Tiết Cần thấy ông , hừ lạnh một tiếng , cũng thèm một cái.
Tiết Tông Quang thấy dấu ngón tay mặt cô vẫn tan , cũng chút đau lòng.
Đặt chén lên bàn xong, ông liền nhẹ giọng : “Cần Nhi, hôm nay là cha đúng, cha nên động thủ đánh con.”
“Hừ.” Tiết Cần cha luôn luôn mạnh mẽ mà xin , sắc mặt cuối cùng cũng dịu một chút.
Vạn thị cũng vội vàng : “Thôi thôi, cha con nào thù qua đêm, Cần Nhi cũng chỗ đúng, chuyện cứ thế cho qua, nhắc nữa nhé.”
Tiết Cần định gì đúng, nàng yêu mến chủ tử thì gì sai? Tương lai của chủ tử, cả nhà họ sẽ theo đó mà thăng tiến, nàng cũng là vì cho cha .
Vạn thị liều mạng hiệu cho cô , cô cũng lúc là lúc đằng chân lân đằng đầu, từ từ mới thể đổi ý định của cha.
Vì thấp giọng gật đầu: “Con cũng trách cha.”
“Không trách là .” Tiết Tông Quang bưng ly nước đưa cho cô : “Đây là nước đường, coi như cha xin con, con uống coi như tha thứ cho cha, ?”
“…Vâng.” Tiết Cần nghĩ cha cuối cùng vẫn là thương , nếu cho uống nước đường quý giá như ?
Vì thế cô đối với việc thuyết phục ông để gả cho chủ tử thêm vài phần tự tin, trong lòng vui vẻ, cầm ly nước đường một uống cạn.
Chỉ là mới uống xong bao lâu, cô đột nhiên cảm thấy đầu chút chóng mặt, mí mắt nặng trĩu.
Không bao lâu , liền chút kiểm soát : “Cha, , con, con ngủ một lát…”
Vừa dứt lời, ngã xuống giường.
“Á…” Vạn thị kinh hãi, kinh hô một tiếng vội vàng đẩy cô : “Cần Nhi, Cần Nhi con ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-716-nguoi-giet-no.html.]
“La hét cái gì?” Tiết Tông Quang trừng mắt bà một cái, cầm cái ly rơi giường của Tiết Cần.
Vạn thị ngẩn , thấy ông một chút cũng lo lắng, động tác còn chậm rì rì, nghĩ đến ly nước đường lúc nãy, còn gì hiểu.
Bà lập tức dám tin ông : “Ông, ông g.i.ế.c nó? Nó là con gái duy nhất của chúng , ông mà g.i.ế.c nó?”
Vạn thị cũng sợ ông nữa, xông lên định liều mạng với ông .
Tiết Tông Quang nghiêng sang một bên: “Thôi , loạn cái gì, ai g.i.ế.c nó? Chỉ là uống chút an thần, liều thuốc lớn hơn một chút, ngủ thôi, bà cho kỹ .”
Vạn thị sững , vội đưa tay xem xét mũi Tiết Cần, quả nhiên còn thở, lập tức liền thở phào một .
Ngay đó chút oán trách chồng : “Ông gì ? Tự dưng cho nó uống an thần gì?”
“Nếu thì ? Chờ nó nửa đêm chạy đến chỗ công tử mấy chuyện hổ ?”
Vạn thị kinh ngạc, sắc mặt lập tức trở nên tự nhiên.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Chồng bà quả nhiên hiểu con gái, ngay khi Tiết Tông Quang đến, Tiết Cần đúng là đang nỗ lực thuyết phục bà giúp cô đạt thành tâm nguyện.
Dù cơ hội hiếm , nếu công tử ngày mai , khi nào mới đến.
Vạn thị là chủ kiến, suýt nữa thì thuyết phục.
Không ngờ Tiết Tông Quang dứt khoát đến mức rút củi đáy nồi, trực tiếp ngủ đến sáng mai.
Tiết Tông Quang hừ lạnh một tiếng: “Còn đây gì? Còn bếp cơm tối?”
Vạn thị xám xịt rời .
Tiết Tông Quang lúc mới về phía Tiết Cần đang ngất giường, khẽ thở dài một , đắp chăn cho cô , rời khỏi phòng, thuận tay khóa cửa phòng .