Cố Như Ý phảng phất như thấy, tay trái nàng đặt lên cổ tay , nhẹ nhàng vuốt ve.
Trên cổ tay của nàng, đeo một chuỗi vòng tay. Chuỗi vòng nàng xa lạ, là khi xuất phát mẫu đeo cho nàng, là cô cô tặng.
Mẫu vốn yên tâm để nàng xa nhà, cho dù quản sự nương tử cùng, cũng vẫn yên tâm.
khi nơi các nàng đến chính là Tuyên Hòa phủ, thái độ của bà mới thả lỏng đôi chút. Bà còn dặn nàng, nếu gặp chuyện gì, thì hãy cầm chiếc vòng tay đến Vĩnh Ninh hầu phủ tìm cô cô, bà còn , cô cô của nàng chính là... Hầu phu nhân.
Sao thể chứ? Cố Như Ý bao giờ nghĩ tới, nhà sẽ quen một nhân vật lợi hại như .
Thật ấn tượng về thời thơ ấu của nàng còn sâu đậm. Sau khi các nàng định cuộc sống ở trấn Phồn Tú, nương bao giờ nhắc với nàng chuyện ngày xưa, chiếc vòng tay cũng cất giữ kỹ. Cha Lê gia và Lê thị đều cố ý phai nhạt chuyện năm đó, đối với Cố Như Ý mà , chuyện lúc nhỏ càng thêm mơ hồ.
Trong ấn tượng của nàng, về chuyện năm đó, chỉ nhớ mang máng một đứa trẻ trạc tuổi , cha đều đối xử với nó , nó sẽ cho nàng đồ ăn. Còn một tỷ tỷ xinh , đối xử với nàng dịu dàng hiền lành, còn mua quần áo cho nàng.
đối phương là phận gì, Cố Như Ý thật sự nhớ rõ.
Kết quả nương , đứa bé là thúc thúc (chú) của nàng, tỷ tỷ xinh là cô cô của nàng, là quận chúa, là Hầu phu nhân, hiện đang ở ngay tại Tuyên Hòa phủ.
Cố Như Ý nên tìm bọn họ . Nàng ý nghĩ gì khác, chỉ là gặp họ.
“Cố Như Ý, Cố Như Ý, Cố Như Ý!!” Giọng gọi nàng mang theo lửa giận, Hứa Quế Lan thiếu chút nữa là nhào tới lay nàng.
Cố Như Ý đột nhiên hồn, buông tay xuống, thu tầm mắt đang ngoài cửa sổ xe, hỏi: “Gọi việc gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-mon-truong-ty-co-khong-gian/chuong-3575-phien-ngoai-co-cua-co-nhu-y.html.]
“Ta còn hỏi ngươi gì đấy, từ nãy đến giờ cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Không là vì gặp vị Bạch công tử , nên trong lòng ngươi vẫn còn tơ tưởng đến đấy chứ? Từ lúc , ngươi cứ như mất hồn mất vía.” Hứa Quế Lan khinh thường nàng.
Lời , ngay cả quản sự nương tử cũng chút lo lắng.
Quả thật, từ lúc thành sắc mặt Như Ý chút kỳ lạ, khác chuyện nàng cũng phản ứng, lẽ nào thật sự...
Quản sự nương tử thì năng kẹp d.a.o giấu kiếm như Hứa Quế Lan, bà chỉ hỏi dò: “Như Ý, tâm sự gì ? Có đang lo lắng khi đến nhà chủ thuê, tự tin việc chữa trị bức thêu ?”
Cố Như Ý vội lắc đầu: “Không ạ, con, con chỉ đang nghĩ, nên gặp cô cô của con , cô cô của con đang ở Tuyên Hòa phủ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cô cô??”
Lời thốt , mấy trong xe ngựa đều đầu nàng, hai mắt đầy kinh ngạc.
Một lát , Hứa Quế Lan đột nhiên bật : “Cố Như Ý, ngươi sớm qua với họ hàng bên nội ? Sao đột nhiên lòi một bà cô ở đây? Ngươi đang đùa chúng đấy ?”
Cố Như Ý lười để ý đến ả, quản sự nương tử vẫn tin tưởng Cố Như Ý. Tuy các nàng đều , cha của Cố Như Ý qua đời, họ hàng bên nội vì nàng là con gái nên nhận, cho nên Cố Như Ý sống cùng , ông ngoại và bà ngoại.
“Nếu gặp, thì chờ chúng xong việc bên , sẽ cho các nghỉ hai ngày để dạo chơi ở Tuyên Hòa phủ, gặp thì cứ .”
Cố Như Ý vui vẻ mặt: “Vâng ạ.”
Hứa Quế Lan trợn trắng mắt. Tiểu Lộ và Hà Sa thể dạo chơi ở đây, cũng vui mừng.