“Là về việc xây nhà ạ.” Cố Vân Đông : “Ta mới đến, cũng quen ai là thợ lành nghề ở đây. Cho nên phiền thôn trưởng giúp tìm những đáng tin cậy, tiền công thì một ngày bốn mươi văn, bao ăn.”
Nàng cũng hỏi thăm qua, ở đây thường xây nhà một ngày là ba mươi văn, nhưng bao một bữa trưa. Nàng hiện đang ở nhà một góa phụ, cũng tiện.
“Ta giúp ngươi tìm thì vấn đề gì.” Trần Lương nhíu mày: “Chỉ là sợ ngươi hài lòng.”
“Sao ạ, thôn trưởng tìm chắc chắn là thích hợp nhất. Để tự tìm, mới thật sự là mò mẫm trong bóng tối, lừa cũng . Chỉ là yêu cầu của thể sẽ tương đối nhiều, còn nhờ thôn trưởng giúp trao đổi nhiều hơn với họ, kẻo gì thoải mái. Đây là hai lạng bạc, là phí nhờ thôn trưởng giúp đỡ ạ.”
Cố Vân Đông lấy một nén bạc vụn đưa qua, Trần Lương lập tức từ chối: “Ngươi gì ? Ta là thôn trưởng thôn Vĩnh Phúc, chỉ giúp ngươi tìm mấy , thể nhận bạc của ngươi ?”
“Lời thể như ạ. Ngài tuy là thôn trưởng, nhưng cũng thể chuyện gì cũng đổ lên đầu ngài, bắt ngài giúp công ? Ngài cũng cha ở đây, một cô nương nhỏ, nhiều chuyện tiện mặt, cũng nhất định sẽ . Ngài giúp tìm , còn trao đổi với họ, giúp điều giải, những chuyện trong phạm vi trách nhiệm của thôn trưởng. Ta thể đương nhiên để ngài giúp nhiều chuyện như ? Vậy thành thế nào? Nếu ngài nhận, thì căn nhà của cũng đừng xây nữa.”
“Ai, con bé nhà ngươi…” Trần Lương cũng cô nương nhỏ , việc bài bản như .
Trong nhà chính cũng ai khác, ngoài ông chính là vợ ông, Chu thị.
Do dự một lát, ông vẫn là nhận lấy bạc: “Được, ngươi cứ yên tâm giao việc cho , bạc , coi như là ngươi thuê .”
“Vậy đa tạ Trần bá.” Cố Vân Đông đổi cách xưng hô, tủm tỉm: “Về việc căn nhà xây thế nào, về suy nghĩ một chút, ngày mai đưa bản vẽ cho ngài ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-49-chuan-bi-xay-nha.html.]
“Được, chiều nay sẽ tìm , sáng mai ngươi đến gặp mặt, là thể khởi công.”
Cố Vân Đông cùng Trần Lương thêm hai câu, thấy thời gian còn sớm, liền để một bọc điểm tâm mua từ huyện thành sáng nay, dẫn theo ba Dương thị ngoài. Xe ngựa theo họ, kéo đồ đạc đến nơi thuê ở.
Họ , Chu thị liền mở bọc điểm tâm bàn , thấy là bánh táo nổi tiếng ở huyện thành, trong lòng càng thêm lòng.
“Cô nương nhỏ , hiểu chuyện hơn hai nhà đến nhiều. Nhà họ Vương và nhà họ Hà miệng thì , một câu thôn trưởng bản lĩnh, hai câu thể giúp đỡ, kết quả thì , ông tìm cho họ, họ còn kén cá chọn canh hài lòng, cứ như ông lợi lộc gì từ trong đó . Nào là nhà nghèo, ngàn dặm xa xôi đến đây dễ dàng, tiền công cứ ép giá mãi, một ngày hai mươi văn còn chê nhiều. Bây giờ thì , cũng vui giúp họ nữa. Đã đến năm sáu ngày , còn tìm đủ. Ta đoán nhé, chờ nhà họ Cố xây xong nhà, nhà họ vẫn động tĩnh gì .”
Trần Lương thực cũng thích nhà họ Cố hơn, cho dù hai lạng bạc , ông cũng cảm thấy cô nương nhỏ chuyện dễ hơn, cho dù bảo ông giúp nhiều hơn cũng vui lòng.
Chỉ là ngoài miệng ông vẫn quát Chu thị một tiếng: “Người ngày mai mới gặp mặt, nhà họ Cố cũng nhất định sẽ lòng tìm , bà đừng lung tung.”
“Bất kể lòng , cũng tặng điểm tâm, còn đưa bạc . Hai nhà thì , ngay cả một tiếng cảm ơn cũng .”
So sánh như , Trần Lương thật sự còn lời nào để .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hơn nữa, nhà họ Cố ngay cả còn gặp, trực tiếp đưa bạc, đây là tin tưởng ông.
Trong lòng Trần Lương vẫn là vui sướng.