Ngay đó, cả hai đều kinh ngạc trợn tròn mắt.
Đây là… bản vẽ? Cứ như một ngôi nhà bày rõ ràng mắt họ, quả thực xem hiểu ngay.
Chu thị cũng đến gần xem hai , ngay cả một dân thường như bà cũng cảm thấy căn nhà thật mắt.
Cố Vân Đông lấy hai tờ bản vẽ nữa. Tờ đầu tiên là bản vẽ tổng thể của ngôi nhà, giống như từ cao xuống ở thời hiện đại. Tờ thứ hai mới là bản vẽ kết cấu bên trong, đó ghi rõ các loại kích thước và vị trí các phòng. Tờ thứ ba là bản vẽ chi tiết bên trong các phòng.
Nhìn ba tờ bản vẽ, bất kể là Phùng Đại Năng Trần Lương, đều nhịn hung hăng nuốt nước bọt.
“Vân Đông, đây, đây là ngươi vẽ ?” Trần Lương chút khó tin: “Ngươi từng học ? Biết chữ ?” Trên ít chữ.
Cố Vân Đông gật đầu: “Cha chữ, ông dạy .”
Thực ba tờ bản vẽ đều thô sơ, chủ yếu là do thời gian của nàng hạn, chỉ một buổi chiều, thể thứ gì tinh xảo? thế cũng đủ , nàng xây là đình đài lầu các, cung điện miếu mạo, chỉ là một căn nhà ngói ở nông thôn mà thôi.
cho dù như , Phùng Đại Năng cũng chút yêu thích nỡ buông tay mà xem xem .
Ông xây nhà nhiều năm như , nay đều là chủ nhà miêu tả bằng lời hoặc , gì bản vẽ chi tiết cho hình ảnh trực quan rõ ràng như ?
Trước khi ở phủ thành, cũng từng thấy những gia đình giàu khi xây nhà vẽ cả một chồng bản phác thảo, nhưng cảm thấy giống với thứ đang thấy bây giờ.
Tóm , Phùng Đại Năng cảm thấy khi xem xong bản vẽ của Cố Vân Đông, trong đầu ông thể lập tức hình dung bộ dạng của ngôi nhà, quá tiện lợi.
“Phùng thúc, những gì vẽ bản vẽ chỉ là kết cấu đại khái, nhiều chi tiết còn cần Phùng thúc chuyện với con, nếu yêu cầu gì, con sẽ thêm .”
“Được, đây đây, chúng chuyện cẩn thận. Ai, cái ngươi vẽ thế nào ? Cánh cửa vẽ thật, cửa sổ cũng , hai bên cửa bồn hoa cũng ý tứ, bông hoa vẽ cũng giống thật, còn cái hình bán nguyệt là ý gì…”
Cố Vân Đông: “…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-55-nhu-gap-phai-ma.html.]
Đang lúc nàng đỡ trán, liền thấy một đứa trẻ sáu bảy tuổi , lẳng lặng đến bên cạnh Cố Vân Thư: “A Thư, dẫn ngươi ngoài chơi.”
Đây là cháu trai nhỏ của thôn trưởng, Ngưu Đản, tên thật là Trần Kính Văn. Hôm qua cũng gặp mặt Cố Vân Thư, lúc Cố Vân Đông xem đất nền, hai đứa trẻ chuyện vui vẻ.
Cố Vân Đông nghĩ lát nữa sẽ bận, hai đứa trẻ ở bên cạnh cũng nhàm chán, liền gật đầu cho Cố Vân Thư , chỉ dặn nó chăm sóc cho Cố Vân Khả.
Ai ngờ cô bé khoanh tay kiên quyết lắc đầu: “Hôm nay thèm chuyện với hai.” Ai bảo sáng nay hai gọi là bé béo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cố Vân Đông bật , bên Ngưu Đản trực tiếp kéo Cố Vân Thư .
Vừa khỏi cửa, Cố Vân Thư liền bảo Ngưu Đản dẫn đến miếng đất nền ở chân núi xem thử, hôm qua nó kịp xem.
Ngưu Đản quen đường quen nẻo dẫn nó đến nơi: “Sau nhà ngươi ở đây, thì lên núi quá dễ dàng. Ta cho ngươi , núi chúng thỏ, gà rừng, cả bắt hai con gà rừng nướng ăn, tiếc là bắt .”
“Chị cả của lợi hại, chị chắc chắn thể bắt .”
“Vậy chị cả của ngươi bắt , đến nhà ngươi ăn ké.”
“Được.”
“Ủa, đây là tiểu thiếu gia hôm qua ?” Hai đứa trẻ mới tưởng tượng về tương lai, liền thấy phía truyền đến một giọng hòa hợp. Quay đầu , liền thấy bốn năm đứa trẻ mười mấy tuổi đang ở phía .
Một đứa trong đó trực tiếp chỉ Cố Vân Thư : “Này, ngươi kẹo , lấy cho bọn ăn, nhanh lên.”
Người là cường đạo ? Chị cả , đối đãi với cường đạo giống như gió thu cuốn lá vàng, lạnh lùng vô tình.
Cố Vân Thư sa sầm mặt . đợi nó kịp vô tình, bốn năm đứa trẻ bỗng nhiên chằm chằm lưng nó, vẻ mặt như gặp ma.
(Tác giả: Canh ba đến , mau khen , la la la la la la la)