Cố Vân Đông về phía phòng , thấy vẫn yên tại chỗ, liền nhướng mày : “Vào , chuyện với ?”
Tiết Vinh liền cúi đầu theo, phòng, cẩn thận đóng cửa .
Còn qua rót cho Cố Vân Đông một ly , quả thực huấn luyện chuyên nghiệp.
“Tiểu thư, manh mối về Bạch Mộc Tử, là chỉ Tân phủ ?”
Cố Vân Đông nghĩ, quả nhiên .
“ là chỉ Tân phủ, nào, ngươi khuyên từ bỏ ? Cảm thấy lấy Bạch Mộc Tử từ Tân phủ là thể?”
Tiết Vinh nghĩ nghĩ: “Lấy Bạch Mộc Tử từ Tân phủ quả thực là thể, vì Tân phủ còn Bạch Mộc Tử nữa.”
Cố Vân Đông bật dậy khỏi ghế: “Ngươi cái gì??!”
Tiết Vinh : “Tân phủ đây quả thực một cây Bạch Mộc Tử, chỉ là ba tháng , đại thiếu gia của Tân phủ đột nhiên phát bệnh, cây Bạch Mộc Tử đó ngài dùng .”
Hắn là, cũng vì phát bệnh đó, hai hạ nhân trong viện của đại thiếu gia Tân phủ đánh chết, những còn đều bán , chính là một trong đó.
Cố Vân Đông mày nhíu chặt, hai ba tháng , chẳng là còn từ khi Tống đại phu thư cho ?
Thời đại thông tin quá bất tiện, đến mức tin tức đều lạc hậu lâu như .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Ngươi đảm bảo, còn?”
Tiết Vinh quỳ xuống: “Tiểu nhân thể thề, những lời , nửa câu dối trá, dám lừa gạt tiểu thư.”
“Được , ngươi dậy , ý trách ngươi.” Cố Vân Đông xoa xoa thái dương, trong lòng âm thầm thở dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-472-tiet-vinh-khong-tin-tuong.html.]
Tiết Vinh vẫn quỳ đất, ý định dậy.
Cố Vân Đông nhíu mày: “Sao nào, còn chuyện gì?”
“Tiểu thư, tiểu nhân vết thương của lão gia là do nhị thiếu gia của Tân phủ gây .” Tiết Vinh đầu cúi thấp, “Tiểu thư trả thù cho lão gia ?”
“Ngươi cảm thấy ?”
Tiết Vinh mím môi, xong lời Cố Vân Đông, run lên một chút, một lát chần chừ.
Hắn ngậm miệng, gì.
Cố Vân Đông cho tức : “Tiết Vinh, ngươi đây hầu hạ bên cạnh đại thiếu gia của Tân phủ. Tân gia tiền tài quyền thế, nhiều quy củ, yêu ma quỷ quái bên trong cũng ít, tranh đấu gay gắt càng ngừng. Ngươi rèn tính cách cẩn thận hiểu, nhưng chỗ Tân phủ, gì cứ , cần giấu giếm, cũng cần sợ xong vui. Ta hy vọng ngươi thể thẳng, sẽ trách tội ngươi.”
Tiết Vinh sững một chút, âm thầm khổ.
Hồi lâu , mới khẽ gật đầu: “Tiểu nhân cũng cho rằng tiểu thư , chỉ là Tân phủ lớn mạnh hơn nhiều so với những gì bên ngoài thấy, nội bộ rắc rối phức tạp. Nó chỉ Tri phủ đại nhân chỗ dựa, mà còn cả ở kinh thành, thậm chí còn … Tóm , tiểu thư động đến nhị thiếu gia cũng dễ dàng.”
Cố Vân Đông nhạo, nhiều như , chẳng vẫn là cảm thấy nàng ?
Quả thực, nếu chỉ một nàng, nàng sẽ cân nhắc kỹ lưỡng, dù đối phó với Tân phủ là đối phó với nhà họ Cố. Tân phủ đang tự tìm đường c.h.ế.t ? Nàng thể đẩy một cái mà.
“Được , những gì ngươi đều , trong lòng tự tính toán, ngươi về chăm sóc cha .”
Tiết Vinh cảm thấy tiểu thư sẽ dễ dàng bỏ qua, nhưng cũng thể gì thêm.
Những ngày tiếp theo, Cố Vân Đông một lòng một chăm sóc Cố Đại Giang, như thể ngoài việc để ông dưỡng thương cho thì còn chuyện gì khác.
Tiết Vinh một cảm giác kỳ lạ, tiểu thư dường như từ bỏ, nhưng như đang mưu tính điều gì đó, nhưng chẳng gì cả.
Và sáu ngày , khi Cố Đại Giang thể chạm chân xuống đất, khách điếm một đến.