Cố Đại Giang: ??
Cố Vân Đông mới tới: ???
Vị hôn phu? , Thiệu Thanh Viễn theo đến Vĩnh Ninh phủ, hỏi nàng chuyện , là Vân Thư cho .
Lúc đó Cố Vân Đông còn tưởng chỉ là Vân Thư đùa thôi, cũng để ý.
Đợi đến khi về nhà, vì quá nhiều chuyện, nên quên mất.
Thật ngờ, một nữa ba chữ “vị hôn phu” từ miệng Vân Thư.
Cùng ngơ ngác còn Cố Đại Giang, ông cả đều .
Một Thiệu Thanh Viễn còn giải quyết xong, mọc một vị hôn phu khó hiểu nào nữa?
Ông kéo Cố Vân Thư đến mặt: “Con rõ cho cha , cái gì gọi là vị hôn phu đây của đại tỷ, đại tỷ con đây lấy vị hôn phu?”
Cố Vân Thư chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội: “Không ạ? con tận tai thấy, chẳng lẽ nhớ nhầm?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hắn bắt đầu nghi ngờ chính .
Cố Đại Giang: “Con thấy khi nào? Ở ? Nghe ai , đây, rõ cho cha từ đầu đến cuối.”
“Chính là năm ngoái, lúc còn ở truân Cố gia, gia nãi tìm cha , định gả đại tỷ cho một nhà. Còn đó ở trấn, tiền cũng đưa .”
Cố Đại Giang nhíu mày, ngay đó sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Cái gì mà định gả cho một nhà? Đó đều là do Cố lão đầu và Triệu thị một tự quyết.
Hơn nữa đó là vị hôn phu, mà rõ ràng là bán Vân Đông . Nhà trấn mai mối cho một ông lão hơn năm mươi tuổi, tuổi thể ông nội của Vân Đông, mà còn dám mặt dày cưới một cô bé mười bốn tuổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-565-chuyen-gi-da-xay-ra.html.]
Cố Đại Giang ngay Cố lão đầu hai sẽ tìm cho Vân Đông một gia đình đàng hoàng, ngờ tùy tiện cho năm lượng bạc, họ bán Vân Đông .
Còn cái gì mà vị hôn phu? Ông nhổ .
Cố Đại Giang lúc đó lập tức từ chối, uy h.i.ế.p Cố lão đầu nếu còn dám tự ý những chuyện nhỏ mọn , ông liều mạng cùng đồng quy vu tận cũng sẽ để con gái nhảy hố lửa.
Cố lão đầu lúc đó tức đến hộc máu, còn là vì cho ông, năm lượng bạc đó thu về, là để chữa bệnh cho Dương thị.
Cố Đại Giang căn bản , còn lên trấn đánh cho lão già mơ tưởng đến con gái ông một trận.
Chuyện lúc đó cũng lan truyền trong nhà họ Cố, nhưng ông ngờ Cố Vân Thư .
Vấn đề là thằng bé chuyện còn chỉ một nửa.
Cố Đại Giang xoa trán: “Không , đại tỷ con đây căn bản vị hôn phu nào, đó là do gia nãi của con tự ý quyết định, tính. Vân Thư, chuyện nhắc nữa, nếu khác , sẽ cho đại tỷ con, ?”
“Vâng ạ.” Cố Vân Đông gật đầu: “Con cũng chỉ với Thiệu đại ca một , sẽ nữa.”
Ngay đó nghĩ nghĩ, hỏi vấn đề lúc : “Vậy tại cha còn khó Thiệu đại ca của con? Người chia rẽ hai họ ? Tại , Thiệu đại ca của con là như .”
Cố Vân Khả từ khi nào cũng lon ton chạy , theo đó gật gật đầu nhỏ: “Thiệu đại ca , Thiệu đại ca .”
Cố Đại Giang cảm thấy thật .
Đại nữ nhi thì thôi , tại đến cả con trai và con gái nhỏ cũng thu phục?
Trớ trêu lúc Dương thị cũng phảng phất như hiểu , theo đó gật đầu : “Hắn .”
Cố Đại Giang cảm thấy, trong nhà đều thất thủ, cần giữ vững phòng tuyến cuối cùng.
Cố Vân Đông lúc dám tiếp nữa, quả nhiên càng cho Thiệu Thanh Viễn, cha nàng sẽ càng tức giận.