Chỉ là, mắt thấy thời tiết càng ngày càng nóng, nội tâm Cố Vân Đông cũng bắt đầu trở nên yên.
Kha biểu cô kéo nàng : “Không , , mới xem qua, chỉ là mồ hôi nhiều, vẫn còn tinh thần.”
Cố Vân Đông gật đầu bừa, cũng lọt tai .
Trớ trêu , lúc , Thôi thị đến bữa cơm trưa.
Điều nghĩa là Thiệu Thanh Viễn ở bên ngoài một canh giờ, đó đến giữa trưa, trời sẽ chỉ càng thêm nóng.
Nàng theo Cố Đại Giang đến phòng ăn, nhưng nuốt trôi cơm, chỉ đơn giản ăn một chút cháo.
Cố Đại Giang ngước mắt nàng hai , trong lòng thầm thở dài một .
Nha đầu ngốc , rõ ràng kinh doanh thì trầm như , lúc thiếu kiên nhẫn thế?
Ông lắc đầu, coi như thấy, đầu gắp cho Dương thị một miếng sườn.
Cố Vân Đông: “…” Một bên hành hạ đàn ông của , một bên ở mặt thể hiện tình cảm, cho ăn “cẩu lương”, còn thể cha con một cách tử tế ?
Tức, ăn nữa.
Cố Vân Đông buông đũa, liền nhanh như bay chạy cửa.
Cổng sân nhà họ Cố ngoài cánh cửa lớn ở giữa, bên cạnh còn một cánh cửa nhỏ.
Cố Vân Đông hé mở cánh cửa nhỏ đó một khe, lặng lẽ về phía Thiệu Thanh Viễn.
Có lẽ là cảm nhận ánh mắt của nàng, Thiệu Thanh Viễn nhanh , khi hai bốn mắt , khẽ nhếch khóe miệng.
Ngay đó tiếng động mấp máy môi, dường như điều gì đó.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cố Vân Đông lờ mờ , , bảo nàng mau trở về, mấy canh giờ thôi, khó .
Cố Vân Đông tức thì khó chịu vô cùng, đặc biệt là khi thấy đôi môi nứt nẻ vì nắng của , sự đau lòng đó cứ ngừng dâng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-566-to-giay.html.]
Lúc ngoài cửa còn ít ngang qua, về cơ bản đều là những việc ở xưởng nhà họ Cố.
Bây giờ thời tiết nóng, ngày dài đêm ngắn, thời gian việc của xưởng cũng điều chỉnh, buổi trưa thể cho về nghỉ ngơi một canh giờ.
Cho nên ngoài những trực ca, nhiều đều là khi ăn cơm ở xưởng thì về nhà ăn, thuận tiện nghỉ ngơi chiều đến việc.
Bởi những khi ngang qua cửa nhà họ Cố, đều thấy Thiệu Thanh Viễn đang thẳng tắp ở đó.
Nhìn thấy mím môi, mặt biểu cảm, ai cũng dám tiến lên chuyện, chỉ nhỏ giọng bắt đầu bàn tán.
Thiệu Thanh Viễn coi như thấy, ở đó như đang nghiêm.
Cố Vân Đông cuối cùng cũng thể khuyên . Nàng tuy đau lòng, nhưng cũng dụng ý của Cố Đại Giang. Lúc nếu trái ý ông, lỡ như Thiệu Thanh Viễn dám bắt nạt , thì cha nàng sẽ còn đủ trọng lượng để bênh vực nàng nữa.
Đạo lý đối nhân xử thế nàng vẫn hiểu.
Chỉ là, khó chịu.
Cố Vân Đông uể oải tinh thần trở sân, Kha biểu cô đang thêu thùa, liếc nàng một cái.
Mắt thấy một canh giờ trôi qua, Cố Vân Đông nhịn liên tục về phía phòng của Cố Đại Giang.
Cố Đại Giang ngủ trưa dậy, công nhân của xưởng nhà họ Cố cũng trở .
Thấy Thiệu Thanh Viễn vẫn yên bất động ở đó, tiếng bàn tán càng lớn hơn.
May mà, nhanh từng đợt gió mát thổi đến.
Cố Vân Đông còn kịp thở phào nhẹ nhõm, thấy tiếng sấm đặc trưng của mùa hè vang lên.
Không bao lâu , những hạt mưa lớn ào ào trút xuống.
Cùng với tiếng ầm ầm, thổi tan cái nóng cả ngày.
Lông mày của Cố Vân Đông gần như thể thắt nút , đến cả Kha biểu cô cũng dừng động tác trong tay.
lúc , Đồng lão cha vội vã xuyên qua hành lang, đến mặt Cố Vân Đông, đưa cho nàng một tờ giấy nhỏ.