Đại Hắc linh tính, nó dường như thể hiểu lời của Viên Thành.
Lập tức liền dậy, Viên Thành ngăn : “Sau cơ hội, sẽ đến thăm ngươi, ngươi, ngươi sống , ?”
Đại Hắc rên rỉ một tiếng, ngay đó sủa “gâu gâu gâu”, một tiếng so một tiếng vang, một tiếng so một tiếng kích động. Trong ánh mắt nôn nóng, khổ sở, bất an.
Viên Thành lập tức bi thương lớn lên: “Ngươi đừng như , là với ngươi.”
Đồng Thủy Đào ở một bên cũng thương tâm thôi, cũng theo đó mà lau nước mắt.
Cố Vân Đông một thoáng cảm giác là kẻ ác chia rẽ bọn họ, trong lòng rối bời.
Qua một lúc lâu, nàng mới tiến lên, xoa đầu Đại Hắc: “Yên tâm, đợi ngươi khỏe hơn một chút, mang ngươi qua đây, thăm các bạn nhỏ của ngươi, ?”
Đại Hắc thích nàng, nó nhạy cảm cảm nhận thiện ý phát từ mặt.
Vì nó “ư ử” hai tiếng, cuối cùng sủa nữa.
Viên Thành cùng nó nhiều lời, nỡ ôm nó một hồi lâu.
Đợi đến khi cả đoàn xuất phát, qua cuối giờ Thìn.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn một xe ngựa, Đại Hắc cũng trong xe ngựa, chỉ là chút ủ rũ, tinh thần gì.
Cố Vân Đông chuyện với nó: “Thôi nào, đừng vui nữa, đợi đến thôn Vĩnh Phúc, xem xem tìm cho ngươi một cô vợ nhỏ, thế nào?”
Thiệu Thanh Viễn: “…”
Đại Hắc cũng hiểu , khẽ nhấc mí mắt nàng một cái.
Cố Vân Đông hì hì hai tiếng, thần sắc còn vài phần gian manh.
Vì xuất phát tương đối muộn, từ thôn trang trở về còn đường vòng, hơn nữa Đại Hắc thương, tốc độ xe ngựa chậm nhiều, vì đến huyện Phượng Khai, là sáng ngày thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-720-tim-vo-cho-nguoi.html.]
Cố Vân Đông về sớm một chút, liền ở huyện thành.
khi qua cửa hàng Cố Ký, vẫn dừng một chút, vén rèm xe cửa hàng hai mắt.
Thung Tử ở đó, cũng là sân đến nơi khác, trong cửa hàng chỉ Trần Tiến Tài đang bận rộn.
Anh quả thật cần mẫn, dù khách, chưởng quỹ cũng ở đó, cũng dừng nghỉ ngơi một lát, cầm giẻ lau lau chùi, nghiêm túc.
Tiểu nhị Khương Bảo của hiệu thuốc bên cạnh cũng cần mẫn, cầm chày giã thuốc ở đó, trông vui vẻ.
Chắc là, vì mới đính hôn với em gái của Thung Tử là Lan Hoa Nhi?
Hai cửa hàng trông vẻ vấn đề gì, Cố Vân Đông yên tâm, bảo Đồng Thủy Đào vội vàng đánh xe ngựa trở về.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Đợi thôn Vĩnh Phúc, Cố Vân Đông đột nhiên một cảm giác nóng lòng về nhà.
Đại Hắc bên cạnh cũng tỉnh táo hơn một chút, tai giật giật, dường như đang ngóng âm thanh bên ngoài.
Cố Vân Đông : “Đây chính là nơi ngươi sẽ sống, đợi tương lai chân của ngươi khỏe hơn một chút, còn thể trong núi dạo một vòng. Nhà của chúng ở ngay chân núi, tiện lợi đó.”
Đại Hắc đầu , nàng một cái.
Vào thôn, tốc độ xe ngựa liền chậm .
Cố Vân Đông vén rèm ngoài, liền thấy phía một đôi con đang tới.
Nghe thấy tiếng xe ngựa, hai vội nép bên cạnh.
Ngay khi xe ngựa qua bên cạnh hai , Cố Vân Đông đột nhiên lời của một trong hai .
“Ta với con , hôm nay mới đến xưởng nhà họ Cố, còn kịp nữa .”
Xưởng nhà họ Cố?
Không chỉ Cố Vân Đông, mà cả Đồng Thủy Đào đang lái xe cũng chậm , nghiêng tai ngóng.