Thiệu Thanh Viễn ở phía mấy , đám Tiền tiêu đầu tự nhiên dám gì, thậm chí cũng hết sức cẩn thận, dám gây tiếng động, càng dám hỏi Lục Tử về quy củ trong phủ.
Đi bao lâu, liền thấy lính gác ban nãy chạy cửa vội vàng chạy .
Thấy đoàn bọn họ, cũng kinh ngạc, ngay đó với Thiệu Thanh Viễn: “Hầu gia, phu nhân bảo Lục chưởng quỹ dẫn bọn họ .”
“Ừm.” Thiệu Thanh Viễn gật đầu: “Ngươi việc của .”
Người lính gác chắp tay, về gác cổng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đoàn Lâm nương tử liền theo Thiệu Thanh Viễn vòng qua bức bình phong, qua cổng Thùy Hoa, men theo hành lang, tới bên ngoài chính sảnh.
Đám Lâm nương tử vẫn luôn cúi đầu, cũng dám ngó xung quanh, cho đến khi phòng, phía đều dừng , bọn họ mới đột ngột dừng bước.
Còn kịp ngẩng đầu, liền thấy phía truyền đến một giọng vui mừng: “Ai là Như Ý? Mau cho xem nào.”
Mấy Lâm nương tử ngẩng đầu, liền thấy Cố Vân Đông đang cầm chiếc vòng tay, vui mừng đ.á.n.h giá mấy cô nương trẻ tuổi bọn họ.
Chẳng qua tầm mắt nàng lướt qua Lâm nương tử, Hứa Quế Lan, Hà Sa, cuối cùng dừng mặt Tiểu Lộ, đó đ.á.n.h giá một lát, vẫn nhíu mày.
Mấy cô nương trẻ tuổi , hình như... đều ?
Cố Vân Đông còn xảy chuyện gì, lính gác đến chỗ cổng Thùy Hoa liền dừng bước, đưa vòng tay cho đại quản gia Hầu phủ là Tiết Vinh.
Tiết Vinh chỉ kịp đưa vòng tay cho nàng, báo rằng ngoài cửa mấy vị cô nương gặp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3608-phien-ngoai-hau-phu-nhan-that-su-la-co-cua-nhu-y.html.]
Cố Vân Đông liếc mắt một cái liền nhận chiếc vòng, nghĩ rằng bao nhiêu năm , Như Ý chắc cũng trưởng thành, lập tức cho mời .
thế , phảng phất đều giống.
Vẫn là Tiền tiêu đầu phản ứng nhanh nhất, quỳ thẳng xuống mặt nàng: “Thảo dân bái kiến Hầu gia, Hầu phu nhân.”
Mấy Lâm nương tử cũng đột nhiên hồn, vội vàng quỳ rạp cả xuống, trong lòng khẩn trương c.h.ế.t.
Cố Vân Đông bảo các bà lên: “Được , đừng câu nệ mấy thứ lễ nghi , các vị cho , Tiểu Như Ý ?”
Nghe nàng gọi tên Cố Như Ý thiết như , trong lòng Lâm nương tử cuối cùng cũng yên tâm phần nào.
Bà âm thầm hít sâu một , siết chặt nắm đấm, lấy hết can đảm ngước mắt hỏi: “Phu, phu nhân, ngài, ngài thật sự là cô của Như Ý ?”
“Phải! Chiếc vòng chính là cho nó.”
Lâm nương tử nhận câu trả lời khẳng định, mặt mếu, cánh môi run rẩy một hồi lâu, mới đột nhiên dập đầu thật mạnh xuống đất: “Phu nhân, cầu xin ngài cứu Như Ý với, nó, nó xảy chuyện !”
Sắc mặt Cố Vân Đông đột nhiên biến đổi, nụ tức khắc tắt ngấm, nàng dậy : “Sao ? Bà đừng nữa, rõ ràng xem, nó xảy chuyện gì?”
Lâm nương tử lúc phảng phất như tìm chỗ dựa, sự sợ hãi vẫn luôn đè nén bỗng vỡ òa, bà lau nước mắt mặt, vội vã mở miệng: “Chúng là tú nương của tiệm vải Bàng gia, đó chủ nhân nhận một mối ăn, là sửa chữa bức thêu hỏng cho Bao gia ở Tuyên Hòa phủ. Như Ý tay nghề thêu thùa nhất, nên cũng theo. Ai ngờ hôm nay lúc đang việc ở Bao phủ, xảy chuyện. Đại thiếu gia Bao phủ coi trọng Như Ý, nạp nó , Như Ý chịu, liền lấy đá đ.á.n.h thương . Hiện giờ Bao phủ đang giữ , chịu thả, còn cho hạ nhân đuổi hết chúng ngoài.”
Lâm nương tử : “Trước khi bắt , Như Ý lén đưa chiếc vòng cho , Hầu phu nhân là cô của nó, bảo chúng đến Hầu phủ cầu cứu, chúng , chúng lúc mới dám đến cửa phiền.”