán Phấn khen ngon ngớt.

 

Khương Dao cửa hàng náo nhiệt, nghĩ bụng việc kinh doanh La Hán Phấn xem như thành công. Tiếp theo, chỉ cần đảm bảo hương vị và chất lượng, từ từ mở rộng quy mô, cuộc sống chắc chắn sẽ ngày càng hơn.

 

lúc họ đang bận rộn tiếp đãi khách, một nhóm khách mời mà đến.

 

“Ê ê ê, chúng mày mới mở quán hả? Ai là chủ? Mau giao tiền bảo kê đây!”

 

Khương Dao cau mày, đặt công việc đang xuống, bước tới đám : “Tiền bảo kê gì? Ta ở đây mở quán hợp pháp, dựa nộp cho các ngươi?”

 

Tên côn đồ cầm đầu lạnh một tiếng: “Ôi chao, cô nương miệng mồm cứng rắn ghê nhỉ. Nếu giao, cái quán đừng hòng ăn yên .”

 

Tất cả khách trong quán đều dừng đũa, đồng loạt về phía họ với ánh mắt lo lắng. Tần thị và Khương Huệ cũng lộ vẻ sợ hãi, nép lưng Khương Dao.

 

Lúc , những dân xung quanh nhắc nhở: “Cô nương, những kẻ đều là bọn địa bĩ lưu manh tiếng đấy, các cửa hàng gần đây đều nộp tiền bảo kê cho chúng.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-nu-doan-tuyet-quan-he-vun-trong-lam-giau-du-chang-tu-tai-xay-dung-dai-gia-co/chuong-33.html.]

, cô nương, ngươi đừng chọc giận chúng, chi bằng bỏ tiền mà xí xóa .”

 

Khương Dao lạnh lùng đám địa bĩ lưu manh, nếu hôm nay nàng nộp tiền, e rằng cũng yên , bọn tham lam lắm, chỉ nước ngày càng đà tới.

 

“Các vị, cửa hàng nhỏ của chúng mới khai trương, chúng tiền để nộp phí bảo kê. Nếu các ngươi còn gây rối, ảnh hưởng đến việc ăn của , đành báo quan thôi.”

 

lúc , tuần tra bộ khoái ngang qua, đám côn đồ thấy , liền buông lời đe dọa: “Hừ, ngươi đợi đấy cho !”

 

Khương Dao hiểu rõ đám côn đồ sẽ dễ dàng bỏ qua, suy nghĩ một lúc về đối sách, lập tức một phong thư, bảo Khương Huệ mang đến nha môn.

 

Quả nhiên, đám côn đồ cam lòng vì đòi tiền bảo kê. Thế là, chúng nghĩ một chiêu xảo quyệt – sai giả dạng khách quán ăn bún, cố tình gây sự phá đám.

 

“Chủ quán, món bún của ngươi thật chẳng !” Một vị khách trong đó bộ tịch kêu gào, “Ngươi xem, bên trong côn trùng! Bằng hữu của ăn món bún , bụng đau đến c.h.ế.t ! Các ngươi còn dám ăn thức ăn của nhà nàng ư, sợ độc c.h.ế.t ?”

 

Các vị khách đang ăn bún trong quán , nhất thời hoảng loạn.

 

Khương Dao vội vàng bước : “Các vị, bún ốc của nhà đều sạch sẽ và hợp vệ sinh, tuyệt đối thể côn trùng. Hơn nữa, bếp của chúng là kiểu nửa mở, đều thể thấy rõ quá trình nấu bún!”

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Mấy tên lưu manh cứ bám víu chuyện buông: “Hừ, chuyện đó bọn cần , tóm hiện tại bát bún trong tay côn trùng, bằng hữu của cũng vì ăn đồ của các ngươi nên mới đau bụng, các ngươi bồi thường tiền.”

 

Khương Dao bình tĩnh , cẩn thận quan sát bát bún cho là côn trùng , phát hiện con côn trùng màu sắc sặc sỡ, giống rơi một cách tự nhiên.

 

Nàng lạnh một tiếng: “Nếu các ngươi ăn hỏng bụng, sẽ cùng các ngươi đến y quán khám thử, nếu quả thật là do bún nhà gây , đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm. Còn nếu tra là các ngươi cố ý vu oan, thì đừng trách nể tình.”

 

Mấy tên lưu manh ngờ Khương Dao cứng rắn như , nhất thời chút chột .

 

lúc , Khương Huệ dẫn theo bộ khoái (công sai) đến kịp lúc, thì Khương Dao gửi thư báo cho nha môn địa phỉ lưu manh mạnh mẽ thu tiền bảo hộ, ức h.i.ế.p dân lành.

 

Vị Huyện lệnh hiện tại là quan mới nhậm chức, đang tìm cơ hội thể hiện tài năng. Nếu thể vì dân chúng mà loại bỏ khối ung nhọt , thì đó quả là công lớn. Vì thế, khi tin, ngài lập tức coi trọng, phái đến xử lý ngay.

 

Các bộ khoái nhanh chóng đến hiện trường, chẳng chẳng rằng bắt giữ đám lưu manh. Họ bắt đầu thẩm vấn ngay mặt : “Nói, rốt cuộc là ai phái các ngươi đến gây chuyện? Nếu nửa lời dối trá, đừng trách chúng khách khí!”

 

Đám lưu manh tuy việc trái lương tâm, nhưng ai cũng tù, nên chúng nhao nhao chối bỏ: “Các ngươi dựa cái gì mà bắt chúng ? Chúng chỉ là dân thường thôi, rõ ràng là quán bún của nàng vấn đề, tại các vị quan binh phân biệt trắng đen!”

 

Lúc , trong đám đông bỗng hô lên: “Ta thấy mấy tên đó qua với đám chuyên thu tiền bảo hộ!”

 

Khương Dao thấy , lớn tiếng hô: “Quan sai đại nhân, đám địa phỉ lưu manh mạnh mẽ thu tiền bảo hộ, ức h.i.ế.p dân lành, thật sự đáng ghét vô cùng! Kính xin Huyện lệnh đại nhân chủ cho chúng !”

 

Nói xong, nàng quanh, ánh mắt dừng ở các chủ quán xung quanh, tiếp lời: “Các vị chủ quán, các ngươi cũng đều chịu đựng sự khổ sở , bằng lòng cùng đến nha môn nhân chứng ? Đưa đám ung nhọt ánh sáng pháp luật.”

 

Các chủ quán xung quanh lời Khương Dao, đều lộ vẻ do dự. Dù đám địa phỉ lưu manh thường ngày hoành hành ngang ngược ở khu vực quen, trong lòng họ đều chút sợ hãi.

 

Lúc , một vị chủ quán lớn tuổi hơn bước : “Cô nương, nguyện ý nhân chứng. Ta chịu đựng sự chèn ép của chúng đủ , hôm nay quan sai ở đây, là cơ hội , thể nhẫn nhịn thêm nữa.”

 

Có vị chủ quán dẫn đầu, những khác cũng lượt hưởng ứng, bày tỏ nguyện ý cùng nha môn chứng.

 

Các bộ khoái áp giải đám lưu manh về nha môn, Khương Dao và một chủ quán cũng theo.

 

Trên công đường, Huyện lệnh đại nhân nghiêm khắc thẩm vấn, các chủ quán lũ lượt chỉ rõ tội ác của đám lưu manh. Đám lưu manh thấy nhân chứng đông đảo, thể chối cãi, đành nhận tội.

 

Huyện lệnh đại nhân lập tức tuyên án, nghiêm trị đám địa phỉ lưu manh , tống giam ngục.

 

Sau khi sự việc xử lý xong, danh tiếng quán bún của Khương Dao vang xa, đều khen ngợi nàng dũng cảm và cơ trí.

 

 

Loading...