Mọi trong sân đều hiểu , chỉ Cố Vân Đông mím môi tủm tỉm, ánh mắt Thiệu Thanh Viễn dịu dàng bao nhiêu bấy nhiêu.
A Miêu chỉ thể vội vàng lấy một túi tên khác, chút bi phẫn bộ cung tên trong tay.
Hắn chính là vì thèm thuồng cây cung trong tay công tử, nên mới hứng khởi là đầu tiên b.ắ.n tên.
Thật , thật tài b.ắ.n cung của lắm...
mặt bao nhiêu , cũng chỉ thể hít một thật sâu, kéo cung lắp tên, nhắm chuẩn.
'Vút'
'Cạch'
Trong sân yên tĩnh như tờ, tất cả đều ngơ ngác mũi tên trúng bia, hồi lâu nên lời.
Cho đến khi bàn tay nhỏ của Cố Vân Thư đột nhiên đập lên trán, đầu một câu, "Không nỡ ."
Ngay đó, tiếng 'phụt', 'phụt' vang lên.
A Miêu căm giận về phía A Cẩu và A Trư đang phát tiếng , hung hăng trừng mắt họ một cái.
mấy đứa trẻ lương thiện, đều nhạo , ngược còn nghiêm túc an ủi.
"Không , Miêu ca chỉ là chuẩn kỹ thôi, tài b.ắ.n cung của cao." Ngưu Trứng chân thành mở miệng.
"Miêu ca ca tuyệt , ngay cả dây cung cũng kéo nổi. Lần phu tử dẫn chúng luyện cưỡi ngựa b.ắ.n cung, chỉ thể một bên xem thôi." Nguyên Trí cũng khuyên nhủ.
"Miêu ca, Miêu ca tuy b.ắ.n trúng, nhưng sờ cung tên." Tằng Nhạc suy nghĩ nửa ngày mới nặn một câu.
Trong lòng A Miêu như cắm thêm mấy mũi tên, cầu xin các đừng nữa.
May mà tiểu cô nương Vân Khả một lời nào, còn tri kỷ đây kéo tay .
A Miêu tức khắc cảm thấy ấm áp, quả nhiên bé gái là chiếc áo bông nhỏ.
ngay đó, tiểu cô nương liền nghiêm túc , "A Miêu ca ca, chắc chắn là, là quá xa, chúng đến gần một chút, nào, về phía vài bước, thử xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-768-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha.html.]
Tiểu cô nương , kéo tay về phía bia ngắm.
"Được , bây giờ chắc chắn trúng."
A Miêu ngẩng đầu, bia ngắm cách một mét, trong lòng một gợn sóng.
Hắn lẽ nên đoán , áo bông nhỏ cái quỷ gì.
"Phụt..."
"Ha ha ha ha ha ha ha."
Lần cuối cùng chỉ A Cẩu và A Trư , mà ngay cả mấy đứa trẻ cũng nhịn , đập bàn ha hả.
Ngay cả Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn cũng che miệng, bả vai cứ rung lên ngừng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cố Đại Giang và Trần Lương thì ngước mắt trời, nhưng khóe miệng vẫn cứ cong lên.
Chỉ tiểu cô nương Cố Vân Khả vẻ mặt mờ mịt, lon ton chạy đến bên cạnh Cố Vân Đông, gục đầu đùi nàng tò mò hỏi, "Đại tỷ gì ? Đây là ý kiến ?"
" , đây là ý kiến ." Cố Vân Đông một tay bế cô bé lên, bả vai vẫn còn run.
Tiểu cô nương thấy đại tỷ vui vẻ, tuy vẫn hiểu họ gì, nhưng cũng ngây ngô theo.
Lúc , thật sự chỉ còn một A Miêu, bia ngắm cô đơn lẻ bóng, bóng dáng đặc biệt thê lương.
Hắn thề, từ hôm nay trở , nhất định khổ luyện tài b.ắ.n cung!!!
May mà đó A Cẩu và hai đều lấy bài học, còn thể hiện nữa, thật sự về phía vài bước, rút ngắn một chút cách.
Tuy b.ắ.n trúng hồng tâm như Thiệu Thanh Viễn, nhưng ít nhất đến mức trúng bia.
Hơn nữa về càng ngày càng thuận tay, thành tích cũng dần lên.
Mấy đứa trẻ cũng b.ắ.n tên, nhưng tiếc là cung tên của Thiệu Thanh Viễn đối với chúng vẫn còn quá lớn và quá nặng.
Những đứa khác học qua, Vân Thư và Nguyên Trí tuy theo Tần Văn Tranh học lớp cưỡi ngựa b.ắ.n cung, nhưng cũng chỉ giới hạn ở mức cơ bản nhất, hơn nữa cung tên họ dùng để học cũng giống.