Trần Lương đối với thái độ của nàng lòng, đây là một điều.
Bởi khi chuyện đó, ông cũng bất giác hạ thấp giọng xuống: “Nếu các ngươi ở trong thôn, cũng thể lên trấn thuê nhà ở, đều như cả. Trước các ngươi cũng một hộ lên trấn ở, chỉ là phiền phức một chút.”
“Ở trong thôn ạ.” Nếu xây nhà, chắc chắn thường xuyên qua chỗ đất nền. Không đến việc lên trấn xa, ngay cả hai em cũng thể nào cứ chạy qua chạy theo nàng .
Trần Lương vỗ đùi một cái: “Được, ở trong thôn. Ban đầu nghĩ các ngươi là cả nhà, một hộ cũng thể cho thuê một phòng. Bây giờ thấy cha các ngươi ở đây, thì tiện lắm. Thế , bên nhà em dâu phòng trống, chồng nó mất , nhà chỉ nó và con gái ở. Các ngươi qua đó cũng thể trông nom lẫn , một tháng đưa hai trăm văn, ngươi thấy ?”
Cố Vân Đông nghĩ một lát, chủ yếu là phạm vi lựa chọn của họ quá nhỏ, lẽ ngoài nhà góa phụ cũng còn chỗ nào khác.
Nàng đối với thôn lạ nước lạ cái, bảo nàng tự chọn, cũng thực tế lắm.
“Hai trăm văn thành vấn đề, chỉ là, con thể đến xem nhà bên đó ạ?”
Trần Lương gật đầu: “Được, con dâu thứ hai, con dẫn Cố cô nương qua đó, thuận tiện với thím con một tiếng.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Người phụ nữ trẻ tuổi lúc mở cửa lập tức đáp lời: “Con , thưa cha. Cô nương theo con.”
Cố Vân Đông bảo ba Dương thị ở đây chờ nàng, còn thì qua đó.
Nàng , vợ của Trần Lương là Chu thị liền nhịn nhỏ giọng : “Sao ông để ở bên nhà em dâu thứ hai?”
“Sao, ? Em dâu thứ hai chỉ hai con với Vũ Lan, nhà họ Cố đàn ông trưởng thành, ở đó cũng ai dị nghị, em dâu thứ hai cũng thể kiếm chút tiền thuê.”
“ tính tình của em dâu thứ hai…”
“Tính tình gì?” Trần Lương vẻ mặt “chẳng đảm đang hiền thục ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-47-mot-con-soi-con-khong-nhan-nguoi-than.html.]
Chu thị tức thì gì nữa, đàn ông đều sơ ý, hơn nữa đối phương là góa phụ, chồng các thứ tiện tiếp xúc. Mấy năm nay, hai nhà qua về cơ bản đều là Chu thị .
Phương thị đó, chút thích chiếm lợi vặt. Cố tình khác chịu thiệt, bà vẻ vô tội, tủi , bực .
Nếu bà đàn ông, Chu thị cũng qua với bà lắm.
Thôi kệ, thực cũng là khuyết điểm gì lớn, nhà họ Cố cũng chỉ ở đến khi nhà xây xong mà thôi.
Chu thị cuối cùng gì nữa. Cố Vân Đông bao lâu trở . Đi cùng nàng còn cô nương tên Vũ Lan, lớn hơn Cố Vân Đông hai tuổi, trông hoạt bát cởi mở.
“Bác cả, con để chị em nhà họ Cố ở nhà con là ạ, bác yên tâm , con sẽ chăm sóc cho họ.”
Trần Lương lập tức : “Được, cứ quyết định thế .” Ông đầu về phía Cố Vân Đông: “Vậy miếng đất nền, ngươi xem bây giờ, lát nữa xem?”
“Bây giờ luôn ạ.” Cố Vân Đông xem nhà, cũng gặp chủ nhà Phương thị.
Phương thị tính tình thế nào, nàng chỉ một cũng hiểu , nhưng cũng chắc chắn là hai loại khác với cô Kha. Điều cũng cả, huống chi nàng cũng hỏi thăm con dâu của thôn trưởng, thôn mấy nhà góa phụ, nhưng những nhà khác hoặc là sinh con trai, hoặc là nhà đủ ở, lựa chọn nào khác.
Trần Vũ Lan chủ động: “Bác cả, con cũng xem đất nền cùng chị em nhà họ Cố.”
“Đi .”
Trần Lương dậy, ngoài.
Trần Vũ Lan dẫn Cố Vân Đông phía , chỉ là mới khỏi cổng nhà bao xa, Cố Vân Đông liền dừng một chút. Quả nhiên là , lúc xe ngựa nàng lầm.
Thiếu niên lúc gặp ở phủ thành, chẳng lẽ cũng ở thôn ?
Trần Vũ Lan thấy nàng dừng , tò mò theo ánh mắt của nàng, lập tức rùng một cái, nhỏ giọng ghé tai nàng : “Ngươi mau đừng , đừng , chính là một con sói con, nhận .”