Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 360: Đến nhà nàng cầu hôn

Cập nhật lúc: 2025-09-05 09:29:56
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mày…”

Chu Tiểu Tuấn lạnh: “Cũng cha coi trọng mụ họ Cố đó ở điểm gì, tuổi cao còn sinh con , cha nạp thì cũng tìm một cô gái còn son chứ, coi một mụ đàn bà già như báu vật.”

Chu đại phú trừng mắt nó: “Mày cái gì? Dì Cố của mày đây sống khổ, khó khăn lắm mới hưởng chút phúc, mày thể đối đầu với bà ? Mẹ mày cũng thế, lòng ghen tuông mạnh như , một chút hiền lương thục đức cũng .”

“Sao cha là lão dê già ?” Chu Tiểu Tuấn hung hăng lau mặt, tự trèo lên xe ngựa.

Chỉ là tay chân rụng rời, một lúc lâu mới nha đỡ lên.

Chu đại phú tức đến run tay, đứa con nào cha như ? là đứa con bất hiếu.

Ông tổn thất nhiều bạc như , trong lòng vui, còn quản con trai, trong lòng đối với vợ càng thêm căm hận, đều là do bà chiều hư.

Đoàn của Cố Vân Đông cũng xa, cuối cùng Thiệu Thanh Viễn vẫn cưỡi con Truy Phong rừng tìm con Cuồng Phong bình tĩnh và dắt nó .

Trên lưng Cuồng Phong quả nhiên vẫn còn cắm một mũi tên nhỏ, A Cẩu thấy vội xung phong: “Để , cha đây là thú y.”

Mọi : “…” Cha ngươi là thú y ư?

A Miêu càng kinh ngạc hơn: “Cha ngươi là thú y, mà ngươi lái xe la?”

Lúc họ quen một thời gian dài mới miễn cưỡng điều khiển .

A Cẩu ngơ ngác: “Tại con trai thú y lái xe la? Đó là việc của phu xe ?”

Hửm? Nói cũng vẻ lý.

Mũi tên Cuồng Phong đến thôn gần đó mới rút và đắp thuốc, vì trải qua chuyện , những ngày tiếp theo Cố Vân Đông đều ở yên trong xe ngựa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-360-den-nha-nang-cau-hon.html.]

Vừa Dương thị cũng lo lắng cho nàng ngoài, Cố Vân Đông đôi tay băng thành cái bánh chưng của , trong lòng cũng bất đắc dĩ.

Buổi tối, họ nghỉ ở một quán trọ trấn, đợi đến khi định xong, Cố Vân Đông mới thời gian hỏi mấy A Miêu: “Được bao nhiêu bạc?”

Bốn A Miêu , hì hì, mỗi lấy một tờ ngân phiếu một trăm lạng, kích động đến mức run cả : “Một trăm lạng lận đó.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

“Các ngươi chỉ chút tiền đồ đó thôi , mới đòi một trăm lạng?”

“Một trăm lạng nhiều ?”

Cố Vân Đông sững sờ, một trăm lạng, bây giờ khi nàng xưởng và cửa hàng kiếm tiền, một trăm lạng dường như nhiều lắm. khi nàng mới đến thế giới , đến một lạng bạc cũng tính toán chi li.

Một trăm lạng thể xây căn nhà gạch xanh ngói đỏ khang trang của nàng, dân làng Vĩnh Phúc một trăm lạng, lẽ đếm năm hộ.

Quả nhiên là từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu về nghèo khó.

Cố Vân Đông , gật đầu : “Rất nhiều, tiền phòng , nhưng suy nghĩ kỹ xem dùng thế nào, đem chơi bời cờ bạc.”

“Nhất định .” Bốn vui vẻ cầm ngân phiếu ngoài.

Cố Vân Đông quản nữa, đợi đến khi trong phòng chỉ còn nàng và Thiệu Thanh Viễn mới hỏi: “Bốn A Miêu, định sắp xếp thế nào?”

“Đợi khi về, tìm một sư phụ võ công, cho họ luyện tập tử tế.” Sau khi chuyện hôm nay xảy , Thiệu Thanh Viễn vẫn luôn suy nghĩ vấn đề .

A Miêu và họ tuổi tác đều lớn, lanh lợi, lúc luyện võ cũng muộn.

Cố Vân Đông gật đầu: “Được, nghĩ kỹ là .”

Nàng ngáp một cái, định về phòng nghỉ ngơi.

Ai ngờ định kéo cửa phòng , liền thấy giọng của Thiệu Thanh Viễn từ phía truyền đến: “Sau khi về làng Vĩnh Phúc, sẽ cho đến nhà nàng dạm hỏi.”

Loading...