Mọi đột ngột đầu , liền thấy Cố Vân Đông từ lúc nào tủm tỉm ở phía .
Có trợn tròn mắt, buột miệng kêu lên: “Cố cô nương.”
Tiếng kêu lớn, lập tức thu hút ánh mắt của những trong sân.
Thiệu Thanh Viễn chút kinh ngạc về phía nàng, nhưng nhanh bình tĩnh trở .
Ngược , đám A Miêu, A Cẩu đột nhiên chút hoảng loạn, lén lút với vài câu: “Làm bây giờ? Cô nương về ?”
“Không nàng xem vườn cây ăn quả ở thôn bên cạnh ? Ít nhất cũng chiều mới về chứ, về sớm như ?”
“Lại còn bắt gặp ngay tại trận, chúng còn gì cả.”
“Bây giờ đây?”
Mấy chuyện lớn, nhưng vẫn Bao thị thấy.
Bà lập tức hiểu , đây là Thiệu Thanh Viễn nhân lúc Cố cô nương ở đây mới chạy đến nhà họ gây sự, cho nên, Thiệu Thanh Viễn quả thật lo lắng Cố cô nương thấy mặt của .
Giờ phút , bà cảm thấy dù con trai con gái đều đang ở trong tay Thiệu Thanh Viễn cũng sợ. Trước mặt Cố Vân Đông, Thiệu Thanh Viễn chắc chắn dám động thủ nữa.
Ác ý trong lòng Bao thị lập tức điên cuồng dâng lên, bà đột nhiên đầu, với Cố Vân Đông: “Cố cô nương, cô thấy ? Cô thấy ? Chúng gì cả, thế mà Thiệu Thanh Viễn cứ chịu buông tha cho chúng . Hai đứa con trai của còn nhỏ như , con gái mới sáu tuổi, mấy tên đàn ông to con , bắt nạt cả nhà già yếu chúng , lương tâm chó ăn mất , đều chó ăn hết .”
Nói liền hu hu rống lên.
Thiệu Thanh Viễn lạnh lùng liếc Bao thị đang bộ tịch, ngước mắt về phía Cố Vân Đông, ánh mắt trở nên dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-586-vi-tot-cho-co-van-dong.html.]
A Miêu tức đến điên lên, giận dữ mắng: “Cái gì gọi là các gì? Chồng bà chạy đến mặt Cố lão gia công tử chúng , bôi nhọ thanh danh của ngài , châm ngòi ly gián phá hoại hôn sự của ngài và Cố cô nương, thế mà còn gọi là gì ?”
“ thế, nếu các lưng giở trò, chúng còn chẳng thèm để ý đến các .” Với , bọn họ mà gọi là già yếu cái nỗi gì? Có đến ba đàn ông khỏe mạnh cơ mà?
Người bên ngoài thấy đều bàn tán xôn xao. Trần Lương cũng tới, ở cửa cau mày dữ dội, khó khăn lắm mới chen , quát mấy trong sân.
“Làm loạn cái gì? Trời nóng nực đều ăn no rửng mỡ hết ?”
Bao thị để ý đến ông , bà thấy một hồi như mà Thiệu Thanh Viễn cũng đánh nữa, lập tức càng tự tin.
Bà với A Miêu một cách hùng hồn: “Châm ngòi ly gián cái gì? Chồng chẳng lẽ sai ? Thiệu Thanh Viễn vốn dĩ là đồ bạch nhãn lang, cô xem những việc nó , việc nào là sự thật? Không thì cô cứ hỏi xem, cha chồng đối xử với nó hết lòng hết , còn hơn cả cháu ruột của , kết quả cha chồng bệnh nặng nó chăm sóc, c.h.ế.t cũng vứt nhà chúng , đầu là ăn uống no say?”
Lý lão đại cũng gật đầu phụ họa: “ đúng, tìm Cố Đại Giang, là vì cho Cố gia, chúng đành lòng Cố cô nương, một cô nương như hủy hoại.”
Tiếng bàn tán của càng lớn hơn, những chuyện vợ chồng Lý lão đại quả thật sai.
Thiệu Thanh Viễn thật sự bỏ mặc Lý lão gia tử.
Những tiếng xì xào sót một chữ nào lọt tai Cố Vân Đông, khiến cơn giận của nàng từng chút một dâng lên.
Ngón tay nàng bỗng siết chặt, chậm rãi bước trong sân.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Trần Lương thấy , lập tức chút lo lắng lên tiếng: “Vân Đông, con bình tĩnh , chuyện lẽ ẩn tình, con Thanh Viễn con cũng mà.”
Bao thị tức đến điên , Trần Lương mà bao che cho Thiệu Thanh Viễn.
Bà đột nhiên dậy: “Cố cô nương, cô căn bản Thiệu Thanh Viễn là một kẻ đáng sợ đến mức nào .”