Liễu Dật cũng nghĩ như , vì thế khoanh tay nhỏ, thận trọng với Cố Vân Thư: “Hay là, giả bệnh .”
“Không , lúc Vân Thư , ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c tinh thần như , bây giờ giả bệnh thì giả quá.” Một đứa nhóc bên cạnh .
Liễu Dật im lặng, hối hận vì lúc bảo tiểu nhị của tửu lầu khiêng .
Dịch Tuấn Khôn xua tay: “Cách , chỉ thể thi thôi, chỉ cần Vân Thư giữ tâm thái bình thường là .”
Mọi nghĩ đến khả năng tự an ủi của Cố Vân Thư, chắc là, thể, đại khái là thể giữ tâm thái bình thường ??
“Cho nên, bây giờ quan trọng nhất chính là vòng thi thứ ba. Vòng thứ ba là do giáo dụ của huyện học đề, thì sẽ chỉ định ai tham gia, đến lúc đó xem giáo dụ đề gì, ai giỏi thì đó trả lời.”
Lời tuy , nhưng Dịch Tuấn Khôn mười hai tuổi nghĩ tương đối nhiều.
Vị giáo dụ của huyện học là do Đông Nghĩa thư viện mời đến, tuy mặt đến mức thiên vị, nhưng ai thể lén lút tiết lộ đề cho Đông Nghĩa thư viện ?
Đáng tiếc phu tử ở đây, nếu đến lượt họ gì thì ?
Dịch Tuấn Khôn vỗ vỗ mặt, thể nghĩ những chuyện tiêu cực như , sự việc đến nước , chỉ thể lực ứng phó.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hắn thở một , siết nắm tay : “Tất thắng.”
Những đứa nhóc khác sững sờ, đột nhiên cùng , cùng hô: “Tất thắng!!”
Giọng non nớt đột nhiên vang lên, cho bên ngoài cũng im lặng trong giây lát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-371-ta-tim-nguoi-den-chong-lung.html.]
Ngay cả phòng bao của Cố Vân Đông cũng loáng thoáng , mặt nàng bày biện đồ ăn của Cẩm Tú tửu lầu, thấy tiếng động thì sững sờ, đó bật .
lúc , cửa phòng đột nhiên đẩy .
Ngay đó, Liễu Duy ha hả xông : “Các thật sự về , , báo một tiếng, để đón các , tiệc tẩy trần cho các chứ? , mang quà cho ? Ta cần nhiều , chút lòng thành là .”
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn liếc , lặng lẽ đầu .
Liễu Duy thấy, cả như nổ tung: “Không mang??”
“Được , mang cho ngươi, đang ở xe ngựa kìa.” Cố Vân Đông phất tay: “Ngươi vội vã chạy đến chỉ để hỏi quà ? Ta còn tưởng ngươi quan tâm em trai ngươi chứ.”
Liễu Duy ngẩn , quà liền yên tâm, cũng vội xem, bất ngờ để đến cuối cùng.
Hắn xuống uống ly : “Ta đương nhiên quan tâm em , ngờ lão cụ non đó gây chuyện như . Ta mới tìm giúp đỡ .” Hắn gọi Liễu Dật là lão cụ non.
Liễu Duy khi Liễu An về quy tắc thi đấu, cũng nảy ý nghĩ giáo dụ của huyện học thể mua chuộc, vì vẫn tìm nhắn tin cho Đoạn Kính Nguyên ở huyện học, bảo mau chóng đến chống lưng.
Cho nên đến muộn, đến lúc ăn mới tới.
“Cuộc thi còn bắt đầu, ngươi xem Vân Thư nhà các ngươi ? Đi, cùng xem. Ta cổ vũ cho lão cụ non nhà một chút, để nó sợ hãi run rẩy, lỡ thua cuộc thi, chui chăn nhè với .”
Liễu Duy màng ăn uống, dậy định .
Ai ngờ Thiệu Thanh Viễn kéo , đang định hỏi, liền thấy Cố Vân Đông gật gật cằm, chỉ một góc nào đó bên : “Ngươi xem , xem cần chúng lo lắng .”
Liễu Duy “Hửm?” một tiếng, vội vàng thò đầu xem.