Nó Cố Vân Thư, ánh mắt chân thành, tràn đầy tinh thần ham học hỏi.
Cố Vân Thư cũng nghiêm túc, trịnh trọng với nó: “Ngươi đương nhiên là thể đặt ở đây, ngươi xem nhé, ngươi đặt ở đây, thì chỉ thể đặt ở đó, đó ngươi đặt ở đây, tiếp theo… là thua đó.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hạ Dược đang chơi cờ ở bên cạnh thấy lời của nó, suýt chút nữa nước miếng của sặc chết.
Liễu Dật cũng vẻ mặt đầy vạch đen: “Thua thì thua, cờ nghệ của , ngươi bằng cũng là bình thường, thua cũng mất mặt.”
“Ngươi hiểu lầm , sợ mất mặt, thật là vì cho ngươi.” Cố Vân Thư đặc biệt thành khẩn, đặc biệt trịnh trọng .
Điều thì Liễu Dật hiểu lắm: “Nói thế nào?”
“Ngươi nghĩ xem, ngươi học chơi cờ, chắc chắn là hy vọng càng chơi càng giỏi. Ngươi đấu với , mới một lát thắng thì còn gì thú vị, còn gì cảm giác thành tựu, đúng ? những khác ở đây cũng là đối thủ của ngươi, cho nên, ngươi khiêu chiến chỉ chính thôi.”
“Vậy … thế nào để khiêu chiến chính ?” Liễu Dật khiêm tốn thỉnh giáo.
“Ngươi biến điều thể thành thể.” Cố Vân Thư bụng đề nghị: “Ngươi xem, quân cờ của ngươi nên đặt ở đây, thì thể chặn ngươi . Vậy ngươi sẽ cảm thấy ván cờ phá giải còn dễ dàng như nữa ? Ngươi chính là khiêu chiến loại khó khăn , ngươi nghĩ, một nước cờ dở, nhưng vẫn năng lực xoay chuyển cục diện bại thành thắng. Vậy chẳng là đang khiêu chiến chính ?”
Ánh mắt Liễu Dật sáng lên: “Nói lý.”
Những xung quanh cảm thấy cách gì sai cả.
Cố Vân Đông suýt chút nữa trợn trừng mắt, như cũng ?
Ngay cả vị phu tử đang xem kỳ phổ cách đó xa cũng nhịn mà khóe miệng giật giật, liếc Cố Vân Thư một cái, chút đồng tình với Liễu Dật.
Quả nhiên, Liễu Dật thật sự theo đề nghị của nó, đặt quân cờ vị trí mà Cố Vân Thư .
Cố Vân Thư lập tức vui vẻ đặt quân trắng xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-558-dai-ty-ta-noi.html.]
Tốt , đến lượt Liễu Dật cau mày suy tư cả buổi.
Cứ thế hai ba nước , Cố Vân Thư “cạch” một tiếng, đặt quân trắng lên bàn cờ, ngay đó đột nhiên nhảy dựng lên khỏi ghế.
“Ta thắng , ha ha ha, thắng . Cảm ơn, cảm ơn ủng hộ và yêu mến, ngày hôm nay, thể kể đến sự giúp đỡ và chăm sóc của , đặc biệt là Liễu Dật, hy sinh cái vì tập thể, quá cảm động.”
Nó vui mừng quá đỗi, chạy một vòng quanh lớp học, cả hưng phấn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Bên Liễu Dật vẫn còn cầm quân đen, vẻ mặt ngơ ngác, thế là, thế là thắng ?
Cố Vân Thư vui mừng xong, chạy về bên cạnh Liễu Dật, vỗ vỗ vai an ủi nó: “Không , ngươi chỉ là thành công khiêu chiến chính thôi, thua , mất mặt.”
Cố Vân Đông che mặt, , đây là em trai của nàng.
Ngược là vị phu tử nhịn cầm lấy một quân cờ ném nó: “Ngươi gì mà vui mừng? Thắng vẻ vang.”
Cố Vân Thư lý lẽ hùng hồn, ưỡn n.g.ự.c : “Vậy phu tử thấy, lời con lúc nãy chỗ nào đúng ?”
Vị phu tử nghẹn lời, thật đúng là… sai.
“Đại tỷ , lừa đến què quặt, đó cũng là bản lĩnh của .” Thằng bé vẻ tự hào.
Cố Vân Đông: “…” Không, , , đừng bậy.
“Bây giờ hại con cháu đến mức nào ?” Phía đột nhiên truyền đến giọng quen thuộc của Tần Văn Tranh.
Cố Vân Đông đột ngột đầu , liền thấy cha và Tần Văn Tranh đến từ khi nào, xem , dường như xem hết bộ quá trình?
Tần Văn Tranh hừ lạnh một tiếng: “Ngươi đây, lời với ngươi.”