Tay Trường Thuận đột nhiên siết chặt, tức giận đầu về phía phụ nữ .
Chỉ là giỏi ăn , mặt đỏ bừng lên chỉ nghẹn một câu: “Không liên quan đến bà.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ối chà, liên quan đến ?” Người phụ nữ một cách khoa trương: “Ta cho ngươi , chính vì ngươi mà danh tiếng của khu đều hủy hoại. Con trai nhà nếu ngươi liên lụy, cũng sẽ tìm việc nhẹ nhàng. Ngươi còn mặt mũi ở đây, nếu là , sớm tìm một chỗ thắt cổ cho xong, đỡ hại và em gái ngươi dám khỏi cửa.”
Trường Thuận tức đến run cả , đặc biệt là khi đối phương nhắc đến và em gái , khiến suýt nữa kiểm soát .
“Rầm” một tiếng.
lúc , từ phía Trường Thuận một , đó tay bưng một chậu nước, hắt thẳng về phía phụ nữ đối diện.
“Á…” Người phụ nữ lập tức hắt cho ướt sũng, vô cùng chật vật, bà hét lên một tiếng, nhảy dựng lên.
“Đồ trời đánh, mày dám hắt nước tao?”
“Hắt bà thì ?” Người hắt nước xong, thu cái chậu gỗ trong tay, chỉ mũi phụ nữ mắng: “Danh tiếng của khu là do ai bại hoại? Là bà, nếu cái miệng rộng của bà khắp nơi bôi nhọ trai là kẻ trộm, công việc của trai cũng sẽ mất hết cái đến cái khác. Con trai nhà bà tìm việc là do nó ham ăn biếng , chí tiến thủ, liên quan gì đến trai ? Đừng chuyện chó má gì cũng đổ lên đầu trai . Anh trai là kẻ trộm, và đều tin tưởng , bà là ngoài đừng ở đó mà năng linh tinh, cút .”
“Mày, mày, con tiện nhân , chẳng trách gả , còn nhỏ tuổi đanh đá độc ác, đáng đời cả đời ở nhà gái lỡ thì.” Người phụ nữ tức đến điên , lau nước mặt, mà phát hiện mùi hôi, càng thêm xanh mặt: “Nhà họ Đinh hủy hôn đúng là sai, họ sớm mày thứ lành gì, đồ đĩ con, đàn ông…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-632-do-troi-danh.html.]
Lời còn xong, thấy Trường Thuận sa sầm mặt tiến lên một bước, nắm đ.ấ.m siết chặt dường như đánh .
Người phụ nữ sợ đến lùi một bước, năng cũng lắp bắp: “Ngươi, ngươi gì?”
“Bà còn dám em gái một chữ nữa, sẽ khách sáo với bà .” Trường Thuận đột nhiên một chân đá ngã chiếc ghế bên cạnh phụ nữ, rổ kim chỉ đó đều hất tung xuống đất.
“Á…” Người phụ nữ hét lên một tiếng, định mở miệng mắng, nhưng thấy hai em như hổ rình mồi, lập tức sợ, chỉ cam lòng la lên: “Ngươi, các ngươi cứ đợi đấy, đợi chồng về, sẽ cho các ngươi tay.”
Trường Thuận trừng mắt bà một cái, xoay , một nữa nhặt cái đòn gánh đất lên, với em gái Tô Tình: “Em , khóa cửa cẩn thận, tối sẽ về.”
Tô Tình cau mày, đòn gánh trong tay thôi, một lúc lâu cuối cùng gì, chỉ gật đầu : “Anh cẩn thận nhé, đừng việc quá sức.”
“Được , .”
Trường Thuận xoay định , ngờ bên tai đột nhiên truyền đến một giọng vui vẻ quen thuộc: “Trường Thuận.”
Cậu ngẩn , theo tiếng , liền thấy phía xa ba đang .
Một là chưởng quỹ cũ Trịnh Cương mà quen thuộc, mặt mày vui vẻ: “Chưởng quỹ, ông, ông đến đây?”
“Đến tìm chứ , chủ nhân của chúng đang tìm tiểu nhị, việc cần mẫn, một hai qua đây xem thử.” Trịnh Cương ha hả.