Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông như , cũng may lên kinh, Trì Trì sẽ theo cùng , khiến Tống Nham trong lòng ít nhiều chút an ủi.
Đã quyết định, Cố Vân Đông liền giúp chuẩn .
Thiệu Thanh Viễn tạm dừng việc ngoài chữa bệnh từ thiện, thừa dịp Tống Nham còn ở, đem những điều đây kịp dạy đều dạy hết. Đặc biệt là Tống Nham ba năm đây còn trúng độc, điểm Thiệu Thanh Viễn là lo lắng.
Lại qua năm sáu ngày, Tống Nham mới chuẩn khởi hành.
Lần đồng hành trừ Tống Nham và Trì Trì , còn Cố Vân Thư, vốn dĩ là hộ tống Tống Đức Giang. Hiện giờ chuyện của Tống Đức Giang bên còn xong, nhưng Hoàng đế kinh thành khi nhận tấu chương của Thiệu Thanh Viễn và Hoa tri phủ, lập tức gửi thư bằng bồ câu đưa tin, bảo Cố Vân Thư tự hộ tống Tống Nham lên kinh, đường bất kỳ sơ suất nào nữa.
Còn về Tống Đức Giang, chờ xong việc, sẽ quan phủ Tuyên Hòa phủ hộ tống.
Cố Vân Thư ý kiến, chỉ là A Nguyệt còn định, như cũ thể lên đường, chỉ thể tạm thời lưu Tuyên Hòa phủ bầu bạn Khả Khả.
Trừ cái , còn Cố Như Ý, cũng đến lúc nên về nhà.
Tay nàng khá hơn nhiều, Cố Vân Đông vẫn yên tâm, cho nàng mang nhiều bình thuốc, còn dặn dò Trì Trì dọc đường chiếu cố nàng nhiều hơn, còn cấp Cố Như Ý xứng một nha , đường cũng tiện chăm sóc.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cố Như Ý lúc tới, mang đồ vật nhiều lắm, lúc về chất đầy một xe ngựa hàng hóa.
Đồ ăn thức uống , còn ít thêu phẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3743-phien-ngoai-duong-lieu-tro-ve-nha.html.]
Cố Vân Đông am hiểu thêu thùa lắm, nàng cầm kim đều cố sức, đến nay may quần áo. điều gây trở ngại việc kho nhà nàng ít thứ , thưởng ban của hoàng cung, tạ lễ của khác, còn quà tặng ngày lễ của bạn bè, vải vóc thêu thùa đều nhiều.
Cố Vân Đông bảo Cố Như Ý chọn, nàng cảm thấy, đồ vật hiểu thưởng thức, trân trọng, như mới là đáng giá. Chứ thể giống nàng như , đặt trong kho chất thành tro.
Cố Như Ý xe ngựa chất đầy, vài mở miệng từ chối, đều chặn . Nàng vô cùng ngượng ngùng, mấy ngày nay ở Tuyên Hòa phủ như sống những ngày thần tiên, kết quả khi còn mang nhiều đồ như .
Cố Vân Đông , nếu nàng nhận, đầu nàng bảo Trì Trì đưa qua cũng thôi. Cố Như Ý căn bản nàng, chỉ thể nhận lấy.
Thế nhưng, liền ngay một ngày họ sắp khởi hành, lúc chạng vạng, Dương Liễu trở về.
Dương Liễu đó huyện An Nghi tham gia tang lễ Dương Văn Lễ, vốn dĩ cùng nhị lão Dương gia và vợ chồng Dương Hạc mới , nhưng trở về, nàng một .
Cố Vân Đông thấy nàng phong trần mệt mỏi, nhanh chóng kéo nàng nghỉ ngơi. Chờ nàng nghỉ một lúc mới hỏi: “Nương, ông ngoại họ ?”
Dương Liễu phát hiện trong nhà thêm vài nàng quen , dáng vẻ cùng Vân Đông họ cận, nàng cũng rảnh hỏi, giải thích: “Họ đều còn lưu huyện An Nghi, chuyện còn xong xuôi. Ta vốn dĩ bầu bạn họ chờ chuyện đấy, đưa họ về Tuyên Hòa phủ, cũng là để xem các con cùng Trì Trì Vãn Vãn.”
Dương Liễu : “Ai ngờ đó lâu đụng Tề Đình, phủ Linh Châu nhậm chức ? Đi qua huyện An Nghi, tới thăm chúng , với chúng , Khả Khả và A Nguyệt đều thai, hiện giờ đều ở Tuyên Hòa phủ. Lòng a, liền yên .”
Huyện An Nghi liền thuộc về huyện thành quyền phủ Linh Châu, ở chỗ giao giới Tuyên Hòa phủ và phủ Linh Châu, Tề Đình qua nơi đó tự nhiên gặp nhạc mẫu.