“Tối hôm qua con ở ?” Trì Trì thấy lỡ tay rối tóc nàng, giả vờ như gì, bình thản rút tay về.
“Ở thôn trang phía đó nha.” Tiểu Vãn Vãn gì hết.
Trì Trì ngước mắt , ai ngờ ngẩng đầu, phát hiện tất cả ở đây đều đang trợn mắt há hốc mồm hai họ.
Trì Trì, “……” Suýt chút nữa quên mất, tới để vạch trần lang băm giả mạo đại phu.
, nếu cô bé nha đầu lừa chính là Vãn Vãn, "ông nội" hẳn là…… Bạch lão gia tử?
Khóe miệng Trì Trì giật mạnh. Sao nghĩ điều đó chứ?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vị thanh niên ban đầu nhận là thế tử thì chắc chắn, hỏi: “Thế, Thế tử? Tiểu cô nương là ...”
“Muội .”
“A??” Vị thanh niên kinh ngạc, trợn tròn mắt, vẻ mặt khó tin. Hắn Trì Trì, Vãn Vãn, hồi lâu mới lắp bắp, khó khăn : “Xin, xin , quen tiểu thư, hiểu lầm.”
Khoan , đợi chút.
Vị là tiểu thư Vĩnh An Hầu phủ, "ông nội" trong miệng nàng chẳng là, chẳng là Thần Y Lão Tổ Tông ??
Ngọa tào.
Vị thanh niên suýt nữa thì c.h.ử.i thề. Vậy nên, Lão Tổ Tông mà họ gặp bằng cách thể gặp, đang ở ngay thôn trang cách đây xa đó ??
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3703-phien-ngoai-day-la-muoi-muoi-ta.html.]
Trì Trì đầu đ.á.n.h giá hai mắt, hỏi: “Ngươi nhận ?”
Vị thanh niên hoảng hốt, thậm chí kịp phản ứng với câu hỏi của , chỉ theo bản năng trả lời: “Phải, cũng tham gia đại hội y thuật , sư phụ là Vưu Lễ, lúc đại hội ở cuối cùng, cơ hội lên đài chuyện. thấy Thế tử. Đây là đầu tiên đơn độc tham gia chữa bệnh từ thiện, ở thôn bên . Không ngờ Thế tử cũng ở đây.”
Nói đến đây đột nhiên tỉnh ngộ: “Thế tử, , ...”
“Ta , trách ngươi.” Hắn đầu , với thôn trưởng Thường và : “Xin , đây là một sự hiểu lầm. Đây là Vãn Vãn, nàng dối. Tằng tổ phụ chúng quả thực cũng tham gia đại hội y thuật, chỉ là ông ... ân, bối phận tương đối cao, cho nên cần ngoài chữa bệnh từ thiện. Đã một chuyến vô ích.”
Thôn trưởng Thường và vội vàng lắc đầu. Hiện tại họ còn tâm trí nào để nghĩ đến chuyện giả mạo giả mạo nữa. Họ đang mắc kẹt trong hai chữ ‘Thế tử’ mà vị đại phu trẻ tuổi gọi, thể hồn.
Thế tử là vị Thế tử mà họ đang nghĩ tới đó chứ?
họ dám hỏi, đây?
Trì Trì ôm Vãn Vãn xoay , với : “Tằng tổ phụ nếu ở bên , dù cũng qua thưa tiếng. Chuyện chữa bệnh từ thiện, đợi trở sẽ tiếp tục. Mọi yên tâm, các bệnh nhân cấp tính sáng nay xem xét thỏa. Những khác, về ăn cơm trưa xem cũng muộn.”
Thôn trưởng Thường ngơ ngác gật đầu, đó trơ mắt Trì Trì ôm Vãn Vãn về phía thôn trang cách đó xa.
Vãn Vãn còn đầu , vẫy tay với bọn Cẩu Đản bảo vệ nàng lúc nãy: “Buổi chiều tìm các chơi nha, các về ăn cơm , tạm biệt.”
Bọn Cẩu Đản tuy hiểu vì các vị đại nhân đều im lặng, nhưng Vãn Vãn nhà chống lưng, hiển nhiên cần sợ hãi, liền cũng nhảy nhót vẫy tay: “Vãn Vãn buổi chiều gặp.”
Chờ đến khi hai càng lúc càng xa, vị đại phu trẻ tuổi mới đột nhiên trợn tròn mắt.