Hứa Quế Lan hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt bất mãn trèo thẳng lên xe ngựa, : “Còn Cố cô nương gì nữa? Đều là nó hại nhẹ, hổ mồi chài đại thiếu gia nhà , bây giờ giữ trong phủ . Hay lắm, bây giờ việc thêu thùa của chúng cũng hỏng, trở về còn chủ nhân quở trách thế nào nữa.”
Lâm nương tử sắc mặt xanh mét: “Ngươi câm miệng cho ! Như Ý như !”
Tiểu Lộ với Tiền tiêu đầu: “Tiền tiêu đầu, bây giờ? Như Ý xảy chuyện , oan, bắt , ông cách nào cứu ?”
Tiền tiêu đầu kinh hãi: “Bị, Bao phủ bắt giữ? Rốt cuộc là thế nào?”
Lâm nương tử nắm chặt chiếc vòng trong tay, liếc đám hạ nhân Bao phủ vẫn đang chằm chằm động tĩnh của các bà, : “Lên xe ngựa hãy .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tiền tiêu đầu cũng chú ý tới những ánh mắt mấy thiện ý , vội vàng che chở cho mấy vị cô nương lên xe .
Đánh xe ngựa xa khỏi Bao phủ một đoạn, lúc ông mới hỏi: “Lâm nương tử, bà tính thế nào đây?”
“Lâm nương tử, chúng thể bỏ mặc Như Ý .” Tiểu Lộ hoảng hốt .
Hứa Quế Lan lạnh: “Vậy chứ bây giờ? Chúng chỉ mấy , chẳng lẽ còn thể trèo tường vượt nóc lẻn cứu chắc? Ai bảo nó tay nặng như , đập vỡ cả đầu ?”
Tiền tiêu đầu Hứa Quế Lan chẳng lời nào ho, nhưng ả vẫn cảm thấy vô cùng thất vọng và buồn lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3604-phien-ngoai-bao-ta-di-tim-nang.html.]
Ông khỏi về phía Lâm nương tử, bà hít sâu một , ngẩng đầu, ánh mắt quả quyết : “Như Ý , cô của là Hầu phu nhân của Vĩnh An hầu phủ, bảo tìm bà .”
“Cái gì??!” Tiền tiêu đầu giật mạnh dây cương, dám tin Lâm nương tử.
Ba còn trong xe ngựa cũng đều kinh ngạc tột độ, Hứa Quế Lan thét chói tai: “Sao thể? Nó đang dối!”
Lâm nương tử xòe tay , cho các nàng xem chiếc vòng: “Đây là Như Ý mới đưa cho , là tín vật, chỉ cần giao cho Hầu phu nhân là . Tuy rằng... tuy rằng cũng cảm thấy đáng tin lắm, nhưng dù cũng là một tia hy vọng, vẫn thử xem.”
Hứa Quế Lan lắc đầu: “Lâm nương tử, bà điên ? Lời lúc nổi điên của Cố Như Ý mà bà cũng tin? Ai mà nó sớm qua với họ hàng bên nội nhà nó, lấy cô? Thôi , cứ cho là thật sự cô , với mối quan hệ giữa nó và bên nội nhà nó, cô nó thể lo cho nó ? Sớm chẳng còn nó là ai, gì đến Hầu phu nhân, đúng là hoang đường.”
Hà Sa cũng cảm thấy việc khả năng lắm: “Lâm nương tử, Quế Lan cũng lý. Nếu cô của Như Ý thật là Hầu phu nhân, giống như chúng , ru rú ở một trấn nhỏ tú nương chứ?”
“ thế.” Hứa Quế Lan trợn trắng mắt: “Nó chắc chắn là lừa chúng . Lâm nương tử, thấy nó đây là cùng đường bí lối, nên dứt khoát lợi dụng chúng đến Hầu phủ loạn. Bao phủ là phú hộ, dân thường đắc tội nổi, nên nó mới xúi chúng tìm đến Hầu phủ, Hầu phu nhân nhà nổi lòng từ bi liền cứu nó. Bà nghĩ cho kỹ, Hầu phủ là nơi nào, đừng chúng gặp Hầu phu nhân khó đến , chỉ sợ chúng đến gần Hầu phủ bắt , đến lúc đó đ.á.n.h một trận còn là nhẹ.”
Lâm nương tử sững sờ: “Như Ý nó...”
Tiểu Lộ tức giận: “Như Ý như ! Muội nông nỗi đó , ngươi còn ở đây mát, ngươi rốt cuộc tâm !”
Nói xong, cô bé đầu với Lâm nương tử: “Chúng cứ thử xem , Như Ý cùng chúng đến đây, thể thấy c.h.ế.t mà cứu .”