Cố Vân Đông thấy những kẻ gây sự , lúc mới ung dung thảnh thơi lên lầu hai.
Trên lầu hai, Nhiếp Song đang chuyện với Đái phu nhân, tiểu Vân Khả đang chữ lớn, Đái phu nhân thích cô bé, thỉnh thoảng chỉ bảo hai câu.
Cố Vân Đông nhướng mày, thể tri phủ phu nhân chỉ bảo, quả là chuyện hiếm .
Bước chân của nàng khỏi nhẹ một chút. Nhiếp Song là đầu tiên thấy nàng, vội vẫy tay: “Ngươi xong việc ?”
“Đang chuyện gì ?” Cố Vân Đông đến chiếc ghế đối diện họ xuống.
Tiểu Vân Khả ngẩng đầu, thấy là đại tỷ, lập tức mỉm , ngay đó tiếp tục cúi đầu chữ.
Nhiếp Song hứng khởi : “Ta và bá mẫu đang về căn nhà của ngươi đấy.”
“Hửm?”
“Vân Đông tỷ tỷ, thể thường xuyên đến đây ? Ta cảm thấy cách bài trí ở đây của ngươi đặc biệt tinh xảo, chiếc ghế thoải mái . Ở đây còn sách, còn sữa ngon như , sẽ rủ mấy bạn của đến nữa, còn thể chơi cờ, chữ, vui hơn ở nhà nhiều. Ngươi yên tâm, chúng sẽ ăn uống .”
Cố Vân Đông mỉm , lầu hai quả thật tuyệt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lúc khi trang hoàng, nàng thấy gian lớn, Trịnh Cương liền đề nghị là bày hàng hóa cả lầu hai.
Cố Vân Đông nghĩ nghĩ từ chối. Dưới lầu đủ lớn , hàng hóa nhà họ trưng bày ở lầu một, nếu khách mua nhiều, thể kho hàng ở sân để lấy.
Lầu hai thì thể dùng để chiêu đãi khách. Có một phận bình thường, mua nhiều đồ, thể mời lên lầu hai để trao đổi kỹ hơn. Vì lầu hai tương đương như một văn phòng, phía còn một phòng nhỏ, bên trong một chiếc giường, thể dùng để nghỉ ngơi.
Hôm nay bày thêm mấy cái bàn ghế, là vì mới khai trương, dùng để chiêu đãi nữ quyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-681-lau-hai-cua-cua-hang.html.]
như , quả thật giống như một quán cà phê thời hiện đại, cảnh vô cùng yên tĩnh, thoải mái.
Ý của Nhiếp Song, chẳng là dẫn theo các tiểu thư đến quán cà phê uống chiều ?
Cố Vân Đông định biến nơi thành quán cà phê, dù cũng tiện.
“Ngươi dẫn bạn đến, tự nhiên hoan nghênh. lầu là cửa hàng, ồn ào , lỡ như ai lễ nghĩa chạy lên đây va chạm các ngươi thì ?”
Cầu thang lên lầu hai ngay trong cửa hàng, nếu lúc bận rộn tiểu nhị để ý, ai chạy lên cũng là chuyện thể xảy .
Hơn nữa nếu lầu hai quán , nàng sẽ văn phòng.
Quan trọng nhất là, lời, tốn công mà kiếm tiền.
Đái phu nhân bên cạnh cũng suy nghĩ như : “Song Song con đừng gây thêm phiền phức, những bạn của con ai mà là tiểu thư nhà giàu, cửa tiền hô hậu ủng, đông vô cùng. Cửa hàng của Vân Đông còn đủ chỗ , đến lúc đó đừng cho cửa hàng lầu cũng ai dám , ảnh hưởng đến việc kinh doanh của .”
Nhiếp Song tưởng tượng, quả thật là .
Nàng chút ủ rũ, thở dài một : “ cả ngày ở trong nhà, cũng thật sự nhàm chán quá.”
Cố Vân Đông nghĩ nghĩ, : “Có lẽ, ngươi thể tự mở một quán như ?”
Nhiếp Song sững , tự mở?
Ngay cả Đái phu nhân cũng mắt sáng lên. Bà thật sự thích cách bài trí ở đây, thoải mái, tự tại.
Hai đồng loạt về phía Cố Vân Đông. Người chớp chớp mắt, nàng như gì?
Nhiếp Song càng trực tiếp nắm lấy hai tay Cố Vân Đông, kích động : “Vân Đông tỷ tỷ ngươi đúng, chúng thể tự mở, nhưng mà…”