Sắc mặt Lý tiêu sư khẽ biến. Tính tình ông vốn sảng khoái, nhưng nghĩa là thể nhẫn nhịn thứ, ông lập tức 'vụt' dậy.
Hứa Quế Lan ông dọa giật . Thấy khí giương cung bạt kiếm, quản sự nương tử vội vàng : “Lý tiêu sư đừng chấp nhặt với nó, nó đầu xa nhà, hiểu sự khó xử , để khuyên nó.”
Quản sự nương tử cũng hết chịu nổi Hứa Quế Lan. Lời nào nên , lời nào , ả ? Sớm Hứa Quế Lan cũng theo, bà nhận chuyến .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lý tiêu sư thở hắt một , xoay về phía cửa khách điếm.
Nếu thể, ông cũng ngoài tìm chỗ trọ, chứ trong khách điếm đàn bà ca cẩm. Trước đây ông cứ thấy bà vợ ở nhà lải nhải, lúc phiền phức, giờ mới , vợ ông mà so với Hứa cô nương , thì quả thật gọi là trầm mặc ít lời.
Lý tiêu sư ở cửa khách điếm, dòng qua . Lại sắc trời càng lúc càng tối sầm, trong lòng cũng khỏi hoang mang.
“Sao ở ngoài ?” Tiếng của Du tiêu sư truyền đến bên tai.
Lý tiêu sư ngẩng đầu: “Huynh về ? Thế nào?”
Du tiêu sư thở dài một : “Tìm thấy, đúng như lời chưởng quỹ , khách điếm quanh đây đều chật kín . Tiêu đầu quen với Dương Uy tiêu cục trong thành, đặc biệt đến hỏi thăm, nhưng bên đó cũng cách nào. Gần đây của Dương Uy tiêu cục cũng nhận chuyến hàng nào, là chờ Đại hội y thuật ở Tuyên Hòa phủ kết thúc, chắc chắn sẽ nhiều mối ăn, cho nên tiêu cục của họ cũng phòng trống cho khách.”
Dương Uy tiêu cục còn đề nghị bọn họ cũng nên ở thêm một thời gian, là từ Vĩnh Ninh phủ qua đây chắc cũng ít, đến lúc đó bọn họ thể nhận vài chuyến hàng hộ tống họ trở về.
Du tiêu sư thật cũng , nhưng vấn đề là bây giờ ngay cả chỗ ở họ cũng giải quyết .
“Tiêu đầu bảo về , ông nơi khác hỏi thăm tiếp .”
Lý tiêu sư vội : “Vậy trong một lát , mấy vị tú nương tạm thời giao cho trông coi, cũng tìm thử xem.”
Du tiêu sư nhíu mày: “Vết thương ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3577-phien-ngoai-khong-muon-tim-tri-tri.html.]
“Ta , lúc gặp Bạch , cho một lọ thuốc, uống xong đỡ nhiều . Huynh xem tinh thần bây giờ tệ chứ? Hơn nữa...” Lý tiêu sư khẽ hạ giọng: “Ta cũng ngoài hít thở khí.”
Du tiêu sư hiểu , chắc chắn là vị Hứa cô nương gì khó .
Ông lập tức gật đầu: “Được, , trời tối thì về .”
Lý tiêu sư phất phất tay, vội vàng ngoài.
Lý tiêu sư thực bao giờ nghĩ đến việc tìm Trì Trì. Kể cả khi Hứa Quế Lan , ông cũng nảy sinh ý nghĩ đó.
Lúc ông chỉ cho hai cái bánh bao và chút dưa muối, mà Bạch tiểu công tử liều mạng giúp họ đ.á.n.h đuổi cường đạo, ngược còn mang ơn nặng như núi, huống hồ còn cho ít t.h.u.ố.c .
Chuyện như , Lý tiêu sư thể phiền nữa?
Ông chỉ nghĩ, thêm một là thêm một phần sức.
Chỉ là đường quá đông , ông dù cũng thương, một đoạn liền cảm thấy tim đập loạn, thở thông, vô cùng khó chịu.
Lý tiêu sư vội uống một viên t.h.u.ố.c Trì Trì đưa, định về.
Ai ngờ xoay , một bóng vội vã chạy tới đ.â.m sầm một cái.
Người nọ ngay cả một tiếng xin cũng , cứ thế đầu mà chạy mất.
Thế nhưng, áo n.g.ự.c Lý tiêu sư dần dần ửng đỏ. Ông đột ngột lảo đảo một cái, c.h.ế.t tiệt, vặn đụng trúng ngay vị trí vết thương.