“Dựa mà cần con trai ? Con trai là tú tài, học thức, năng lực, các thể nhận những kẻ chân đất , dựa thể nhận con trai ?”
Giọng của phụ nữ oang oang, Đồng An cũng ngờ bà đột nhiên kích động như .
Cậu lập tức định bảo hai ngoài, phụ nữ lớn tiếng la hét trong: “Cố chủ nhân, Cố chủ nhân mau đây ? Quản sự của các thứ lành gì, sợ con trai là tú tài, bản lĩnh hơn , cướp mất vị trí của , nên cho con trai xưởng việc, con trai là tú tài, tú tài đó!!”
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn , bất đắc dĩ nhún vai.
“Đi thôi, ngoài xem thử.”
Đồng An tức nghẹn họng, thật sự xem thường hai con , phụ nữ mà trực tiếp bệt xuống đất chịu .
Cậu lập tức định gọi đuổi hai , Cố Vân Đông .
Nàng liếc phụ nữ đang đất, thiếu niên trắng trẻo , đột nhiên mỉm .
“Mẹ ngươi đất, ngươi đỡ một chút ?”
Thiếu niên mặt chút hổ, vội tiến lên, định đỡ dậy.
Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng, về phía Cố Vân Đông : “Ngươi là ai? Ta gặp Cố chủ nhân của các ngươi.”
“Ta chính là.”
Người phụ nữ sững , bà qua chủ của xưởng nhà họ Cố là cô con gái lớn, nhưng ngờ gặp là một nữ tử trông vẻ yếu đuối như .
Chẳng lẽ nên là một con cọp cái cao lớn, thô kệch, đầy sát khí, thể trấn áp đàn ông ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-723-nguoi-khong-co-mieng-sao.html.]
Thiếu niên , càng thêm sốt ruột đỡ dậy: “Mẹ, đừng loạn nữa.”
Người phụ nữ tình nguyện dậy. Cố Vân Đông lúc mới về phía Đồng An: “Sao ?”
“Tiểu thư, vị đến xưởng việc. mà… điều kiện chút cao.”
Giọng Đồng An dứt, thấy phụ nữ cao giọng: “Cao thế nào? Cao ở ? Con trai là tú tài, nó chỉ đến xưởng một trướng phòng , tiền công mỗi tháng cũng mới năm lạng thôi, thế mà cao ? Cố chủ nhân, đừng bậy, thấy là thấy con trai tương lai chắc chắn thể từng bước thăng tiến, uy h.i.ế.p đến địa vị của , cho nên mới tìm cớ cho con trai xưởng.”
Cố Vân Đông xua tay, dường như cũng phụ nữ chuyện nữa, chỉ thiếu niên, hỏi: “Mẹ ngươi ngươi là tú tài đúng ?”
“Vâng ạ.”
Cố Vân Đông : “Nếu là tú tài, tự nhiên là học rộng tài cao, tại đến huyện thành tìm việc . Ngươi như , là cho gia đình giàu , thì các cửa hàng chắc cũng sẽ ngươi chứ? Sao đến một cái xưởng nhỏ mới mở đầy một năm như của để trướng phòng ?”
Thiếu niên trông cũng chỉ hai mươi tuổi, tuổi còn trẻ là tú tài, cho thấy quả thật chút tài học.
Thiếu niên còn chút do dự, phụ nữ ồn ào lên: “Ở nhiều tại như , đây là con trai nó…”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ngươi miệng ? Cứ luôn để ngươi ngươi trả lời câu hỏi?”
Người phụ nữ ngẩn , thiếu niên mặt càng hiện lên một tia hổ.
Hắn vội : “ là xưởng của Cố gia các loại phúc lợi , tiền công cao, cho nên đến tìm việc .”
Cố Vân Đông lắc đầu: “Phúc lợi đến , cũng chỉ là một cái xưởng nhỏ mà thôi. Nếu ngươi thật, thì ngoài .”
Nàng xong xoay liền . Thiếu niên lập tức nóng nảy: “Chờ một chút.”