Nhà họ Cố sáng sớm bắt đầu bận rộn, trong ngoài đều quét dọn sạch sẽ.
Ngay cả ba Tằng Gia, Tằng Nguyệt, Tằng Nhạc nhà hàng xóm cũng chạy qua giúp đỡ, tuy Vân Thư học ở huyện thành, nhưng mỗi ngày tan học về vẫn sẽ chơi cùng những bạn .
Đặc biệt là ba em nhà họ Tằng cơ hội sách chữ, Vân Thư mỗi ngày về đều sẽ dạy họ học.
Bây giờ họ cũng nhận ít chữ, Đổng thị trong lòng vui mừng, nghĩ cố gắng thêm chút nữa, kiếm thêm chút tiền, chừng cũng thể cho con học đường.
Bà cũng mong con thi đỗ tú tài, cử nhân quan lớn, chỉ cảm thấy con cái chữ một chút luôn là .
Không thấy đến cả hầu nhà họ Cố cũng đang học ? Đồng An đó học nhất nhanh nhất, quản sự của xưởng .
Có thể thấy sách chữ, tương lai chắc chắn sẽ tiền đồ hơn là một chữ.
Làm bạn của Cố Vân Thư, tổ chức sinh nhật, họ đương nhiên đến giúp.
Cố Vân Đông cũng vui vẻ, sáng sớm liền theo Đồng lão cha đưa hai đứa trẻ đến thư đường, đó tự chợ mua đồ ăn.
Bạn học của Vân Thư tổng cộng cũng mới mười sáu , Cố Vân Đông nghĩ đến nên tìm thêm hai chiếc xe ngựa đến chở họ .
từ chối, trong nhà những bạn học , điều kiện thì nhà ai mà xe ngựa, Liễu Dật trực tiếp bảo phu xe nhà đậu xe ngựa ở cửa thư đường đợi tan học.
Hai chiếc xe ngựa, cũng quả thực đủ , ai nấy đều là những đứa trẻ nhỏ, thể tích cũng lớn.
Cố Vân Đông ở huyện thành mua sắm một vòng, mới hài lòng mang theo đầy nửa xe ngựa đồ vật trở về.
Nàng hỏi Vân Thư sinh nhật ăn gì, bé vui vẻ ăn mì trường thọ, và cả trứng gà luộc.
Cố Vân Đông mà trong lòng chua xót, những thứ vô cùng bình thường , là những thứ Cố Vân Thư đây lúc tổ chức sinh nhật bao giờ ăn, cho nên trong lòng cứ canh cánh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-425-ban-hoc-den-nha.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Cố Vân Đông liền hỏi thêm gì nữa, nàng tự trong lòng định thực đơn.
Bánh kem cái nàng , nhưng đông , lẽ hai cái bánh kem lớn.
Vì thế nàng hỏi thăm hai ngày xem nơi nào sữa bò.
Về đến nhà, nàng liền kéo Thiệu Thanh Viễn qua cu li, đưa cho một cái bát lớn đựng lòng trắng trứng và đường trắng, tủm tỉm : “Đã đến lúc thử thách tốc độ tay của , đánh , đánh cho đến khi nó biến thành bơ màu trắng mới thôi.”
Thiệu Thanh Viễn chút ngơ ngác, bơ… là cái gì?
Cố Vân Đông bảo gì, cứ theo là . Cho đến khi lòng trắng trứng từ từ biến thành màu trắng như bông, Thiệu Thanh Viễn mới kinh ngạc thôi.
Hóa , lòng trắng trứng đánh mạnh mười lăm phút, sẽ biến thành như .
Hắn về phía Cố Vân Đông ánh mắt dần sáng lên, cứ cảm thấy, nàng thỉnh thoảng thể mang đến cho bất ngờ.
Nhà họ Cố bên bận rộn, bên thư đường Cố Vân Thư mời đến nhà tổ chức sinh nhật, Tần Văn Tranh dứt khoát cho họ tan học sớm một canh giờ.
Thấy từng học sinh lên xe ngựa, Tần Văn Tranh thế mà cũng xúc động theo cùng.
Chỉ là nghĩ đến là một phu tử, e là sẽ các học sinh tự nhiên, vẫn là bỏ ý niệm , dù , ông cũng vẫn bảo vệ hình tượng của , ông đối mặt với con bé Cố Vân Đông , dễ nổi nóng.
Hai chiếc xe ngựa một một làng Vĩnh Phúc.
Tuy là ngạc nhiên thái quá, làng bình tĩnh, kín đáo.
dù cũng là đầu tiên đến, ai nấy vẫn vén rèm xe ngoài.
Làng Vĩnh Phúc nửa năm nay đổi nhỏ, nhưng phần lớn nhà cửa vẫn còn vẻ cũ nát.